Chương 1455. Bị Nhốt Trong Vỏ Sò Vương
Thú hồn Thần siêu cấp Dế Mèn Hồng Tinh: Loại hình áo giáp dành cho sủng vật.
Hàn Sâm hơi ngẩn ra, đã lâu rồi chưa nhìn thấy sủng vật sử dụng thú hồn. Thỉnh thoảng có thấy thì cũng đều là mấy con cấp thấp, với loại cấp siêu Thần như vậy, trước đây hắn chỉ từng sở hữu một lần.
Tuy không phải thú hồn mình sử dụng, nhưng giá trị thực dụng của nó tuyệt đối không thấp.
Nếu là sủng vật loại khiên thịt sử dụng, lực phòng ngự của nó sẽ tăng cường mạnh mẽ, hoặc sủng vật loại chữa trị như Thánh Tê sử dụng, có thể yên tâm chữa trị, không cần lo lắng bị đánh chết.
Nếu cho Tiểu Ngân Ngân mặc, nó vừa có thể công kích vừa có thể chữa trị vừa có thể gánh nữa, quả thực là hoàn mỹ. Chỉ tiếc Tiểu Ngân Ngân và Thánh Tê không phải sủng vật thú hồn, hẳn chúng nó không dùng cái áo giáp sủng vật này được.
Còn có Tiểu Thiên Sứ nữa, sở hữu lực công kích cực mạnh, lại thêm lực phòng ngự trên áo giáp nữa, cũng có thể mạnh mẽ tăng lực chiến đấu của nàng.
Đáng tiếc Tiểu Thiên Sứ vẫn còn đang tiến hóa, hiện giờ trên người hắn không có sủng vật thú hồn nào quá mạnh mẽ. Chẳng qua dù chỉ là sủng vật thú hồn bình thường, chỉ cần mặc cái áo giáp này vào thì đều có lực phòng ngự cấp Siêu Thần, dùng để làm khiên thịt cũng không tỆ.
“Bảo Nhi, ngươi đi tìm xem Sò Vương và Dế Mèn Huyết Tinh có để lại †inh hoa gen Sinh Mệnh không.” Hàn Sâm phân phó Bảo Nhi.
Bảo Nhi đáp lời, nhanh chóng bò qua, chỉ lát sau đã lượm về hai khối tinh thể từ trung tâm vụ nổ. Hai khối tinh thể đều vô cùng nhỏ, hơn nữa liếc mắt là có thể phân biệt được chúng nó thuộc về ai.
Cũng không phải do khí tức của bọn nó có sự khác biệt lớn, mà là do ngoại hình của chúng rất dễ phân biệt.
Khác với ba Tí Hộ Sở trước, vậy mà tinh hoa gen Sinh Mệnh của Dế Mèn Huyết Tinh và Sò Vương không còn là một khối tinh thể đơn thuần nữa. Tinh hoa gen Sinh Mệnh của bọn chúng thoạt nhìn giống như pho tượng thủy tỉnh bản mini của bọn chúng vậy, chỉ to bằng nắm đấm, trông rất sống động. Một cái là vỏ sò màu đỏ và một cái là dế mèn màu máu, trông có vẻ vô cùng giống thật.
“Không biết hấp thu thì có khác biệt gì không nhỉ?” Đây cũng là lần đầu Hàn Sâm lấy được tinh hoa gen Sinh Mệnh như vậy, hắn hơi lo lắng không biết liệu có hấp thu được không.
Chẳng qua bây giờ hắn bị thương khá nặng, không còn sức để mô phỏng khí cơ của con dế mèn và Sò Vương nữa, chỉ có thể cất nó đi trước.
Huyết nhục của Dế Mèn Huyết Tinh đã không còn, nhưng huyết nhục của Sò Vương vẫn ở. Nhìn thịt mềm bị nổ rồi nhưng vẫn chồng chất như núi, Hàn Sâm không hề có chút ý nào khác.
Căn cứ kinh nghiệm trước kia của hắn, huyết nhục của sinh vật Thần siêu cấp không có ích lợi gì với nhân loại, nhưng sủng vật và dị sinh vật lại có thể ăn.
Chỉ là bên cạnh hắn cũng không có sủng vật hay dị sinh vật nào, huống hồ có nhiều thịt lắm, nhất thời cũng ăn không hết được.
Hàn Sâm sợ những huyết nhục này sẽ gọi những dị sinh vật khác đến, không dám tiếp tục ở lại nơi đây. Hắn không để ý đến vết thương trên người, định triệu hồi Độc Giác Mã, để Độc Giác Mã cõng hắn rời khỏi nơi này.
Nhưng hắn còn chưa hành động thì đã thấy một bóng dáng bò vào từ một lỗ hổng lớn đã được nổ ra trên vỏ sò đá kia.
Hàn Sâm lập tức thầm cả kinh. Hắn bị thương quá nặng, về cơ bản đã không còn sức chiến đấu nữa. Giờ lại đụng phải dị sinh vật, đây thực sự không phải là dấu hiệu tốt lành gì.
Nhìn kỳ thì dị sinh vật bò vào là một sinh vật có lớp vảy ngoài màu xanh đen, khá là giống cá sấu.
Sau khi chui vào, nó lập tức há to miệng bắt đầu cắn nuốt những thịt mềm này, dường như nó hoàn toàn không có hứng thú để ý tới mấy người Hàn Sâm.
Hiện giờ Hàn Sâm cũng không sử dụng Động Huyền Khí Tràng được, không cảm được ứng con dị sinh vật kia có đẳng cấp gì, nhưng nhìn ngoại hình của nó cũng cảm thấy cấp bậc của nó cũng không thấp.
Hàn Sâm cẩn thận triệu hồi Độc Giác Mã, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này. Cũng may con dị sinh vật kia hoàn toàn không có hứng thú với mấy người Hàn Sâm, từ đầu đến cuối đều cắn nuốt thịt mềm.
Hàn Sâm cố nén cơn đau nhức từ vết thương trên người, bò lên lưng Độc Giác Mã. Độc Giác Mã nhảy một cái đã chạy ra khỏi động lớn, đáp xuống mặt trên của vỏ Sò Vương.
Bây giờ Hàn Sâm rốt cuộc cũng biết những ánh sáng màu lam này truyền tới từ nơi nào. Trong cái hang ở phía sau Sò Vương có rất nhiều nấm dạ quang màu lam mọc ở đấy. Chúng nó đều tỏa ra lam quang yếu ớt, những tia sáng này chính là đến từ bọn nó.
Nhưng đồng thời với việc phát hiện những nấm dạ quang này, Hàn Sâm còn phát hiện từng đám dị sinh vật vây quanh bên ngoài vỏ Sò Vương. Liếc mắt nhìn qua là chẳng chịt các loại dị sinh vật, đặc biệt là các loại côn trùng có hình thù kỳ quái, chúng nó bắt đầu di chuyển tựa như thủy triều, căn bản là không biết có bao nhiêu con.
Thấy Hàn Sâm và Độc Giác Mã xuất hiện, không ít dị sinh vật đều nhe răng rít gào về hướng này, giống như là muốn nuốt sống họ vậy, tuy nhiên lại không có ai dám tới gần Sò Vương.
Hàn Sâm vội vã khống chế Độc Giác Mã quay về trong vỏ Sò Vương. Rất rõ ràng, nếu chỉ dựa vào Độc Giác Mã thì căn bản là hắn không thể lao ra vòng vây dị sinh vật này.
Lúc trở lại trong vỏ Sò Vương, Hàn Sâm để Độc Giác Mã đặt hắn ở trong góc, sau đó thu Độc Giác Mã về, để tránh kích thích con dị sinh vật giống như cá sấu kia.
Mặc dù không biết nó có đẳng cấp gì, nhưng sở dĩ dị sinh vật bên ngoài không dám vào vỏ Sò Vương ăn huyết nhục chắc chắn là bởi vì nó. Cho dù dùng ngón chân nghĩ cũng có thể đoán ra cấp bậc của nó.
“Hy vọng nó không thích ăn thịt người.” Bây giờ Hàn Sâm không có sức chiến đấu, coi như có thể chiến đấu thì đã không có nấm bom siêu cấp, hắn cũng không phải đối thủ của sinh vật Thần siêu cấp.
Cũng may bây giờ nó còn chưa có hứng với Hàn Sâm, toàn bộ sự chú ý của nó đều tập trung vào đống thịt mềm của Sò Vương.
Hàn Sâm chỉ có thể ngồi đấy vận chuyển Động Huyền Kinh chậm rãi chữa trị thân thể của mình, hy vọng có thể sớm ngày khôi phục, nghĩ cách lao ra vòng vây.
Bằng không, đợi cá sấu ăn thịt mềm của Sò Vương xong, nói không chừng nó sẽ tới ăn hắn.
Cũng may ở đây có rất nhiều thịt mềm, sức ăn của cá sấu không nhỏ, thế nhưng nhất thời cũng không ăn hết được. Chờ nó ăn một lúc lâu, tới lúc thực sự ăn không nổi nữa thì mới ăn được ba đến bốn phần mà thôi.
Sau khi ăn no, cá sấu nằm đó nghỉ ngơi, cũng không có ý định rời đi.
Hàn Sâm vận chuyển Động Huyền Kinh một lượt, tốc độ khôi phục vẫn rất chậm. Hắn cho Bảo Nhi ra ngoài nhìn mấy lần, dị sinh vật vẫn vây quanh ở bên ngoài thành từng đàn một, muốn chạy trốn cũng không có cơ hội.
“Không được, cứ tiếp tục như vậy sợ rằng thương thế của ta còn chưa có tốt, thịt Sò Vương đã bị cá sấu ăn sạch rồi.” Hàn Sâm suy nghĩ xem có cách nào không.
Đột nhiên, Hàn Sâm nghĩ đến hắn có hái không ít thứ có sinh cơ mạnh mẽ giống như linh chi tựa như đồ sứ trong vỏ trứng, có lẽ nó sẽ có trợ giúp với thương thế của hắn cũng nên.
Hắn lấy một cây từ Tuyệt Tình Bình ra, cắn một miếng nhỏ để nếm thử trước.
Cái thứ giống linh chỉ đỏ kia vừa vào miệng là hóa thành một dòng nước ấm đi xuống bụng, sau đó khuếch tán ra toàn thân. Hàn Sâm cảm giác thân thể như là tiến vào phòng sưởi ấm vậy, cả người nóng lên, gân cốt và kinh mạch huyết nhục bị thương cũng bắt đầu khép lại nhanh chóng.
Thấy linh chi đỏ hữu hiệu đến như thế, Hàn Sâm lại cắn một miếng lớn, trong người lập tức có cảm giác như đốt một cái lò lửa lên, dòng nước ấm đi khắp toàn thân, những vết thương kia nhanh chóng khép lại, chỉ
một lát sau đã bắt đầu đóng vảy và ngứa ngáy.
“Thứ tốt!” Hàn Sâm vốn chỉ hy vọng có thể khôi phục chút sinh cơ và khí tức, nhưng không ngờ rằng thế mà thứ linh chi đỏ này lại có tác dụng trị liệu mạnh như vậy, đúng là niềm vui bất ngờ.
Hết chương 1455.