Chương 1518. Sự trở lại của Hàn Sâm
Cảm nhận được sức mạnh to lớn trong cơ thể mình, ánh mắt Hàn Sâm nhìn về phía Tina với sắc mặt trắng bệch, tung ra nắm đấm đánh thẳng về Tina lần nữa.
Nó đáng sợ đến mức có thể dọa nạt tinh thần khiến Tina hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn nguồn sức mạnh đang từ từ tiến đến.
Có thể thấy nguồn sức mạnh chuẩn bị biến Tina thành tro bụi, nhưng từ đâu bên cạnh Tina đột nhiên xuất hiện một dáng người nam nhân trung niên nho nhã, bàn tay nhẹ nhàng đặt vào vai Tina, trong nháy mắt, nam nhân trung niên và Tina đã biến mất, đồng thời đòn tấn công kia cũng vô dụng, đánh vào trong hư không.
Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Khí Tràng ra sức tìm kiếm xung quanh, nhưng ở trên tinh cầu Vantis lại không phát hiện ra bóng dáng của Tina và nam nhân trung niên kia.
Bên ngoài tinh vực Tây Nam, Tina và nam nhân trung niên xuất hiện trong không gian.
Tina vẫn còn chưa hoàn hồn, nhưng nhìn thấy nam nhân trung niên kia lại kích động nói: “Chú Thanh Nhã, sao ngươi lại tới đây?”
Người đàn ông trung niên mỉm cười đáp: “Ta mà không trông chừng ngươi thì ngươi đã sớm bị người ta giết rồi.”
Tina sợ hãi nói: “Kẻ đó thật đáng sợ, không phải cha nói chỉ có huyết mạch của chúng ta mới có thể sử dụng chiến giáp gen sao? Vì sao kẻ người phàm kia cũng có thể sử dụng chiến giáp gen, hơn nữa phát huy ra sức mạnh lớn hơn ta?”
Chú Thanh Nhã cốc đầu Tina một cái, Tina ôm đầu kêu: “Ai ui, chú Thanh Nhã, sao ngươi lại đánh ta?”
“Ngươi đáng bị ăn đòn, ai bảo ngươi lén trốn ra ngoài, đã trốn ra rồi, đằng này còn dám trộm chiến giáp gen của xã trưởng đi, hiện tại chiến giáp gen bị người khác cướp đi, xem ngươi ăn nói thế nào với xã trưởng.” Chú Thanh Nhã cằn nhằn.
Tina nhăn nhó mặt mày, kéo cánh tay chú Thanh Nhã lắc lắc mà năn nỉ “Chú Thanh Nhã, ngươi có thể nói tốt cho ta ở trước mặt cha ta được không, nếu không thì ta chết mất.”
“Hầy, thật hết cách với ngươi, ta chỉ có thể nói giúp ngươi vài câu, nhưng ngươi phải tự nhận lỗi của mình, nếu không thì chẳng có ai cứu nổi ngươi đâu.” Chú Thanh Nhã vừa nói vừa đặt tay lên vai Tina, cả hai người lập tức biến mất trong nháy mắt, chờ đến khi xuất hiện thì đã vượt qua một tinh vực lớn và có mặt ở trong phi thuyền.
Tinh cầu Vantis giống như đã trải qua tận thế, Y Đông Mộc cố chịu đựng vết thương mà đứng dậy, ánh mắt phức tạp nhìn Hàn Sâm.
Hắn vốn tưởng rằng Hàn Sâm lưu lạc ở tinh vực hoang vu mười năm thì hắn có thể đuổi kịp Hàn Sâm, nhưng không ngờ rằng mọi chuyện vẫn như cũ, hắn vẫn thua xa Hàn Sâm, Hàn Sâm giống như đại dương, vùng biển lớn mà hắn khó có thể vượt qua.
Suy nghĩ của Hàn Sâm lóe lên một cái, áo giáp tinh thể màu trắng ngà trên người hắn tự động thu vào trong hồn hải, dưới sự hoạt động của vật ngữ gen, áo giáp tinh thể giống như đã trở thành một bộ phận trên cơ thể hắn, có thể để Hàn Sâm tùy ý sử dụng nó.
Nhưng chỉ cần Hàn Sâm ngừng hoạt động vật ngữ gen, loại cảm giác hợp thể này sẽ lập tức biến mất, hắn không còn cảm nhận được liên kết với áo giáp tinh thể nữa.
“Anh hai!” Hàn Nghiên và đám người kia đồng loạt vọt ra từ trong đống đổ nát của khách sạn, nhìn thấy Hàn Sâm bình yên vô sự đứng ở nơi đó thì vui mừng hớn hở chạy tới tới, chẳng qua trên mặt còn vương giọt nước mắt giống như vừa mới khóc vậy.
“Còn hai nữ nhân hung dữ kia đâu?” Hồng Liên Thuận vẫn còn sợ hãi nhìn trái ngó phải phòng bị, nhưng không hề thấy bóng dáng của Shafi và Tina.
Sau khi tín hiệu bị cắt đứt, bọn họ không hề biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, chờ đến lúc bọn họ chạy ra, đã không thấy nhìn Shafi và Tina.
“Nữ nhân Tu La tộc đó đã bị giết, kẻ còn lại thì bị doạ cho chạy rồi, hiện tại có thể yên tâm rồi.” Hàn Sâm mỉm cười nói.
Đám người Triệu Danh Trạch giật mình, Shafi bị giết chết thì bọn họ còn có thể hiểu được, nhưng trước khi tín hiệu bị cắt đứt, bọn họ nhìn thấy sức mạnh khủng bố mà Tina bộc phát ra, căn bản nhân loại không thể ngăn cản được, bọn họ không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc Hàn Sâm có thể đánh bại được Tina bằng cách nào, khiến nàng phải tháo chạy.
Nhưng có thể may mắn sống sót cũng đã khiến bọn họ vui mừng lắm rồi, giờ này không còn tâm tư mà suy nghĩ nhiều đến chuyện khác.
Đợi hơn một tiếng đồng hồ, hạm đội Liên Minh và hạm đội nhà họ Triệu đều đồng thời đến Vantis, bọn họ thuật lại đại khái những chuyện đã xảy ra.
Hàn Sâm nhờ Y Đông Mộc giúp hắn giấu diếm chuyện xảy ra sau đó, cho dù như vậy cũng đã khiến quân nhân Liên Minh vô cùng khiếp sợ.
Trông từng vết kiếm trên bề mặt tinh cầu Vantis mà kinh hãi, hoàn toàn có thể tưởng tượng trận chiến đó kinh khủng đến cỡ nào, Hàn Sâm và Y Đông Mộc cùng chiến đấu với kẻ khủng bố như vậy, lại còn đánh bại kẻ địch, khiến ánh mắt của các quân sĩ nhìn Hàn Sâm và Y Đông Mộc đều vô cùng kiêng nể.
Nhưng tư liệu hình ảnh được bảo quản trong công trình phòng ngự, Triệu Danh Trạch lại không lấy ra, cuối cùng giao tư liệu đến tận tay Triệu Thất.
Sau khi Triệu Thất xem hình ảnh được trích xuất ra, không nói gì một lúc lâu, xem đi xem lại mấy lần mới nói: “Toàn lực đi tra rõ thân phận của nữ nhân này, còn có rốt cuộc áo giáp trên người nàng là cái gì.”
“Cha, có cần điều tra Hàn Sâm không?” Triệu Danh Trạch nhịn không được hỏi.
Triệu Thất thản nhiên nói: “Không cần, hắn có thể đánh lui nữ nhân như vậy đủ để chứng minh hắn có năng lực phi thường, đã vượt qua sức mạnh mà chúng ta nghĩ, điều tra lại cũng phí thời gian, ta phái ngươi đi điều tra nữ nhân kia chỉ là muốn biết rốt cuộc nàng ta là ai, cũng không phải bảo ngươi tấn công nàng ta.”
“Rõ thưa cha, ta đi điều tra ngay”. Tuy rằng bản thân Triệu Danh Trạch đã là Bán Thần, mà Triệu Thất chỉ là một người siêu việt, nhưng ở trước mặt Triệu Thất, Triệu Danh Trạch vẫn cảm giác mình giống như một đứa trẻ không hiểu chuyện.
“Xem ra tốc độ nghiên cứu của chúng ta vẫn còn quá chậm, trên đời này lại có sức mạnh hùng mạnh như vậy, hoàn toàn vượt qua phạm vi của Bán Thần, chúng ta nhất định phải tăng tốc độ nghiên cứu dịch gen Thiên Sứ mới được.” Sau khi Triệu Danh Trạch rời đi, Triệu Thất lẩm bẩm.
Bởi vì sự kiện tại tinh cầu Vantis, Hàn Sâm đã mười năm im ắng lại một lần nữa lọt vào tâm mắt của các cấp cao Liên Minh, các thế lực lớn nhao nhao suy đoán thực lực của Hàn Sâm, nhưng lại khó có thể đưa ra một đáp án chính xác.
Chỉ từ dấu vết tại chiến trường và lời khai của đám người Hồng Liên Thuận thì có thể khẳng định Hàn Sâm đã đạt tới siêu cấp.
Nhưng mười năm không hề đặt chân vào Tí Hộ Sở, trước kia khi hắn tiến vào Tí Hộ Sở thứ tư cũng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nếu nói trong thời gian ngắn như vậy hắn đã thăng cấp lên Bán Thần siêu cấp, thật sự có chút làm cho người ta không thể tin được.
Hàn Sâm mặc kệ những suy đoán của thế giới bên ngoài về mình, cố gắng để cho gia đình tránh đi ra ngoài, hoặc chỉ đơn giản là vào Tí Hộ Sở, để tránh cho cho xã trưởng Tân Lưu Xã một cơ hội.
Kỷ Yên Nhiên và Tiểu Hoa ở nhà họ Kỷ cũng coi như là an toàn. Chủ tinh nhà họ Kỷ có rất nhiều hạm đội cùng hệ thống phòng ngự bảo vệ, muốn xông vào sẽ không dễ dàng như tinh cầu Vantis.
Hàn Sâm suy nghĩ một chút, bản thân cũng tới nhà họ Kỷ, hắn đến không phải muốn nhà họ Kỷ bảo vệ hắn, chủ yếu là hắn vẫn không yên tâm với Kỷ Yên Nhiên và Tiểu Hoa, trong Tân Lưu Xã có quá nhiều cao thủ đáng sợ, thật sự làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Cuối cùng là nam nhân trung niên đã kéo Tina đi kia, rõ ràng hắn đã có được năng lực dịch chuyển tinh không, loại năng lực này cao cấp hơn rất nhiều so với thuấn di, vừa nhìn là đã biết không phải là nhân vật đơn giản.
Hơn nữa không biết vì sao, mặc dù Hàn Sâm xác định mình chưa từng gặp nam nhân ông trung niên kia, nhưng hắn luôn cảm thấy nam nhân trung niên này có chút quen thuộc.
Hết chương 1518.