Chương 1562. Tiên Nhân Chưởng
“Còn có chuyện gì nữa?” Hàn Sâm nhìn La Vũ nhíu mày hỏi.
La Vũ bĩu môi: “Không phải ngươi muốn đi săn giết sinh vật Thần siêu cấp sao? Nể mặt La Lam, ta cho ngươi cơ hội này.”
Hàn Sâm hơi bất ngờ, hắn còn tưởng La Vũ muốn làm gì, vậy mà là để hắn cùng đi săn giết sinh vật Thần siêu cấp, có lẽ chính là những sinh vật Thần siêu cấp do Giả Tự Đạo phát hiện.
“Có cần thiết không?” Hàn Sâm cười như không cười nhìn La Vũ, hắn cũng có thể đoán ra được một ít tâm tư của La Vũ.
“Không dám đi à?” La Vũ khinh thường nói.
“Đi thì được thôi, nhưng mà sinh vật Thần siêu cấp do ta săn giết, ta muốn được chia một nửa.” Hàn Sâm không quan tâm đến La Vũ có ý nghĩa gì, nếu có thể lấy được tinh hoa gen sinh mệnh, không có lý nào lại không đi.
“Được, chỉ cần ngươi có bản lĩnh đó.” La Vũ đồng ý rất sảng khoái. “Khi nào thì xuất phát?” Hàn Sâm cũng không nhiều lời. “Ngày mai.” La Vũ đáp.
“Được Hàn Sâm đáp lại, hắn rời khỏi sân vườn đi tụ họp với đám Tiểu Ngân Ngân.
“Anh hai, chúng ta chẳng dễ dàng gì mới bàn được điều kiện với Giả Tự Đạo để đá hắn ra, sao bây giờ lại muốn dẫn hắn theo?” La Huy khó hiểu hỏi.
La Vũ lạnh giọng nói: “Đá hắn ra khỏi cuộc chơi là để hắn biết thực lực của nhà họ La chúng ta, dẫn hắn đi là để hắn biết được thực lực của chúng ta, cũng là để lão gia tử nhìn thấy, nhà họ La chúng ta không phải không có người, chỉ là hắn không cho chúng ta cơ hội.”
“Ngươi nói đúng, cũng không biết rốt cuộc lão gia tử nghĩ cái gì, không dùng đến người trong nhà như chúng ta, mà cứ dùng ngoại nhân như họ Hàn” La Huy cũng có chút khó chịu nói.
Lựa chọn của La Hải Đường làm cho trong lòng của rất nhiều người nhà họ La đều nghẹn khuất, nhưng bọn họ không thể nghỉ ngờ quyết định của La Hải Đường, nhưng trong lòng lại cực kỳ không phục, lần này nhìn thấy Hàn Sâm, đương nhiên muốn biểu hiện một chút ở trước mặt La Hải Đường, muốn để La Hải Đường biết bọn họ còn ưu tú hơn tên họ Hàn kia nhiều.
Đám người La Vũ cũng không cho rằng bản thân kém hơn Hàn Sâm, cái gì mà siêu cấp quý tộc đệ nhất của Liên Minh, theo bọn họ thấy thì chẳng qua cũng chỉ là một trò cười mà thôi.
Dưới sự trợ giúp của La Hải Đường, người nhà họ La đã đạt được gen siêu cấp thần từ lâu, chỉ là bởi vì những giới hạn gia quy của nhà họ La, bọn họ không hề công khai ở trước mặt người khác mà thôi.
La Lị nghe La Vũ nói như vậy, trong lòng lại thầm cười khổ, nàng quá hiểu rõ về La Vũ và La Huy rồi.
Bọn họ có năng lực và thiên phú, nhưng cũng không tính là nổi bật, cộng thêm địa vị của La Hải Đường và Tí Hộ Sở Sát Thần là rất cao, từ nhỏ bọn họ đã được rất nhiều người tâng bốc quen rồi, ngay cả những Bán Thần cao cao tại thượng trong Liên Minh cũng phải nhún nhường bọn họ ba phần, khiến bọn họ cảm thấy trong thiên hạ ngoại trừ La Hải Đường và một ít cường giả ra thì cũng chỉ có bọn họ là mạnh nhất, trong lòng rất xem thường những Bán Thần bình thường, đánh giá cao năng lực của bản thân quá mức.
Đúng giờ hẹn vào ngày hôm sau, Hàn Sâm dẫn theo Tiểu Ngân Ngân đi đến quảng trường của Tí Hộ Sở Sát Thần, quả nhiên nhìn thấy đám người La Vũ đã ở đó.
Giả Tự Đạo cũng đã đến đây, nhìn thấy Hàn Sâm thì không nhịn được hơi sững người, gượng cười nói: “Hàn lão đệ, sao lại trùng hợp như vậy?”
“Không phải trùng hợp, là ta gọi hắn tới, hành động lần này hắn sẽ đi cùng chúng ta.” La Vũ nói.
Giả Tự Đạo xấu hổ ho nhẹ hai tiếng, không biết rốt cuộc La Vũ muốn làm cái quái gì, là hắn yêu cầu đá Hàn Sâm ra khỏi cuộc chơi này, vậy mà hiện tại lại chủ động để Hàn Sâm đi cùng.
La Vũ thấy Hàn Sâm dẫn theo mấy dị sinh vật, cũng không nói thêm gì, nói cách khác là coi thường đám Tiểu Ngân Ngân, dù sao thì muốn thuần phục dị sinh vật mạnh mẽ cũng không phải là một chuyện dễ dàng, trong Tí Hộ Sở Sát Thần cũng không có nhiều sinh vật Thần siêu cấp, hơn nữa những sinh vật Thần siêu cấp này cũng sẽ không bị điều khiển bởi mệnh lệnh của bọn họ.
Thuần phục sinh vật Thần siêu cấp khó hơn nhiều so với việc giết chết chúng, sinh vật Thần siêu cấp của Hàn Sâm cơ bản đều là được nuôi từ nhỏ, loại trưởng thành giống như Tiểu Hồng Mã sẽ không nghe lời Hàn Sâm giống đám Tiểu Ngân Ngân, cũng rất khó bị điều khiển.
Đoàn người bắt đầu lên đường dưới sự chỉ dẫn của Giả Tự Đạo, La Lị cũng cùng tiến về phía trước, nhưng sức chiến đấu của nàng cũng không mạnh lắm, mới chỉ là cấp Bảo Thạch, La Vũ và La Huy dẫn nàng theo cũng chỉ vì muốn để La Lị làm người chứng kiến mà thôi, không trông cậy nàng có thể giúp đỡ.
Mặc dù La Lị không phải huyết mạch nhà họ La chân chính, nhưng nàng phụ trách chăm sóc cuộc sống hàng ngày của La Hải Đường, cơ hội có thể tiếp xúc với La Hải Đường còn nhiều hơn đám người La Vũ, La Lị nhìn thấy thì cũng chẳng khác nào La Hải Đường nhìn thấy.
Dọc đường đi, La Vũ và La Huy đều không hề ra tay, những dị sinh vật gặp phải chỉ do mấy tên Bán Thần đi theo bọn họ thay bọn họ đuổi đi, mặc dù những người này phụ thuộc vào nhà họ La, nhưng cũng không có huyết mạch nhà họ La, đương nhiên cũng không biết “Phi Thiên Kinh”.
Đi hơn bốn ngày, rốt cuộc cũng đi đến một Sa Cốc như lời Giả Tự Đạo nói.
Khắp nơi trong Sa Cốc đều là những bãi cát màu trắng, nhìn từ xa thì đã thấy được vài bóng dáng màu xanh lẫn ở bên trong, là đám Tiên Nhân Chưởng và Tiên Nhân Cầu vô cùng lớn.
Giả Tự Đạo chỉ vào đám Tiên Nhân Chưởng đó rồi nói: “Mọi người cẩn thận, đám Tiên Nhân Chưởng và Tiên Nhân Cầu này không phải là thực vật, chúng chính là dị sinh vật ở đây, sinh vật Thần siêu cấp mà ta nói, chính là Tiên Nhân Chưởng ở sâu trong Sa Cốc.”
“Những Tiên Nhân Chưởng này thì có năng lực gì?” La Vũ nhìn Giả Tự Đạo hỏi.
Trước khi đến đây thì Giả Tự Đạo cũng không chịu nói bất kì chuyện gì, cho nên tình huống mà đám người La Vũ biết được cũng không khác gì Hàn Sâm.
Giả Tự Đạo không giấu diếm nữa, chỉ vào một Tiên Nhân Chưởng ở cách bọn họ gần nhất nói: “Những Tiên Nhân Chưởng này không thể di chuyển, nhưng chúng có thể bắn gai trên người mình. Mỗi cái gai có thể bắn ra xa khoảng gần một nghìn mét, cho nên chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút.”
“Không sao hết.” La Vũ triệu hồi ra một tấm khiên hồn thú ra trước mắt, đi về phía Tiên Nhân Chưởng kia.
Khi chỉ còn cách Tiên Nhân Chưởng có vài trăm mét, Tiên Nhân Chưởng đó phát hiện ra La Vũ, những chiếc gai nhọn giống như định sắt ở trên người đột nhiên bắn ra, chỉ chít ít nhất cũng phải có trên trăm cái.
Chỉ là những cái gai đó không thể đâm thủng tấm khiên của La Vũ, đều bị tấm khiên cản lại, La Vũ tiếp tục tiến về phía Tiên Nhân Chưởng.
Những chiếc gai trên Tiên Nhân Chưởng giống như là dùng mãi không hết, sau một lượt bắn, lại vô cớ sinh ra những chiếc gai mới, lại bắt đầu một lượt bắn mới.
Chỉ là bởi vì uy lực của những gai này không mạnh, hoàn toàn bị tấm khiên cản lại, La Vũ lao tới trước mặt Tiên Nhân Chưởng, dùng một đao chém gãy Tiên Nhân Chưởng.
“Quả nhiên là dị sinh vật, nhưng chỉ là cấp biến dị mà thôi, Giả quán chủ, ngươi xác định ở đây có Tiên Nhân Chưởng Thần siêu cấp sao?” Sau khi La Vũ chém chết Tiên Nhân Chưởng, nhìn về phía Giả Tự Đạo rồi hỏi.
“Có, chắc chắn có Thần siêu cấp, lần trước ta lạc vào đây, nhìn thấy ở đây có một loại Tiên Nhân Chưởng được đúc bằng vàng, đó là cấp Thần Huyết, còn nhìn thấy ở phía xa trong đó có một loại cây Tiên nhân giống như một trụ thủy tinh, hẳn là sinh vật Thần siêu cấp, không thể sai được” Giả Tự Đạo vội vàng nói.
“Vậy thì tiếp tục đi vào bên trong thôi.” La Vũ nhìn chằm chằm vào sâu trong Sa Cốc một cái, giơ tấm khiên lên tiến vào bên trong.
Hết chương 1562.