Chương 1553. Trở về tháp Thiên Mệnh
Vốn dĩ Hàn Sâm còn muốn giết chết cá ngựa băng nhỏ kia, nhưng thấy dường như Bảo Nhi rất thích nó, thế là đành phải từ bỏ ý định này.
“Không ngờ rằng bên trong lò sắt đó lại có sinh vật, cũng không biết rốt cuộc hắn là dạng tồn tại gì nữa?” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nói.
“Một sinh vật sống, chắc không thể nào là Thần vật đâu nhỉ?” Tiểu Yêu Tinh nói với vẻ đau khổ.
“Có phải là Thần vật hay không thì ta không biết, nhưng chúng ta đừng tới đó chọc vào bọn chúng thì tốt hơn. E rằng cá ngựa huyền băng là sự tồn tại cao cấp nhất trong sinh vật siêu cấp, nhưng chúng lại bị dây xích của lò sắt lớn thu phục một cách gọn gàng, trước giờ không có chút năng lực phản kháng nào, sinh vật bên trong lò sắt lớn vô cùng đáng sợ, không phải là kẻ chúng ta có thể đối phó được.” Hàn Sâm nói xong thì bước đi.
Mọi người cũng đều đồng tình với ý kiến đó, không ai dám có ý gì với lò sắt lớn nữa, chỉ có thể đi tới nơi khác thử vận may.
Con cá ngựa băng nhỏ cũng luôn ở cạnh Bảo Nhi, ban đầu có chút nhớ nhung lũ cá ngựa băng, sau này vui vẻ chơi đùa, rất nhanh đã trở nên hoạt bát.
Chẳng qua đám người Hàn Sâm lượn vài ngày trong khu di tích rồi mà vân không thu được gì.
Hàn Sâm cũng chẳng để ý tới việc không thu thập được gì lắm, hắn luôn âm thầm tu luyện bí kỹ đã lấy được trong tòa tháp màu trắng kia. Một khi hắn luyện thành thì sẽ bảo Thần Thú Tinh Hải đưa hắn trở về thử vận may, xem xem có thể lấy được những bảo vật ở đỉnh tháp ra ngoài không.
Nếu nói đến Thần vật, rất có khả năng bảy thứ đồ ở trong tháp là Thần vật.
Hàn Sâm tìm kiếm xung quanh trong di tích với đám Tiểu Yêu Tinh, cũng coi như là đang đi du lịch, hoàn toàn không nghĩ đến những lợi ích có thể kiếm được.
Trải qua hơn nửa tháng lượn lờ trong di tích Thần, ngày hôm đó Hàn Sâm vẫn ngồi trên lưng của Thần Thú Tinh Hải tu luyện bí kỹ như nhưng ngày bình thường thì bỗng nhiên cảm thấy Mệnh Môn của mình dao động, huyết mạch toàn thần đột nhiên chảy mạnh hơn.
Chẳng qua không giống như trước đây, huyết mạch toàn thân không lấy trái tim làm trung tâm vận chuyển nữa mà dòng màu ấy lại chảy vào bên trong Mệnh Môn, sau đó lại chảy ra ngoài. Chuyển biến một cách khó hiểu ấy hình thành lên một hệ tuần hoàn mới, khiến cơ bắp. của Hàn Sâm sinh ra một sự chuyển biến kỳ lạ kéo dưới sự lưu chuyển của dòng máu.
Kiểu biến hóa này không chỉ giới hạn ở dòng máu, máu càng giống tác dụng của một lại chất xúc tác khiến tế bào và gien của Hàn Sâm đều sinh ra một kiểu biến chuyển kỳ lạ.
Bên ngoài của Hàn Sâm không có sự thay đổi nhiều, loại biến chuyển này vốn là ở bên trong, không biểu hiện rõ ra bên ngoài, chỉ có hai con ngươi từ màu đen vốn có chuyển thành màu đỏ máu.
Ngoài màu sắc của con ngươi ra, xem ra Hàn Sâm không khác gì so với trước đó, chẳng qua thực tế bên trong lại phát sinh chuyển biến thay đổi hoàn toàn.
Hàn Sâm cảm giác máu, thịt, xương, cốt của mình giống như đều bị sắp xếp lại vậy, biến đổi khác biệt so với trước đây, rõ ràng trọng lượng cơ thể cũng tăng lên vài lần, nhưng cơ bắp và xương cốt lại giống như loài chim, sinh ra kết cấu trống rỗng, mà máu không hề lưu chuyển trong mạch máu mà lại lưu chuyển từ trong khoảng không của xương và cơ bắp, trực tiếp ngấm dần vào máu thịt và xương cốt.
Loại chuyển biến này khiến cảm nhận của Hàn Sâm càng thêm nhạy cảm với những biến hóa nhỏ bé của cơ thể, với sức khống chế bản thân thì càng mạnh hơn, càng tinh tế hơn, mà dường như sức mạnh của cơ thể bỗng chốc trở nên cường đại hơn rất nhiều.
Chẳng qua lúc ánh mắt của Hàn Sâm nhìn vào cơ thể của Thần Thú Tinh Hải và Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc thì lại giật nảy cả mình.
Thị giác của hắn có chút khác biệt dưới tác dụng của đôi đồng tử màu đỏ, dưới góc độ của huyết sắc, hắn có thể nhìn thấy có chất lỏng màu đỏ đang chảy trôi trong cơ thể của Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc.
Đáng kẽ Hàn Sâm còn cho rằng đó là máu của bọn chúng đang chảy, nhưng nhìn kỹ lại thì lại phát hiện ra không giống lắm.
Nếu như là tuần hoàn máu đang lưu động thì phải lấy trái tim làm †rung tâm mới đúng. Nhưng thứ Hàn Sâm nhìn thấy là không phải là như vậy, dòng chất lỏng màu đỏ chảy toàn thân bọn chúng tạo thành một khu vực mạnh yếu phân bố không đồng đều, càng không có con đường tuần hoàn cố định.
“Lẽ nào cái đó là sức sống của bọn chúng?” Trong lòng Hàn Sâm thâm suy đoán, nhưng lại không dám khẳng định.
Hắn đang muốn xem kỹ lại cho rõ hơn, nhưng bỗng nhiên lại cảm thấy đầu đau dữ dội, cơ thể cũng bắt đầu co rúm lại, giống như toàn thân trên dưới đều bị kim châm vậy.
Hàn Sâm vội vàng dừng vận chuyển bí pháp, cái cảm giác như bị kim châm và co giật đó mới dần dần biến mất, dị biến của cơ thể cũng hồi phục lại như trước, máu lại lấy trái tim làm trung tâm vận chuyển.
Chẳng qua Hàn Sâm vẫn có thể cảm thấy cơ thể rất yếu, trong lòng không khỏi kinh ngạc: “Bí pháp này ảnh hưởng đến sự tiêu hao của cơ thể lớn như vậy, chỉ mới vài phút mà đã khiến cơ thể của ta kém đi rất nhiều. Không biết rốt cuộc sức mạnh sau khi biến thân sẽ ra sao, cũng không biết sau khi biến thân có nhìn thấy những thứ màu đỏ đó là sức sống nữa hay không.
Hàn Sâm nghỉ ngơi gần một ngày, cơ thể tốt lên rất nhiều, đã không còn vấn đề gì nữa.
“Đã đến lúc đi tới tháp kim loại trắng cướp lấy bảo vật rồi.” Hàn Sâm nghĩ ra một biện pháp, hắn tách Tiểu Yêu Tinh và Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc ra, nói rằng chia nhau đi tìm xem, rồi tự mình đem theo Bảo Nhi, Tiểu Ngân Ngân và Tiểu Tinh Tinh một lần nữa cùng nhau tiến về tháp kim loại trắng.
Con cá ngựa băng nhỏ đó luôn ở cùng Bảo Nhi, Hàn Sâm đuổi nó đi nó cũng không đi, chỉ có thể để chúng ở cạnh nhau.
Dẫu sao Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cũng là người ngoài, còn Tiểu Yêu Tinh thì quá xảo quyệt, Hàn Sâm không dám để bọn họ đi cùng.
Thần Thú Tinh Hải chở theo Hàn Sâm, đưa bọn họ băng qua sông băng rặng núi, lại tới ngọn núi có dòng sông băng với cánh đồng hoa chết chóc kia.
Thần Thú Tinh Hải đã phát triển đến siêu cấp, lần này Tinh Hải di chuyển không cần phí quá nhiều sức lực, trực tiếp chở theo Hàn Sâm và đám người kia đến phía trước ngọn tháp kim loại màu trắng.
Hàn Sâm nóng lòng đẩy cửa bước vào tháp kim loại, một mạch trèo lên đến tâng thứ bảy, nhìn thấy bảy dạng bảo vật đều vẫn ở đây, gánh nặng trong lòng cũng được rũ bỏ.
“Xem ra Thiên Tru thật sự không thể tu luyện môn bí pháp, bằng không kiểu gì hắn cũng quay lại thử, hoặc là nói hắn còn không luyện thành được?” Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ.
Trông thấy bảo vật ở trên bảy thạch đài, Hàn Sâm vận chuyển bí pháp khiến cơ thể bản thân tiến vào bên trong chuyển hóa kì dị đó, duỗi tay một cách dè chừng, muốn xuyên qua màn chắn vòng xoáy không gian lấy bảo vật ở bên trong đi.
Nhưng Hàn Sâm vẫn vô cùng cẩn thận, bàn tay dần dần tiến đến gần từng chút một, khoảnh khắc móng tay chạm gần đến hòn đá, bộ phận phía trước móng tay lập tức biến mất không thể trông thấy.
Hàn Sâm thay đổi sắc mặt, lập tức thu tay về: “Thần pháp này không thể vượt qua màn chắn vòng xoáy không gian sao?”
Hàn Sâm phí mất bao nhiêu công sức như vậy, đến với tràn đầy hi vọng, ai mà biết rằng lại có kết quả như vậy, trong lòng cảm thấy thất vọng.
Vào lúc này, đột nhiên Hàn Sâm nghe thấy ben ngoài vang lên âm thanh gầm vang, toàn bộ tháp kim loại đều bị rung chuyển trong chốc lát, sau đó liền nghe thấy âm thanh tu tu vô cùng quen thuộc.
Hàn Sâm biến sắc, vội vàng đi về phía cửa tháp, thử đẩy xem, quả thật cửa tháp bị đẩy mở ra.
Từ cửa tháp nhìn xuống phía dưới, quả nhiên hệt như suy nghĩ của hắn, mười một con cá ngựa huyền băng kéo theo lò sắt lớn hạ xuống phía trước tháp kim loại trắng, vả lại vừa hay lấp kín luôn cửa lớn.
Mười một con cá ngựa huyền băng đó, khi đó đứng trước tháp kim loại đồng thanh la to, phát ra thứ âm thanh tu tu rung chuyển cả bầu trời.
“Cái đệch, lũ cá ngựa huyền băng đó hung hãn ghê, vậy mà lại kéo theo lò sắt lớn truy đuổi tới tận đây sao? Sớm biết như vậy thì không nên đem theo cá ngựa băng nhỏ tới rồi.” Hàn Sâm cho rằng lũ cá ngựa huyền băng đó đuổi theo là để đưa cá ngựa con về, thế là thầm bực dọc.
Hết chương 1553.