Chương 1561. Con Trai Lợi Hại
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí Tràng cẩn thận quan sát sinh cơ của La Hải Đường, quả nhiên phát hiện ra một ít manh mối.
Sinh cơ của La Hải Đường quả thật hơi mạnh mẽ quá mức, hơn nữa loại lớn mạnh này giống như một ngọn lửa đang bùng cháy rất mạnh, lửa càng lớn thì cơ thể càng được xem là nhiên liệu, cũng sẽ bị đốt cháy thành tro càng nhanh.
Sinh cơ của La Hải Đường ở dưới sự áp chế mạnh mẽ của bản thân hắn, vẫn lớn mạnh y như cũ khiến người khác run sợ, rõ ràng là bản thân hắn đã không khống chế được nữa, Hàn Sâm rất tin tưởng đối với những gì hắn nói.
“Phương thức để tu luyện Tu La Biến cũng ở trong đó, nhưng ta đã sửa chữa đôi chút, uy lực không sánh bằng loại mà ta tu luyện, nhưng sự tổn hại sinh ra đối với cơ thể đã được giảm đến thấp nhất.” Dừng một chút, La Hải Đường lại nói thêm: “Nếu trong vòng mấy năm này thực lực của Hàn Nghiên có thể đạt tới trình độ chiến một trận với Ngọc Tu La, vậy thì đừng cho nàng luyện cái này, nếu không đạt đến thì cho dù có chút tổn hại cũng tốt hơn so với việc so tài thua cuộc và mất đi tính mạng.”
Nói xong, La Hải Đường lại đưa tinh tạp và quyển nhật kí đến trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm vẫn không nhận lấy, nhìn vào La Hải Đường nói: “Tâm tình của ngươi ta có thể hiểu được, nhưng những thứ này thì không cần.”
“Cháu à, đừng bướng bỉnh như vậy, chuyện này liên quan đến tính mạng của mẹ và em gái ngươi, nhân sinh có đôi lúc không thể không thỏa hiệp, bất luận là ai thì cũng đều giống nhau.”
Hàn Sâm lắc đầu: “Ta đã nói rồi, Tiểu Nghiên là người của nhà họ Hàn bọn ta, tự ta sẽ chỉ dạy nàng. Còn những thứ này đó là đồ của nhà họ La các ngươi, bọn ta không cần. Huống chỉ trái tim ngươi đã già cỗi, đồ do một lão già già viết, cho dù để Tiểu Nghiên xem, đối với nàng cũng chỉ có hại chứ không có lợi.”
La Hải Đường mỉm cười, nhưng ánh mắt lại sắc bén hơn rất nhiều, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói: “Xem ra ta nên để ngươi nhìn thấy sức mạnh Phi Thiên thực sự, có lẽ ngươi sẽ thay đổi suy nghĩ hiện tại.”
“Ta không phải là một người cố chấp, nhưng ta không có bất kì chút thời gian dư thừa nào để bàn bạc về vấn đề này, suy nghĩ của ta cũng sẽ vĩnh viễn không thay đổi.” Hàn Sâm kiên định nói.
“Xem xong rồi nói cũng không muộn.” Dù cho bây giờ tính tình của La Hải Đường đã tốt hơn rất nhiều, đặc biệt là hắn cảm thấy hổ thẹn với La Lam và La Nghiên, cho nên khi nói chuyện cùng Hàn Sâm đã dùng vẻ mặt ôn nhu hiếm thấy, cho dù e rằng là những hậu bối chí thân của nhà họ La cũng chưa từng nhìn thấy La Hải Đường có tính tình tốt như vậy.
Cho dù là như vậy, La Hải Đường vẫn không nhịn được nảy sinh suy nghĩ muốn giáo huấn Hàn Sâm, nhưng loại suy nghĩ này không hề có ác ý, hắn càng nhìn càng cảm thấy Hàn Sâm thật sự rất giống với La Lam.
Không phải nói diện mạo, mà là kiểu tính cách này, một khi đã quyết định chuyện gì đó, cho dù là chín trâu cũng không kéo lại nổi.
Người khác là không đụng tường nam không quay đầu, nhưng La Lam là loại người đụng trúng tường nam rồi cũng sẽ không quay đầu.
Mà tính cách của Hàn Sâm làm cho La Hải Đường nhớ đến La Lam, Lam Nhi mà cả ngày bị hắn răn dạy, nhưng lại là người duy nhất luôn được hắn mang theo bên cạnh.
Bàn tay của La Hải Đường khẽ lay động, võ vào bả vai của Hàn Sâm, trong cái võ này đã ẩn chứa sức mạnh Phi Thiên.
Không giống với sức mạnh Phi Thiên của Hàn Nghiên và Linh, sức mạnh Phi Thiên của La Hải Đường giống như đã hòa thành một chỉnh thể với hắn, khiến người khác không cảm nhận được cảm giác mất cân bằng của sức mạnh Phi Thiên, giống như đây chỉ là một cái vỗ bình thường mà thôi, tương tự như sự cổ vũ của trưởng bối dành cho vấn bối.
Nhưng vẻ mặt của Hàn Sâm lại trở nên ngưng trọng trong nháy mắt, sức mạnh của La Hải Đường không hề thua kém bất kì cường giả đỉnh cấp nào trong Tí Hộ Sở thứ tư.
Ở trong mắt Hàn Sâm, một cái vỗ đơn giản này lại giống như có nhân quả vướng mắc vô tận, giống như bàn tay kia đã định sẵn phải hạ trên bả vai của hắn, cho dù là thần linh cũng không thể thay đổi.
Trong phút chốc, Hàn Sâm đã vận chuyển “Động Huyền Kinh” đến cực hạn, cả cơ thể đều được che chắn khỏi thiên cơ, bài trừ tất cả những phân tử không thuộc về bản thân ra ngoài.
Cho dù là vậy, Hàn Sâm vẫn cảm thấy dường như bàn tay của La Hải Đường vẫn hạ trên bả vai của hắn, loại cảm giác đó không thể nói thành lời.
“Quả nhiên lợi hại, Động Huyền Khí Tràng thể dễ dàng phá hủy sức mạnh Phi Thiên của đám người La Lị, nhưng lại gần như không có tác dụng đối với La Hải Đường, không hổ là nam nhân được xưng là Đại La Sát Thần.” Trong lòng Hàn Sâm thầm khen một tiếng.
Nhưng khí tức trong cơ thể vẫn vận chuyển rất nhanh, trực tiếp phá vỡ xiềng xích, trong phút chốc cả thế giới ở trong mắt Hàn Sâm đã hoàn toàn thay đổi.
Mặc dù sức mạnh mạnh nhất của Động Huyền Kinh được mệnh danh là một tay che trời, nhưng đó không chỉ là kỹ xảo trên tay.
Hàn Sâm bước ra một bước, dường như cả chuỗi mắt xích trật tự nhiễm vẻ u tối trên người hắn đã bị phá vỡ.
Dưới một cái vỗ này của La Hải Đường, vậy mà Hàn Sâm lại lui vê phía sau từng bước, tránh khỏi bàn tay của hắn, điều ấy khiến La Hải Đường trừng to hai mắt, bàn tay cứng lại ở giữa không trung, dường như cả người đều có chút thất thần.
“Cáo từ.” Hàn Sâm hơi hành lễ, sau đó trực tiếp xoay người rời đi.
Rốt cuộc hắn cũng được chứng kiến Phi Thiên Kinh chân chính, cũng được chứng kiến sức mạnh của La Hải Đường, lần đi này cũng xem như không uổng công.
Xét riêng về sức mạnh, hẳn là La Hải Đường đạt đến cấp số giống như Cố Khuynh Thành, khó có thể nói ai mạnh ai yếu, nhưng chắc chắn đều là cường giả đỉnh cấp.
Sức mạnh của bản thân Hàn Sâm vẫn là kém hơn một chút, nhưng cũng đã chứng minh được quả thật “Động Huyền Kinh” là mạnh hơn so với “Phi Thiên Kinh”, sở hữu tính có thể lấy hạ khắc thượng.
Mãi cho đến khi Hàn Sâm rời khỏi phòng, La Hải Đường mới hoàn hồn lại, nhưng ánh mắt vẫn nhìn vào vị trí cửa phòng chỗ Hàn Sâm rời đi một cách phức tạp, lẩm bẩm một mình nói: “Lam Nhi, ngươi sinh ra một đứa con trai thật lợi hại, nói không chừng số mệnh của nhà họ La chúng ta thật sự có thể được giải thoát ở đời này của hắn. Một người nhà họ La không tu luyện “Phi Thiên Kinh”, vậy mà lại có thể đi đến bước này, e là nói ra cũng sẽ không có ai tin, nếu Ngọc Tu La nhìn thấy hắn, không biết sẽ có phản ứng ra sao nhỉ?”
Đột nhiên, La Hải Đường nở ra một nụ cười kỳ dị: “Thật là thú vị, không ngờ tới trước khi ta chết vẫn có thể nhìn thấy một chuyện thú vị như vậy, đáng tiếc ta không thấy được ngày mà hắn đứng trước mặt Ngọc Tu La, đúng là hơi nuối tiếc.”
Sau khi Hàn Sâm rời khỏi phòng của La Hải Đường, La Lị lập tức bước lên hỏi hắn: “Ngươi và Đại La tiên sinh đã nói những gì?”
“Còn không phải là những chuyện đó sao, đã biết rồi còn hỏi làm gì?” Hàn Sâm thuận miệng nói.
“Ngươi đồng ý để Hàn Nghiên đến nhà họ La bọn ta sao?” La Lị nhất thời vui vẻ nói.
“Làm sao có thể? Tiểu Nghiên là người của nhà họ Hàn bọn ta, dựa vào cái gì mà lại đến nhà họ La các ngươi?” Hàn Sâm lập tức không vui nói.
“Hừ, tầm mắt hạn hẹp, một người khác họ có thể vào nhà họ La, tu luyện bí thuật của nhà họ La, đó là phúc phận của các ngươi, vậy mà còn không biết tốt xấu.” Một giọng nói có chút tức giận truyền tới từ cách đó không xa.
Hàn Sâm nhìn sang, chỉ thấy là mấy người La Vũ và La Huy ở cách đó không xa, người nói chuyện chính là La Vũ.
“Khó trách La Hải Đường thà rằng chọn ta và Tiểu Nghiên cũng không chọn người kế thừa trong nhà họ La, đúng là những kẻ nhà họ La này được nuông chiều sinh hư rồi.” Hàn Sâm thầm lắc đầu, cũng không có tâm tư để nói chuyện với đám người La Vũ, chỉ xem như không nghe thấy, xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng rõ ràng La Vũ không có ý định cứ như vậy mà buông tha Hàn Sâm, mấy người bước đến vừa lúc chặn đường Hàn Sâm đi.
Hết chương 1561.