Chương 1549. Một căn phòng
Vẻ mặt Hàn Sâm kỳ lạ đứng trong một căn phòng. Miệng hắn hơi hé ra, cả buổi vẫn chưa khép lại được.
Từ đường hầm Thần Quang nhìn qua thì như là một vùng tăm tối, nhưng sau khi thật sự đi vào thì lại nhận ra bóng tối kia chỉ như một lớp voan mỏng.
Sau khi đi xuyên qua bóng tối thì chính là một căn phòng rộng chừng một phòng nghỉ ngơi. Nếu như chỉ là một căn phòng bình thường, dù cho bên trong căn phòng này có quái thú gì đều không đến mức khiến Hàn Sâm phải kinh ngạc.
Dù sao hắn có thể đi đến tận đây đã chuẩn bị tâm lý phải đối mặt với nguy hiểm rồi. Thế nhưng khi thấy rõ mọi thứ trong phòng, Hàn Sâm vấn kinh ngạc không thốt lên lời.
Cái bàn, cái ghế, thậm chí còn có cốc uống nước và ghế nằm để nghỉ ngơi. Bản thân mấy thứ này thì chẳng có gì đáng ngạc nhiên, nhưng nguyên liệu để chế tạo chúng nó lại là một loại tinh thể mà Hàn Sâm thấy vô cùng quen mắt.
Loại tinh thể này Hàn Sâm đã thấy rất nhiều lần ở phòng điều khiển chính của cái tinh cầu kia, thậm chí cả hình dáng đám bàn ghế cũng rất giống ở chỗ đó.
Hàn Sâm có thể khẳng định, căn phòng được tạo thành toàn bộ từ tinh thể này chắc chắn là đồ vật của đám Tinh tộc kia.
“Tại sao sau đường hầm Thần Quang lại là một căn phòng của Tỉnh tộc?” Bây giờ trong đầu Hàn Sâm tràn đầy vô số dấu hỏi chấm.
Dựa theo nguyên tắc khoa học kỹ thuật của Tinh tộc thì chắc không có khả năng sử dụng được trong Tí Hộ Sở, ngay cả phi thuyền Độc Giác Tiên của hắn cũng không thể sử dụng trong Tí Hộ Sở.
Thế nhưng ở đây lại có một căn phòng nguyên vẹn của Tinh tộc, thật sự quá ngoài dự đoán.
“Chỉ là một căn phòng mà thôi, nói không chừng là do ai mang vào, nhưng nơi này là cuối đường hầm Thần Quang cơ mà? Ai có năng lực như thế, có thể mang nguyên một căn phòng Tinh tộc dọn vào đây?” Ánh mắt Hàn Sâm quan sát xung quanh, hy vọng có thể tìm ra một ít manh mối.
Đồng thời hắn cũng đang tìm kiếm thứ khiến hắn thấy rung động, nhưng ánh mắt quét nhiều lần khắp căn phòng mà vẫn chẳng phát hiện ra thứ gì khiến hắn cảm thấy thật sự rung động.
Ở đây chỉ có một vài đồ dùng sinh hoạt, Hàn Sâm thử ngồi lên cái ghế, nó giống như cái hắn đã thấy ở trong phòng điều khiển chính hồi trước, mặc dù làm bằng tinh thể nhưng ngồi vào lại hết sức mềm mại thoải mái.
Đáng tiếc ở trong Tí Hộ Sở không sử dụng được Độc Giác Tiên, nếu không đã có thể hỏi Độc Giác Tiên xem ở đây rốt cuộc là chỗ nào.
Cuối cùng ánh mắt Hàn Sâm dừng lại ở bên trái căn phòng, ở đó có một cái tủ màu đen bằng tinh thể kê sát vào tường. Hàn Sâm đi tới trước cái tủ tinh thể đưa tay kéo thử ra định nhìn xem bên trong có tư liệu linh tinh gì không.
Hàn Sâm kéo hai lần, cánh tủ chẳng nhúc nhích gì, hiển nhiên đã bị khóa.
Do dự một lát, Hàn Sâm rút Thái A Kiếm ra chém một nhát lên cánh tủ, tia lửa văng khắp nơi, vậy mà trên cánh tủ không sứt mẻ một miếng nào cả.
Hàn Sâm hơi biến sắc, một nhát kiếm này hắn dùng hết toàn lực, thậm chí ngay cả một chút dấu vết cùng chẳng để lại, mực độ cứng cáp của loại tinh thể này thật sự quá đáng sợ.
Đang lúc Hàn Sâm cau mày đánh giá cái tủ thì đột nhiên đồ án Độc Giác Tiên trên tay hắn sáng lên. Thế mà Độc Giác Tiên vẫn luôn không thể sử dụng khi ở trong Tí Hộ Sở lại tự động khởi động.
“Phát hiện phòng điều khiển, có kết nối không?” Âm thanh điện tử trí não của Độc Giác Tiên truyền ra từ bàn tay Hàn Sâm.
“Kết nối.” Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc vô cùng: “Ở đây thật sự là phòng điều khiển tinh thể, hơn nữa đồ khoa học công nghệ của Tinh tộc như Độc Giác Tiên có thể sử dụng ở đây ư?”
Điều này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của Hàn Sâm. Trong ấn tượng trước giờ của hắn, có lẽ là do quan niệm được truyền thụ từ nhỏ, ở Tí Hộ Sở luôn luôn không thể sử dụng sản phẩm của công nghệ khoa học.
€ó vô số người đã làm rất nhiều kiểu thí nghiệm ở trong Tí Hộ Sở mà kết quả đều giống nhau, từ súng ống đơn giản nhất tới pháo lượng tử tân tiến nhất và chiến giáp sinh hóa siêu cấp đều không thể hoạt động trong Tí Hộ Sở, chúng chẳng khác nào sắt vụn cả.
Trước đó, ngay cả công nghệ khoa học của Tinh tộc như Độc Giác Tiên cũng không thể sử dụng bên trong Tí Hộ Sở, nhưng không biết tại sao bây giờ lại có thể sử dụng được công nghệ khoa học của Tinh tộc.
“Đang kết nối với phòng điều khiển…” Trên đồ án Độc Giác Tiên phóng ra hào quang rồi hạ xuống ngăn tủ màu đen bằng tinh thể.
Không bao lâu sau thì chợt nghe thấy một tiếng răng rắc, cánh tủ vốn bị đóng kín lại tự động mở ra.
“Kết nối thành công.” Sau khi ngăn tủ mở ra thì hào quang tỏa ra từ trên đồ án của Độc Giác Tiên dần dần mờ đi.
Hàn Sâm nhìn vào bên trong tủ, phát hiện thiết bị tinh thể lóe ra vệt sáng hình như là đài điều khiển, còn những vệt sáng lấp lóe giống như là một loại số liệu, có điều Hàn Sâm không biết rốt cuộc nó là gì.
“Đây là cái gì?” Hàn Sâm hỏi Độc Giác Tiên. “Chưa đủ số liệu, không thể trả lời.” Đồ án Độc Giác Tiên lấp lóe đáp.
Hàn Sâm khế nhíu mày. Hắn hoàn toàn không hiểu gì về khoa học kỹ thuật của Tinh tộc nên dù có biết đây là cái gì cũng vô ích. Hắn cũng chẳng điều khiển được nó.
Đang lúc Hàn Sâm suy tư xem phải làm sao thì đột nhiên thấy một bên khác của căn phòng chẳng biết mở ra một cánh cửa từ lúc nào.
Hàn Sâm tò mò đi tới cạnh đó nhìn thử vào bên trong thì thấy bên trong hình như là một phòng ngủ, còn có một cái giường lớn bằng tinh thể trông có vẻ rất thoải mái.
Trên giường còn bày chăn mền các thứ, một góc chăn bị kéo ra trong có vẻ hơi lộn xộn, dường như lúc chủ nhân trời đi có phần vội vàng nên không gấp gọn chăn lại.
Hàn Sâm đi lên kéo chăn ra xem thứ, bên dưới cũng chẳng có thứ gì. Hắn lại đến bên cạnh cái tủ đầu giường xem xét, bên trên bày một vài chai tinh thể, bên trong còn đựng non nửa chai chất lỏng, nhạt hơn màu rượu vang đỏ một chút, là màu hồng phấn rất đẹp.
Cái chai đang bị đậy kín, Hàn Sâm tiện tay mở nắp ra, tức thời ngửi được mùi rượu tỏa ra từ bên trong.
“Đây là rượu ư? Tinh tộc cũng uống rượu à?” Hàn Sâm cực kỳ không thể tin nổi.
Suy nghĩ một lát, Hàn Sâm đậy nắp chai lại, sau đó cất chai đi rồi mở ngăn kéo tủ đầu giường ra định nhìn thử xem còn có thể tìm được thứ gì hữu dụng hay không.
Sau khi mở ngăn kéo, Hàn Sâm lập tức lộ vẻ vui mừng, bên trong chẳng những có đồ hơn nữa còn có rất nhiều. Có một vài thứ trông như là kẹp tóc, một vài thứ khác thì là trang sức đẹp đẽ, nhiều hơn nữa là một vài bình nhỏ tinh xảo, trông như là những chai lọ trang điểm của phụ nữ.
Trong rất nhiều đồ vật linh tinh, Hàn Sâm thấy được một quyển nhật ký bằng giấy.
Cầm quyền nhật ký ra khỏi ngăn kéo rồi mở bìa ngoài ra thì thấy bên trong quả nhiên viết rất nhiều chữ, vừa nhìn là biết viết tay, kiểu chữ vô cùng xinh xắn đẹp đẽ, có vẻ là được phụ nữ viết.
Điều khiến Hàn Sâm vui mừng hơn là những chữ này đều là chữ thời cổ của nhân loại, trên cơ bản hắn đều có thể đọc được.
Bây giờ Hàn Sâm thấy cực kỳ may mắn khi mình học chữ cổ lâu như vậy, bằng không cầm quyển nhật ký này thì cũng chẳng hiểu được gì.
Hết chương 1549.