Chương 1522. Cây cổ thụ ong
Cả đoạn đường bọn họ chỉ mải chiến đấu với Kiến Vương, không hề để ý tới xung quanh, ngay khi nghe được âm thanh thì nhìn thấy phía trước xuất hiện một hang động, bên trong hang động mọc lên một gốc cây cổ thụ.
Trên cây cổ thụ chi chít Quả Thực, chỉ là những Quả Thực này lại có chút bất thường, thoạt nhìn giống như là mấy con ong có kích thước bằng nắm tay.
Lúc này những con ong Quả Thực bắt đầu rung cánh, phát ra âm thanh vù vù, nhìn qua vô cùng đáng sợ khiến da đầu tê dại, lạnh hết sống lưng.
Hàn Sâm không biết cây đó là cây gì, nhưng thông qua Động Huyền Khí Tràng mà cảm nhận khí tức phía trên vô cùng nguy hiểm, may mắn thay dù sao những con ong này cũng là Quả Thực, lại còn đang đậu trên cành cây nên không có chuyện chúng sẽ bay đến tấn công họ.
Lúc Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng đang mừng thầm thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh, một con ong Quả Thực đang giương vòi, đuôi nhắm thẳng vào Vương Vũ Hàng, ngòi ong châm Vương Vũ Hàng một phát nhanh như ảo ảnh.
Tốc độ châm của ong thật sự quá nhanh, Vương Vũ Hàng ngay cả tránh cũng không tránh kịp, Hàn Sâm rút kiếm chém ngòi ong rơi xuống đất, nhưng bàn tay cũng cảm thấy có chút tê bì, sắc mặt Hàn Sâm không khỏi kinh ngạc.
Vương Vũ Hàng vừa mới thở phào nhẹ nhõm, lại thấy đàn ong Quả Thực đều đang “chổng ngòi” nhắm thẳng vào hắn, ngòi độc như một trận mưa tên vậy.
“Toang rồi!” Vương Vũ Hàng than thở, ngay cả một cái hắn cũng không tránh được, hiện tại cả đàn bay tới, e là sẽ bị châm thành tổ ong mất.
Cho dù kiếm của Hàn Sâm nhanh đến mức nào cũng không thể chém hết ngòi châm, hắn đành phải triệu hồi Kim Văn Bá Thuẫn ra, biến thành nó to lên để bảo vệ hai người.
Ngòi ong châm chỉ chít lên Kim Văn Bá Thuẫn, phập phập bịch bịch giống như là mưa đá, nhưng may thay chúng không thể châm thủng Kim Văn Bá Thuẫn.
Chỉ thấy kim văn chữ “bá” hiện lên trên mặt khiên, những ngòi độc đó bị lực phản chấn phản lại, châm ngược về phía cây ong cổ thụ.
Vốn dĩ Hàn Sâm cho rằng ngòi độc đó châm ngược trở về có thể gây sát thương cho đàn ong Quả Thực, thậm chí còn có thể giết chết một ít, đến lúc đó có thể biết rốt cuộc đàn ong Quả Thực Thực này là cái gì.
Nhưng ai ngờ được những ngòi độc này vừa mới trở lại được nửa đường, lại giống như có sinh mệnh, ý thức, chuyển hướng quay đầu bay về phía Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng.
Hơn nữa lần này những ngòi độc này lại không thẳng chính diện bay tới, mà từng cái bay theo một đường, từ mọi hướng đâm vào Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng, giống như một thanh phi kiếm linh hoạt.
Tuy rằng Kim Văn Bá Thuần lợi hại, nhưng chỉ có thể ngăn được một phía, không thể ngăn ngòi độc từ bốn phương tám hướng bay tới, Hàn Sâm lo lắng bèn kẹp lấy Vương Vũ Hàng rồi xoay người bỏ chạy.
Cũng may những ngòi độc này không thể vượt qua một phạm vi nhất định nào đó, sau khi Hàm Sâm chạy ra ngoài khoảng ngàn mét, những ngòi độc này bay được hai vòng thì quay lại đuôi của ong Quả Thực.
“Cái thứ quái quỷ gì thế? Ngòi độc của ong sau khi rớt xuống đất rồi còn có thể quay trở lại đuôi được nữa hả?” Hàn Sâm từ xa nhìn lại cây ong cổ thụ, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
“Một cái cây toàn là ong, nhìn không thể nào kinh dị hơn, chúng ta mau rời đi thôi.” Vương Vũ Hàng nói.
“Đừng vội, không chừng cây cổ thụ kia là đồ quý, sức mạnh của đám ngòi châm kia không tồi, có thể đã đạt tới cấp độ siêu cấp, nói không chừng cái cây ong Quả Thực kia đều là sinh vật Thần siêu cấp, nếu như giết được bọn chúng thì có thể đạt được vô sô tinh hoa gen sinh mệnh, có đếm cũng không đếm xuể, hơn nữa có nhiều sinh vật Thần siêu cấp như vậy, chắc chắn có thể đạt được thú hồn.” Hàn Sâm phân tích.
“Không thể nào, làm sao chỉ dựa vào một cái cây mà lại có thể sinh ra nhiều sinh vật Thần siêu cấp như vậy chứ, sinh vật Thần siêu cấp rẻ như cho vậy à?” Vương Vũ Hàng không tin lắm.
“Thử một cái cũng chẳng mất gì, biết đâu là thật thì sao?” Hàn Sâm không nỡ cứ vậy mà rời đi, nhưng hiện tại hắn không thể nghĩ ra cách để xử lý đàn ong này.
Bởi vì ngòi độc của chúng quá linh hoạt, khoảng cách công kích lại xa, chỉ dựa vào mỗi Kim Văn Bá Thuần là không thể, Hàn Sâm lại không dám mạo hiểm, đứng ở bên này một hồi lâu, vẫn không nghĩ ra cách gì.
“Nếu thực sự mỗi con ong trên cây là một sinh vật Thần siêu cấp, chắc chắn không thể dễ ăn như vậy được, chúng ta vẫn nên trở về rồi hãng thảo luận.” Vương Vũ Hàng có chút sợ hãi đám ong kia.
Hàn Sâm quan sát xung quanh, chỉ có duy nhất thông đạo này dẫn tới cây ong cổ thụ, muốn từ thông đạo này xông ra ngoài không khả thi lắm.
“Bỏ đi, chúng ta vẫn nên trở về trước đã, đợi đến khi nghĩ ra cách rồi quay lại” Hàn Sâm đành đưa Vương Vũ Hàng trở lại Tí Hộ Sở Diện Cụ.
Linh Mị Nhi nhìn thấy bọn họ “lành lặn” trở về, vui mừng khôn xiết,
nàng còn tưởng rằng Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng đã chết dưới sự tấn công của Kiến Vương.
Sau khi trở về phòng mình, Hàn Sâm mới có thời gian để xem xét kỹ hơn thú hồn của Kiến Khát Máu Vương vừa mới thu được.
Thú hồn Thần siêu cấp Kiến Khát Máu Vương là: Loại hình ma văn.
Hàn Sâm đã biết loại hình thú hồn của Kiến Vương Hàn Sâm từ trước rồi, hắn thử triệu hồi thú hồn Kiến Vương, bỗng thấy trên người có thêm một hình xăm Kiến Vương màu đỏ tươi, sau đó một luồng nhiệt chảy vào trong cơ thể hắn, giống như khiến cho màu huyết dâng trào, có vẻ sức mạnh và tốc độ của cơ thể đã tăng lên không ít.
Cảm nhận được nguồn sức mạnh tràn trề trong cơ thể, Hàn Sâm vô cùng thỏa mãn.
Khi hắn sử dụng hạch gen Thần, tuy rằng thực lực đã tới Bán Thần siêu cấp, nhưng sức mạnh này chỉ có năng lực phi hành của ánh đỏ và cánh bướm do hạch gen Thần sinh ra đạt được.
Sức mạnh của Hàn Sâm vẫn dừng dậm chân tại trình độ dị sinh vật cấp Bảo Thạch, mà ma văn Kiến Vương thì lại giúp hắn tăng sức mạnh cơ bắp và tốc độ, khiến sức mạnh và tốc độ của hắn đều hoàn toàn đạt tới siêu cấp.
“Không tồi, quả nhiên là thứ tốt, không uổng công ta tốn nhiều thời gian và công sức như vậy.” Hàn Sâm rất hài lòng với thú hồn Kiến Vương.
Tuy rằng thú hồn Kiến Vương rất mạnh, nhưng đối với việc xử lý cây ong cổ thụ lại không có sức hỗ trợ quá lớn. Hắn vẫn chưa thể tới xử lý đàn ong Quả Thực kia.
“Nếu có một bộ áo giáp cấp siêu thần thì tốt, hoàn toàn có thể ngăn cản ngòi độc và dễ dàng xử lý đàn ong. Nhưng tiếc thay chỉ có sửng vật mới có thể sử dụng áo giáp sủng vật, mà ta lại không có sủng vật mạnh. Nếu để Miêu Quân tấn công cây ong cổ thụ đó thì chỉ dựa vào sức mạnh của nó cũng không xử lý được mấy con ong Quả Thực, nếu có được một sủng vật siêu cấp thì tốt.” Hàn Sâm thầm nghĩ.
Chỉ tiếc hiện tại hai thứ đó đều hắn đều không có, trừ khi có thể biến ra Tiểu Thiên Sứ, nếu không kể cả có áo giáp siêu cấp cho sủng vật cũng vô dụng.
“Tiểu Thiên Sứ ơi Tiểu Thiên Sứ à, ngươi mau xuất hiện đi.” Bây giờ Hàn Sâm nhớ Tiểu Thiên Sứ da diết, không gì đong đếm được.
“Cha ơi, Bảo Nhi nhớ Tiểu Hoa rồi, chúng ta đi thăm em trai được không?” Bảo Nhi nghiêng đầu hỏi.
“Được, chúng ta đến chơi với Tiểu Hoa thôi.” Hàn Sâm ôm lấy Bảo Nhi truyền tống ra khỏi Tí Hộ Sở.
Hiện tại Hàn Sâm đang ở nhà họ Kỷ, đi ra từ trong thiết bị truyền tống †ư nhân của nhà họ Kỷ, ngước đầu lên nhìn, trùng hợp lại bắt gặp thiết bị truyên tống bên cạnh cũng có người truyền tống ra, nhìn kỹ thì hoá
ra là Kỷ Tình.
Hết chương 1522.