Chương 1479. Đối thủ
Hàn Sâm và Lục Đạo đi tiếp để tìm bia hạch gen tiến vào chiến trường chính.
Chiến trường chính không kết thúc thì Hàn Sâm cũng không ra được, ở lại chỗ này nếu gặp phải chiến hồn siêu cấp thì cũng nguy hiểm như vậy, chỉ bằng đi theo Lục Đạo, Lục Đạo là Đại Đế, cho dù không dùng hạch gen thì việc giết chết siêu cấp chiến hồn cũng không có áp lực
gì.
Lúc ở trên đường đi, Hàn Sâm còn thỉnh giáo Lục Đạo về Tâm Kiếm Đạo, sau khi Lục Đạo thấy biểu hiện của Hàn Sâm thì đã thẳng thắn chỉ điểm hắn cần phải chú ý những gì và thiếu sót ở đâu, điều này rất có lợi cho Hàn Sâm.
Dường như Lục Đạo hoàn toàn không thèm để ý những thứ này, thuận miệng nói cho Hàn Sâm hết những bí kỹ, khẩu quyết.
“Ta càng ngày càng mong đợi được đánh với ngươi một trận, ngươi phải nhanh trưởng thành mới được.” Lục Đạo nghiêm túc nói với Hàn Sâm.
“Ta cũng muốn nhanh chóng trưởng thành, nhưng không biết làm thế nào để hấp thụ được những tinh hoa gen sinh mệnh của sinh vật Thần siêu cấp.
Lục Đạo nói: “Muốn hấp thụ tinh hoa gen sinh mệnh cũng không khó, có điều ngươi phải có được sự đồng ý của tinh hoa gen sinh mệnh mới được, hoặc thực lực của ngươi đủ mạnh mới có thể trực tiếp hấp thụ hết bọn chúng.”
“Ý ngươi là, tinh hoa gen sinh mệnh có ý thức?” Hàn Sâm kinh ngạc nói.
Lục Đạo khẽ gật đầu: “Sự tiến hóa của sinh vật Thần siêu cấp khác với chúng ta, cuối cùng khi bọn chúng thăng cấp đến Tí Hộ Sở thứ năm thì chúng sẽ vứt bỏ, dùng tinh hoa gen sinh mệnh thuần túy để diễn sinh sinh mệnh. Tuy rằng trước khi bọn chúng chưa thăng cấp vẫn chưa đạt tới trình độ đó, nhưng tinh hoa gen sinh mệnh đã có ý thức rồi, thật ra thì giết chết bản thể của chúng cũng không hẳn là giết chết chúng, nếu tinh hoa gen sinh mệnh vẫn còn thì có nghĩa là bọn chúng vẫn sống.”
“Thì ra là như vậy, khó trách ta không hấp thụ được.” Lúc này Hàn Sâm mới hiểu, thì ra quả nhiên tinh hoa gen sinh mệnh có ý thức tự chủ, chẳng trách không bị khí tức mô phỏng của hắn lừa gạt.
Hàn Sâm lại hỏi Lục Đạo phải thế nào mới có thể có được tinh hoa gen sinh mệnh, nhưng Lục Đạo nói với hắn rằng không có phương pháp cố định, mỗi tinh hoa gen sinh mệnh có một phương pháp nhận biết khác nhau, thời cơ khác nhau, kinh nghiệm không hề thông dụng.
Hai người vừa tìm bia hạch gen vừa trò chuyện rôm rả, còn chưa tìm được bia hạch gen thì đột nhiên thấy phía trước có bóng người đi tới.
Chỉ thấy kẻ tới kia là mấy dị linh, khí tức trên người chúng đều hết sức kinh người, mặc dù tất cả đều chưa thăng cấp lên dị linh siêu cấp, nhưng mà chắc hẳn bản thân chúng cũng đều chỉ sau mỗi Đế Linh.
“Lục Đạo Đại Đế, không ngờ lại có thể gặp ngươi ở đây đấy, không biết Lục Đạo Đại Đế có đồng ý đồng hành cùng bọn ta không?” Mấy dị linh kia nhìn thấy Lục Đạo thì đều kinh ngạc, tên dị linh tóc đỏ dẫn đầu tiến lên nói.
“Ta đã quen độc lai độc vãng rồi, không thích đồng hành cùng người khác.” Lục Đạo lạnh nhạt nói.
Dị linh kia khẽ cau mày, nhìn Hàn Sâm bên cạnh Lục Đạo, chỉ Hàn Sâm nói: “Nếu Đại đế thích độc lai độc vãng, vậy tên nhân loại này là thế nào?”
Lục Đạo dửng dưng nói: “Hắn là đối thủ của ta.”
“Đối thủ?” Lục Đạo vừa nói ra, một đám dị linh đều kinh ngạc, nhìn Hàn Sâm với ánh mắt khác thường.
Lục Đạo khác với Đại Đế bình thường, hắn là cường giả chân chính đứng đầu Tí Hộ Sở thứ tư, ngay cả nhiều cường giả cấp Đại Đế cũng khó có ai được hắn coi là đối thủ.
Chỉ có một người đã từng được Lục Đạo coi là đối thủ, đó cũng chính là người áp đảo Lục Đạo chiếm vị trí thứ nhất trên bia hạch gen siêu cấp.
Rất nhiều dị linh đều nói, sở dĩ Lục Đạo tự hủy rồi tu lại chính là vì có thể vượt qua chính mình, bù đắp những thiếu sót bẩm sinh, đánh bại cường giả đứng đầu trên bia hạch gen kia.
Bây giờ Lục Đạo lại gọi một nhân loại là đối thủ, điều này khiến bọn họ kinh ngạc không thôi.
“Vậy ta phải xem thử xem một nhân loại tầm thường sao lại xứng để làm đối thủ của Đại Đế ngươi.” Dị linh tóc đó bước ra một bước, tay cầm trường thương chỉ vào Hàn Sâm nói: “Báo tên đi, không có kẻ vô danh nào chết dưới thương của Xích Tiêu Long ta cả.”
“Hàn Sâm” Hàn Sâm hơi bất lực, hắn cũng không thích đánh nhau vô nghĩa, hao tổn sức lực mà không được gì.
Tuy nhiên Hàn Sâm vẫn nói ra tên họ mình, ban đầu khi hắn đánh nhau với Lục Đạo ở kho hạch gen, hắn đã sử dụng bản thể, cho nên trước mặt Lục Đạo, hắn cũng không cần phải che giấu gì, dứt khoát dùng tên mình.
Dị linh tóc đỏ sảng khoái, không nói hai lời, trực tiếp đâm một kích về phía Hàn Sâm, cây thương kia giống như được tu luyện, giống như độc long mang theo long khí cuồn cuồn đâm tới, còn chưa đâm trúng Hàn Sâm mà đất đá đều bị kiếm khí thổi tung tạo thành một rãnh sâu.
Lục Đạo mỉm cười lùi về phía sau, mấy dị linh đi theo dị linh tóc đỏ cũng lùi sang một bên.
Hàn Sâm cũng không nhượng bộ, rút Thái A Kiếm ra chém về phía long khí cuồn cuộn kia, sức mạnh cường đại khiến cho Thái A Kiếm cứng rắn trực tiếp tách đôi long khí, chém lên trường thương.
Hàn Sâm và Xích Tiêu Long không ai lùi bước, vậy mà cục diện lại là kẻ tám lạng người nửa cân.
Xích Tiêu Long hừ lạnh một tiếng, trường thương trong tay phóng to lên, hóa thành một con Hắc Long, trường thương được Xích Tiêu Long sử dụng, Hắc Long có tác dụng như một cây thương, nhưng bản thân lại có thể phun ra long tức đả thương kẻ địch, chẳng những uy lực lớn, còn khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Hàn Sâm lại không chút hoảng sợ, mặc cho hạch gen của Xích Tiêu Long thần kỳ quỷ dị, nhưng dù sao vẫn là hạch gen cấp Bảo Thạch, không thể áp chế sức mạnh của hắn.
Hàn Sâm mở Động Huyền Khí Tràng ra, đồng thời thi triển Quỷ Kiếm Thuật, sau khi học Quỷ Kiếm Thuật từ chỗ Minh Nguyệt thì Hàn Sâm đã luyện tập để càng phù hợp với Động Huyền Kinh.
Mặc dù bây giờ vẫn chưa tính là hoàn mỹ những cũng đã được Hàn Sâm luyện thuần thục rồi.
Lúc này phối hợp Động Huyền Kinh với Dịch Thiên Thuật, kiếm pháp vô cùng biến hóa, có thể lường trước được kẻ địch, không cần biết cây thương trong tay Xích Tiêu Long quỷ dị đến mức nào, dường như rất nhiều biến hóa đã nằm trong dự liệu của Hàn Sâm.
Xích Tiêu Long kinh hoàng phát hiện, cho dù thương pháp của hắn biến hóa như thế nào thì thanh kiếm của Hàn Sâm như đã biết trước một bước, nếu tiếp tục thì thân thể của mình sẽ trúng kiếm của Hàn Sâm.
Xích Tiêu Long đột nhiên trở nên nhát như thỏ đế, Hắc Long Thương trong tay mới vừa vung ra nửa đường đã phải thu lại, nếu tiếp tục như vậy, Xích Tiêu Long hoàn toàn không có năng lực công kích, bị một kiếm của Hàn Sâm đâm tới, chỉ có thể chặn lại lùi về sau.
Một đám dị linh đều cả kinh thất sắc, Xích Tiêu Long là kẻ mạnh nhất trong bọn họ, hơn nữa còn là hậu duệ Đại Đế, hạch gen Hắc Long Thương đã tung hoành một vùng lãnh thổ rộng lớn, gần như bất khả chiến bại, không ngờ rằng lại bị một nhân loại đánh cho tới mức không còn sức đánh trả, chỉ có thể liên tiếp lui về sau.
“Quả nhiên nhân loại này có chút khác thường, không hổ là sinh vật
mà Lục Đạo Đại Đế gọi là đối thủ.”
“Kiếm pháp đó thật sự biến ảo khó lường, ta nhìn lâu như vậy mà vẫn không thấy biến hóa lặp lại.”
“Quá đáng sợ, dường như hắn ta có thể nhìn thấu suy nghĩ của Xích Tiêu Long, cho dù Xích Tiêu Long đánh như thế nào cũng đều bị một kiếm của hắn phá giải, tại sao lại có kiếm pháp đáng sợ như vậy chứ.”
Hết chương 1479.