Chương 1509. Nam nhân giống Thần
Kỷ Yên Nhiên mang Tiểu Hoa đến nhà họ Kỷ ở một thời gian ngắn, thứ nhất là thăm ông cụ Kỷ để hắn không phải lo lắng, thứ hai là nhà họ Kỷ có ông cụ Kỷ và một vài Bán Thần mới thăng cấp bảo vệ, coi như được an toàn hơn một chút.
Hàn Sâm lại ở nhà dạy Bảo Nhi đọc sách. Tuy rằng Bảo Nhi thông minh, nhưng vẫn chưa lớn, đứa trẻ chừng ấy còn cả cả đạt tiêu chuẩn đưa đi nhà trẻ, chứ đừng nói là được đi học.
Đột nhiên, tiếng chuông cửa vang lên. Hàn Sâm thoáng nhìn màn hình theo dõi thì thấy hóa ra là người mù.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc, người mù vẫn luôn ra vẻ thần bí, thế mà lần này lại chủ động tới cửa, quả thực ngoài dự đoán.
Hàn Sâm mở cửa ra, người mù không nói gì mà đi thẳng vào nhà, chẳng khách sáo chút nào.
“Ở đây có tiện nói chuyện không?” Người mù vừa đi vừa quan sát xung quanh.
“Vào trong phòng nói đi.” Bây giờ tâm tính Hàn Sâm đã cực kì điềm Tĩnh, không còn nóng nảy như trước đây nữa. Hắn biết mình đã đến gần chân tướng.
Vào trong phòng khách, Hàn Sâm hỏi người mù: “Ngươi muốn uống gì không?”
“Không cần, ta không có nhiều thời gian lắm, nói xong mấy câu rồi đi ngay.” Người mù nhìn Hàn Sâm nói: “Bây giờ ngươi đang rất nguy hiểm, có kẻ muốn lấy mạng của ngươi.”
“Kẻ muốn giết ta rất nhiều, ta đã làm quen từ lâu rồi.” Hàn Sâm nhún vai đáp.
“Lần này khác đấy, kẻ muốn mạng ngươi lần này thật sự có năng lực giết chết ngươi. Nếu kẻ kia thật sự ra tay, dù cho là La Hải Đường cũng không bảo vệ được ngươi đâu.” Người mù nói.
“Là ai muốn giết ta?” Hàn Sâm cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi chứ không trông mong gì người mù có thể trả lời vấn đề của hắn.
Nhưng người mù lại trả lời rất thẳng thắn: “Tân Lưu Xã” “Các ngươi có quan hệ với Tân Lưu Xã ư?” Hàn Sâm khẽ giật thót, nhìn người mù rồi hỏi.
Người mù gật đầu: “Tình hình rất phức tạp, giờ không có thời gian nói tỉ mỉ đâu. Cha ngươi bảo ta nói cho ngươi biết, mang người nhà của ngươi đến nhà họ Kỷ hoặc là nhà họ La để tạm thời tị nạn, nhỡ có một ngày ngươi rơi vào trong tay Tân Lưu Xã, dù ai hỏi ngươi đi nữa thì ngươi chỉ cần biết, cụ ngươi Hàn Kính Chi chỉ là một viên chức nhỏ bình thường, không có bất kỳ quan hệ gì với Hàn Kính Chi là bộ đội đặc chủng Lam Huyết cả.”
“Ta phải biết mọi chuyện.” Hàn Sâm thản nhiên nói.
“Những điều ngươi muốn biết đều ở trong này, vào chỗ an toàn rồi hãy mở nó. Sau khi xem xong thì tiêu hủy hoàn toàn đi, không thể để cho bất kỳ ai nhìn thấy, bằng không cha ngươi sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.” Người mù kín đáo đưa một tinh tạp cho Hàn Sâm, sau đó rời khỏi nhà cũ nhà họ Hàn ngay.
Người mù đi rất nhanh, Hàn Sâm không hề kịp nói thêm gì thì hắn đã ra khỏi cửa đi xa rồi.
Đóng cửa lại, Hàn Sâm về phòng mình, đọc nội dung trên tinh tạp.
Rất nhanh, trên màn hình toàn tức xuất hiện một bóng dáng mà Hàn Sâm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ, thoạt nhìn cực kỳ giống người cha trong trí nhớ của Hàn Sâm.
“Tiểu Sâm, mọi lời ta nói bây giờ, người đều phải nhớ thật kỹ, ngươi đã trưởng thành, đã có phán quyết của chính mình, ta tin ngươi sẽ làm ra quyết định chính xác.”
Người đàn ông hiện trên màn hình thoáng dừng lại rồi thở dài: “Đây là một câu chuyện rất dài, ta chỉ có thể dùng ngôn từ đơn giản nhất kể hết mọi chuyện một cách đại khái cho ngươi, nếu như còn có thể sống sót gặp mặt, ta sẽ nói một cách cặn kẽ những chỉ tiết kia cho ngươi biết.”
“Thứ nhất, ông của ta cũng là cụ của ngươi tên Hàn Kính Chi, trước đây được gọi là khí công đại sư cuối cùng của Liên Minh, Hàn Kính Chi.”
Hàn Sâm ngây người, không thể lập tức phản ứng lại được. Hắn đã quen với tác phong thần bí của đời cha ông mình, bây giờ nam nhân này lại dùng phương thức trực tiếp như vậy để nói chuyện, trái lại khiến hắn trong nhất thời có phần khó tiếp thu được.
Người đàn ông nói tiếp: “Thứ hai, đúng là ông cố ngươi thật sự tên là Hàn Kính Chi, nhưng hắn cũng không phải là khí công đại sư như lời đồn, cũng không có huyết mạch đặc biệt nào cả. Hắn xuất thân từ phái Giang Tương thời xưa, đó cũng chẳng phải một môn phái luyện khí sĩ gì mà là một môn phái lừa đảo chuyên nghiệp lấy thân phận nhà tri thức thời xưa làm vỏ bọc.
Hàn Sâm nghe mà trợn mắt há mồm. Hắn vốn tưởng rằng Hán Kính Chi chân chính ít nhiều vẫn có chút bản lĩnh thật sự, bằng không làm sao có thể làm mưa làm gió như vậy được.
Ai ngờ hóa ra chỉ là một tên lừa đảo thuần túy, hơn nữa còn là chuyên nghiệp.
“Thứ ba, ông ngươi cũng không thật sự là ông của ngươi, chú hai và cô ngươi cũng không có quan hệ máu mủ gì với ngươi cả. Năm ấy khi cụ ngươi không thể tránh khỏi cái chết đã bắt đầu sử dụng con cờ ngầm được chuẩn bị từ sớm, cũng chính là thân phận viên chức nhỏ Hàn Kính Chi này. Cụ ngươi chiếm lấy thân phận một viên chức nhỏ, mà ta cũng chiếm lấy thân phận con cả của ông ngươi. Nhà họ Hàn vì bọn ta mà hy sinh hai mạng người, chúng ta nợ nhà họ Hàn rất nhiều. Vậy nên dù bọn họ có làm chuyện gì cũng không nên trách bọn họ. Ngoại trừ Hàn Kinh Chi nguyên bản và ông ngươi ra thì cả nhà họ không ai biết gì hết, nhưng quả thực chúng ta nợ nhà bọn họ hai mạng người.”
Biểu cảm của Hàn Sâm đã thay đổi cực kỳ phức tạp, nói không rõ là biểu cảm gì. Mọi thứ nam nhân nói đều vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn.
“Vốn chúng ta cho rằng có thể thoát khỏi truy sát, sống như một gia đình bình thường. Nhưng ai biết vẫn bị bọn chúng phát hiện ra manh mối, cuối cùng truy xét được đến ta. Khi đó đúng lúc tập đoàn Tinh Vũ muốn thu mua công ty nhà chúng ta, ta bèn mượn cơ hội này giả chết, hơn nữa sắp xếp một số chuyện để cho bọn chúng tưởng đầu mối này là sai lầm, tiếc rằng ta đã tính sai hai chuyện.”
Người đàn ông nói đến đây thì nở nụ cười khổ: “Ta thật sự không ngờ vợ ta lại là con gái của La Hải Đường, càng không ngờ rằng con trai ta sẽ xuất sắc như vậy. Sau khi ngươi dần dần trưởng thành, lại hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng lần nữa. May mà ông ngoại ngươi là La Hải Đường, sau đó ngươi lại thành con rể của Kỷ Nhược Chân, cộng cả sức mạnh của ngươi, cùng với rất nhiều nỗi nghi ngờ trên người ngươi khiến bọn chúng không rõ ràng rốt cuộc ngươi có phải là con cháu của Hàn Kính Chi hay không. Vả lại bọn chúng cũng sợ rút dây động rừng, khiến Hàn Kính Chi đề phòng nên mới chậm chạp không hề ra tay với ngươi.”
Nói đến đây, vẻ mặt nam nhân trở nên nghiêm trọng: “Nhưng giờ khác rồi, nam nhân kia đã thức tỉnh từ ngủ mê, tối đa còn có ba năm nữa là hắn có thể khôi phục hoàn toàn. Bây giờ bọn chúng đã bắt đầu không dè chừng gì cả, thậm chí có khả năng tương lai ba năm sau sẽ làm cho bố cục của toàn bộ vũ trụ xảy ra thay đổi cực lớn. Thời gian ba năm này rất quý giá đối với ngươi, ngươi có thể tạm thời đến nhà họ Kỷ hoặc nhà họ La để tị nạn, nhưng ba năm sau, nam nhân kia hoàn toàn khôi phục, nếu như hắn thật sự có ý định giết ngươi, dù cho là nhà họ Kỷ hay nhà họ La e rằng cũng không bảo vệ nổi ngươi.”
Hàn Sâm mấp máy môi, hắn rất muốn hỏi, rốt cuộc nam nhân kia là ai, có phải xã trưởng Tân Lưu Xã hay không, hay là người của Huyết Mệnh Giáo.
Nhưng đây chỉ là một tư liệu hình ảnh, không thể trả lời hắn. Vậy nên dù Hàn Sâm mấp máy môi nhưng lại không có âm thanh nào phát ra, cuối cùng vẫn mím lại.
Dường như nam nhân nhìn thấu suy nghĩ của Hàn Sâm, tiếp tục nói: “Người đàn ông kia chính là xã trưởng Tân Lưu Xã, ta thay đổi thận phận lẻn vào Tân Lưu Xã nhiều năm, nhưng trừ việc hắn cực mạnh ra thì ta vẫn hoàn toàn không biết gì về hắn cả. Điều duy nhất có thể xác định là, hắn là một người hùng mạnh như Thần, nếu như đợi hắn hoàn toàn khôi phục rồi thì dù có là Bán Thần đỉnh cấp, trước mặt hắn cũng chỉ như con búp bê không thể chịu nổi một kích”
Hết chương 1509.