Chương 1552. Sinh vật trong lò
Chỉ nhìn thoáng qua đã khiến Hàn Sâm sợ hết hồn. Bởi vì vậy mà bên trong lò sắt lớn lại có một đôi mắt cũng đang nhìn chằm chằm hắn…
May mà Hàn Sâm đã trải qua sóng to gió lớn nên lập tức bình tĩnh lại, ánh mắt không trốn tránh trái lại còn quan sát chủ nhân của cặp mắt kia.
Nhưng nhìn không được rõ lắm bởi vì chủ nhân của cặp mắt mặc một bộ giáp liền thân đen như cái lò sắt lớn này, ngồi cuộn tròn trong lò sắt lớn, chỉ lộ mỗi đôi mắt ra ngoài, những bộ phận khác thì chẳng tài nào thấy được. Có điều nhìn hình dáng đại khái thì trông gần như không khác gì nhân loại.
“Nhân loại? Dị linh hay là dị sinh vật hình người?” Trong đầu Hàn Sâm †hầm hiện lên mấy suy đoán ,ánh mắt vẫn đối diện với ánh mắt trong bộ giáp kia.
Bảo Nhi bò lên vai Hàn Sâm và sít lại gần lỗ thông hơi rồi cũng nhìn sinh vật mặc giáp bên trong chiếc lò sắt lớn, có vẻ hết sức tò mò.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Yêu Tinh, Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc và Tiểu Ngân Ngân, Tiểu Tinh Tinh cũng đều nhích lại gần đồng thời nhìn bên trong chiếc lò sắt lớn.
Cặp mắt trong lò sắt lớn lại không hề di chuyển, vẫn thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, căn bản chẳng để ý đến đám Tiểu Yêu Tinh, giống như bọn họ không hề tồn tại.
Lòng Hàn Sâm khẽ thót một cái, bị đôi mắt này nhìn chằm chằm khiến cảm giác bị nhìn trộm bỗng nhiên tăng lên rất nhiều, trong lòng hắn hơi kinh hãi: “Chẳng lẽ sau khi đi vào di tích Thần, kẻ luôn nhìn trộm ta lại chính là sinh vật trong cái lò sắt lớn này?”
Bị cặp mắt kia nhìn chằm chằm, Hàn Sâm đã bắt đầu hơi nghi ngờ, rốt cuộc cặp mắt kia nhòm ngó mọi sinh vật hay chỉ nhìn trộm mỗi mình hắn.
Lúc trước Hàn Sâm cho rằng mọi sinh linh đi vào di tích Thần đều bị nhìn trộm, nhưng bây giờ cặp mắt kia vẫn cứ đang nhìn chằm chằm vào hắn, chẳng hề để ý tới những người khác khiến Hàn Sâm nghi ngờ phán đoán của mình lúc trước.
Đám Tiểu Yêu Tinh thấy sinh vật bên trong thì cũng hơi ngẩn ra, vốn tưởng bên trong sẽ có bảo vật gì đó, nhưng không ngờ lại là một vật còn sống.
Nhưng sau khi suy ngẫm, trong lòng bọn họ lại có hơi kinh hãi. Lúc trước bên trong lò sắt lớn luôn có lửa băng đáng sợ thiêu đốt, bọn họ cũng đều được chứng kiến sự lợi hại của băng sát, ngay cả tới gần lò sắt lớn cũng không thể.
Vậy mà sinh vật kia lại ngồi bên trong lò sắt lớn, phải chịu đựng lửa băng đốt cháy không biết bao lâu, chỉ điều này thôi dường như đã có thể chứng minh sự đáng sợ của sinh vật bên trong lò sắt lớn.
Mấy người họ đều kinh ngạc lẫn ngờ vực, không biết có nên lập tức rút lui hay không. Rõ ràng sinh vật bên trong lò sắt lớn đã thấy bọn họ, nếu như hắn kêu lên một tiếng đánh động đến đám cá ngựa huyền băng, chỉ sợ ngay cả chết như nào bọn họ cũng không biết.
Mặc dù Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc và Tiểu Tinh Tinh đều đã thăng lên siêu cấp nhưng chống lại mười một con cá ngựa huyền băng thì vân không có chút phần thắng nào.
Còn chưa đợi bọn họ hóa suy nghĩ muốn rút lui trong đầu thành hành động thực tế thì đột nhiên nghe thấy xung quanh cách đó không xa truyền đến tiếng tu tu khiến đám Hàn Sâm giật nảy mình.
Quay đầu nhìn sang thì họ thấy một con cá ngựa băng nhỏ cao hơn một mét không biết từ lúc nào đã chạy tới biển mây bên này đang phồng má lên dùng cái miệng như cái loa nhỏ kêu tu tu với đám Hàn Sâm.
Nhưng trông nó không có thái độ thù địch gì, đôi mắt chớp chớp quan sát đám Hàn Sâm, lộ ra vẻ hiếu kỳ.
Thế nhưng nó không phải vấn đề, đám cá ngựa huyền băng và cá ngựa băng đều lập tức dừng buổi tụ hội hạnh phúc của chúng nó lại, hơn mười cặp mắt to đều nhìn chằm chằm về phía này.
“Chạy mau.” Hàn Sâm khẽ hô một tiếng rồi bỏ chạy.
Tuy rằng thực lực của hắn đã rất mạnh, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng lắm đạt được tiêu chuẩn siêu cấp mà thôi. Còn mười một con cá ngựa huyền băng kia, không một con nào yếu hơn siêu cấp cả, thậm chí còn có khả năng mạnh hơn. Vả lại cộng thêm sinh vật Thần bí trong lò sắt lớn và một đám cá ngựa băng, nếu thật sự đánh nhau thì đám Hàn Sâm chắc chắn sẽ rất thảm.
Bọn họ liều mạng chạy xuống núi, con cá ngựa băng nhỏ kia cũng cong người chạy theo bọn họ.
Mười một con cá ngựa huyền băng thấy bọn họ thì lập tức nổi giận, điên cuồng đuổi theo. Tốc độ của chúng nhanh đến mức đáng sợ, còn nhanh hơn Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc vừa mới thăng lên siêu cấp rất nhiều.
“Thảm rồi, đám cá ngựa huyền băng kia quá đáng sợ, bị chúng nó đuổi theo chúng ta chết chắc luôn.” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc quay đầu lại nhìn thoáng qua, tức thời cực kỳ sợ hãi. cá ngựa huyền băng chỉ chốc lát đã đuổi tới ngay phía sau bọn họ.
Hàn Sâm cắn răng, ôm Bảo Nhi và Tiểu Ngân Ngân đồng thời nhảy lên lưng của Thần Thú Tinh Hải rồi hô lớn: “Tất cả lên đây, Tiểu Tinh Tỉnh chạy mau.”
Tiểu Yêu Tinh cũng nhảy lên theo, mà không ngờ con cá ngựa băng nhỏ kia vậy mà cũng nhảy lên cùng, dáng vẻ giống như chơi rất vui.
Thần Thú Tinh Hải lập tức khởi động năng lực xuyên qua tinh hải, tức khắc quanh người nó tràn ngập ánh sao như là ngân hà hộ thể, tốc độ cũng đột nhiên tăng nhanh rất nhiều.
“Chờ ta đã!” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nhào tới, nhưng thân hình nó quá to, chỉ có thể nắm lấy đuôi của Thần Thú Tinh Hải.
Ánh sao lưu chuyển, thân thể của Thần Thú Tinh Hải lập tức đi xuyên vào sông băng khiến những con cá ngựa huyền băng kia đều chỉ vồ vào khoảng không, thân thể chúng va lên mặt sông băng làm sông băng sụp một miếng to.
Thế nhưng cá ngựa huyền băng vẫn không từ bỏ truy đuổi. Thần Thú Tinh Hải đi xuyên trong sông băng thì chúng nó bèn chạy theo ở bên ngoài, tốc độ không hề thua kém Thần Thú Tinh Hải.
Ngoại trừ những con cá ngựa huyền băng nảy ra thì đàn cá ngựa băng cũng đồng thời đuổi tới đây, liên tục kêu lên những tiếng tu tu lạ lùng.Xoetl
Mắt thấy đám cá ngựa huyền băng chuẩn bị đuổi vào trong tầng mây, nhưng lại thấy xích sắt trên lò sắt lớn tự động bay ra quấn lấy cổ những con cá ngựa huyền băng khiến chúng nó không thể nhúc nhích thêm bước nào, trái lại còn bởi dây xích thu ngắn lại mà bị kéo về bên cạnh lò sắt lớn, trong miệng chúng phát ra tiếng gừ gừ phân nộ, nhưng thế nào cũng không giấy ra khỏi ràng buộc của xích sắt được.
Đàn cá ngựa băng thì vẫn tiếp tục đuổi theo Thần Thú Tinh Hải nhưng sau khi Thần Thú Tinh Hải đi xuyên qua núi băng rồi tiếp tục đi qua mấy dãy núi thì đã cắt đuôi được đàn cá ngựa băng.
Ban đầu vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu tu tu của đàn cá ngựa băng, nhưng sau đó thì không còn nghe được bất cứ tiếng nào nữa.
“Thần Thú Tinh Hải đúng là thần khí chạy thoát thân!” Hàn Sâm thâm cảm thán trong lòng, Thần Thú Tinh Hải sau khi thăng lên siêu cấp thì tốc độ và năng xuyên qua tinh hải đều mạnh hơn.
Thần Thú Tinh Hải ngừng lại trên một tảng băng, tất cả mọi người đều
xuống khỏi lưng của Thần Thú Tinh Hải. Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nhìn Thần Thú Tinh Hải ca ngợi: “Người anh em này lại có thể đi xuyên
qua vật chất, đúng là năng lực này quá mạnh mẽ!”
Con cá ngựa băng nhỏ bị đồng thời mang ra ngoài lúc này lại có hơi hoảng sợ, nó đi loanh quanh như là trẻ con không tìm thấy mẹ, trong miệng thỉnh thoảng kêu tu tu hình như là đang gọi người nhà nó.
Có điều đã cách đàn cá ngựa băng rất xa, dù nó có kêu thế nào đi nữa, sợ rằng đàn cá ngựa băng kia cũng không nghe được.
Bảo Nhi nhảy lên lưng con cá ngựa băng nhỏ, đưa cái tay mập mạp ra vuốt ve đầu nó: “Bé ngoan, bé đừng sợ, có Bảo Nhi ở đây với ngươi rồi.”
Con cá ngựa băng nhỏ kêu hai tiếng tu tu, đầu dựa vào Bảo Nhi dụi dụi hai cái, cứ như đã tìm được một chỗ dựa vững chắc, không còn bàng hoàng bất lực giống ban nãy nữa.
Hết chương 1552.