Chương 1519. Kiến khát máu
Nằm ngoài dự liệu của Hàn Sâm, không hiểu vì sao vẫn chưa hề có chuyện gì xảy ra, dường như Tân Lưu Xã hoàn toàn quên mất chuyện này.
Lần nữa tiến vào Tí Hộ Sở, Hàn Sâm phát hiện áo giáp tinh thể lại không thể sử dụng được trong Tí Hộ Sở, cho dù hắn mặc áo giáp tinh thể tiến vào Tí Hộ Sở thì áo giáp tinh thể cũng sẽ ngay lập tức mất liên kết với Hàn Sâm, hoàn toàn không phát huy được sức mạnh của nó.
“Sức mạnh của áo giáp tinh thể mạnh mẽ như vậy lại bị Tí Hộ Sở hạn chế, rốt cuộc Tí Hộ Sở là nơi như nào đây?” Hàn Sâm trầm ngâm suy nghĩ.
Hàn Sâm chỉ đành từ bỏ ý định lợi dụng áo giáp tinh thể để san phẳng Tí Hộ Sở, tiếp tục thành thật tăng thực lực bản thân lên.
Hiện tại bốn hạch gen của Hàn Sâm đã được thăng lên cấp Bạch Ngânh Ngân, nhưng ngoại trừ Tinh Hạch ra, ba hạch gen còn lại vẫn chưa tiến hành kiểm tra ở kho hạch gen cấp Bạch Ngân.
Tinh Hạch vốn đang ở vị trí đầu tiên, bởi vì mười năm qua Hàn Sâm không hề trở về, cũng không tiếp nhận khiêu chiến, nên vị trí xếp hạng đã giảm xuống, hiện tại đã rớt khỏi vị trí thứ một vạn trên bảng xếp hạng.
Hàn Sâm chuẩn bị nâng cấp toàn bộ hạch gen, sau khi tất cả đạt được chín lần cường hóa, có thể lợi dụng quang hạch gen Hoàng Kim mà hắn đã lấy được trước đó để trực tiếp thăng cấp hạt gen lên cấp Hoàng Kim.
Nhưng Hàn Sâm còn chưa kịp tiến vào kho hạch gen thì đã bị Linh Mị Nhi gọi qua, mấy ngày trước Linh Mị Nhi đã chuẩn bị rời khỏi Tí Hộ Sở Ám Linh, nhưng vì đợi Hàn Sâm trở về nên mới nán lại thêm mấy ngày, Hàn Sâm vừa mới truyền tống trở lại Tí Hộ Sở, nàng bèn lập tức tìm tới.
Hàn Sâm đành phải đi theo Linh Mị Nhi về Tí Hộ Sở Diện Cụ, đương nhiên chú út cũng đi theo bọn họ.
“Chỉ sợ lần này đi cũng không bình yên được.” Sau khi rời khỏi Tí Hộ Sở Ám Linh, Hàn Sâm luôn lặng lẽ suy tư, Linh Thập Tam phái chú út tới nhất định là có động cơ gì đó.
Nhưng mà Hàn Sâm nghĩ mãi không ra, có Hắc Bạch Xà Vương ở đây, dù có như thế nào thì Linh Thập Tam cũng không có khả năng uy hiếp tới Linh Mị Nhi, rốt cuộc hắn đang âm mưu gì vậy?
Đột nhiên, một suy nghĩ lóe lên trong tâm trí của Hàn Sâm: “Không phải người mà Linh Thập Tam thực sự muốn đối phó là ta đấy chứ?”
Hàn Sâm càng nghĩ càng cảm thấy điều này có thể: “Vốn dĩ Linh Thập Tam không hề muốn giết Linh Mị Nhi, thậm chí hắn còn cần Linh Mị Nhi trợ giúp hắn cải thiện huyết mạch gen của hậu duệ, cho nên nếu hắn muốn giết cũng chỉ giết những người phàm như chúng ta mà thôi. Hắn đã phái chú út đến, chắc chắn là để trừ khử ta.”
Nghĩ tới đây, Hàn Sâm lại thấy có phần nhẹ nhõm, hắn có được hạch gen Thần, cho dù Linh Thập Tam có thể lấy được sinh vật Thần siêu cấp đi chăng nữa cũng không thể đấu lại với hắn.
Ba người đi theo Hắc Bạch Xà Vương tiến về phía Tí Hộ Sở Diện Cụ, đang đi thì phát hiện có rất nhiều kiến xuất hiện xung quanh hang động.
Đương nhiên những con kiến này không phải là kiến bình thường, mỗi con đều to như con chó vậy, toàn thân đỏ thẫm như lửa, hệt như ngọn lửa đang bùng cháy.
“Quái lạ, tại sao lại xuất hiện nhiều kiến khát máu như vậy.” Linh Mị Nhi nhìn xung quanh càng ngày càng nhiều kiến, nhịn không được nhíu mày phàn nàn.
“Quả nhiên là tới rồi” Trong lòng Hàn Sâm thầm cười lạnh, tuy rằng không biết Linh Thập Tam dùng cách gì để trêu chọc những con kiến khát máu này, nhưng có thể khẳng định là do hắn dở trò.
Hàn Sâm hỏi Linh Mị Nhi một số thông tin về đám kiến này, nghe xong không khỏi giật mình.
Tuy rằng kiến khát máu bình thường chỉ có cấp nguyên thủy, nhưng bởi vì số lượng của kiến khát máu rất lớn, cho nên thường có cả cấp biến dị, thậm chí là kiến khát máu cấp Thần Huyết.
Nếu đó là Kiến Vương của đàn kiến, thậm chí còn có thể là sinh vật Thần siêu cấp.
Hạch gen của kiến khát máu cũng chính là máu của chúng, khi kiến khát máu tiến vào trạng thái khát máu, tốc độ và sức mạnh đều sẽ tăng lên, ngay cả lực phòng ngự của lớp vỏ của chúng cũng sẽ tăng lên, là một loại dị sinh vật rất khó đối phó.
Tuy nhiên có một điểm khiến Hàn Sâm an tâm, thú hồn của kiến khát máu là thể ma văn, đều có tác dụng giúp tố chất thân thể tăng lên về mọi mặt.
Chỉ là hạch gen của chúng bình thường rất khó có được, giết chết chúng chẳng khác nào phá hủy máu của nó, khiến hạt nhân gen đều không thể giữ được.
“Lần này xem ra Linh Thập Tam muốn chơi lớn rồi, có chú út ở đây, chắc chắn ngay cả Kiến Vương cũng sẽ bị dẫn ra.” Trong lòng Hàn Sâm không chút sợ hãi, ngược lại còn có chút mong chờ: “Nếu như may mắn, nói không chừng có thể đạt được thú hồn Thần siêu cấp.”
Bọn họ tiếp tục tiến về phía trước, kiến khát máu xung quanh càng ngày càng nhiều, ban đầu còn chỉ có ở xa xa nhìn chằm chằm bọn họ, không bao lâu, đã bắt đầu có kiến khát máu nhịn không được nhe răng giơ vuốt xông tới.
Hàn Sâm trực tiếp đánh chết mấy con kiến khát máu xông tới, chỉ là đám chết giãm cấp nguyên thủy nên không có có khả năng lấy được thú hồn và hạch gen.
Nhưng những vũng máu đó lại kích phát tính hung hăng của đàn kiến, nhất thời một đám lớn kiến khát máu từ trong hang động bốn phương tám hướng chui ra, hùng hổ xông tới đám người Hàn Sâm, con nào con đấy mắt long sòng sọc, giống như ma quỷ chọn người mà cắn vậy.
Ba người nhanh chóng bị đám kiến khát máu bao vây, cũng may ngoại trừ chú út thực lực có chút yếu ra, Hàn Sâm và Linh Mị Nhi đều có trình độ cấp Bảo Thạch, tuy rằng đàn kiến hung mãnh, nhưng cũng không thể gây áp lực lớn với bọn họ.
Bọn họ giết càng nhiều kiến khát máu thì lại càng thu hút nhiều kiến khát máu tới, giống như không có điểm dừng.
Ban đầu chỉ có mấy con kiến khát máu cấp nguyên thủy, càng về sau cấp biến dị và cấp Thần Huyết bò ra càng ngày càng nhiều, giết thế nào cũng giết không hết.
“Chúng ta mau chạy đi, kiến khát máu nhiều quá, giết như thế nào cũng không hết, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp hay, sớm muộn gì sức mạnh của ta cũng sẽ bị tiêu hao hết.” Linh Mị Nhi vừa nói vừa giết kiến khát máu.
“Đừng vội, chờ một chút.” Hàn Sâm không có ý định chạy trốn.
Hàn Sâm biết rõ, hiện tại dù hắn có chạy cũng vô dụng, có chú út ở đây, nhất định đàn kiến còn bám theo bọn họ.
Trong lúc đang trao đổi kế hoạch, đột nhiên nhìn thấy một con kiến khổng lồ có kích thước giống như một con bò đực, toàn thân đỏ sẫm từ hang động bên cạnh bò ra.
“Không hay rồi, đó là Kiến Khát Máu Vương!” Linh Mị Nhi nhìn thấy Kiến Vương thì biến sắc.
Hắc Bạch Xà Vương luôn chiếm cứ phía trước, nhìn thấy con kiến khổng lồ, lập tức vươn đầu ra, ngậm lấy Linh Mị Nhi tiến nhanh Tí Hộ Sở Diện Cụ, căn bản không để ý tới Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng.
“Cmn, con rắn đó bị cái quái gì vậy, sao lại không nói năng gì đã chạy rồi?” Vương Vũ Hàng tức giận quát mắng.
Trong một hang động cách đó xa xa, Linh Thập Tam và Linh Thập Nhị nhìn Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng bị đàn kiến bao vây, Linh Thập Tam nói: “Đáng tiếc Kim Tệ kia không có ở đây, nếu không ngay cả hắn cũng bị chôn vùi ở đây, quá là mỹ mãn.”
“Cứ từ từ, không cần gấp gáp làm gì, những tên đáng ghét bên cạnh Linh Mị Nhi, kể cả nữ dị linh kia đều phải giải quyết toàn bộ.” Linh Thập Nhị lạnh lùng nói.
Hàn Sâm nhìn thấy Kiến Vương, không hề tỏ ra kinh hãi, một tay nắm
lấy Vương Vũ Hàng, kẹp hắn dưới nách, phi thân đạp lên lưng đám kiến khát máu rồi chạy về phía trong hang động xa xa.
“Chú út, ngươi hét lên mấy tiếng giùm ta, dụ dẫn tất cả chúng đến đây.” Hàn Sâm vừa chạy vừa nói với Vương Vũ Hàng.
Hết chương 1519.