Chương 1568. Vết Kiếm
“Mười hai canh giờ, đừng nói là một nhân loại, bao nhiêu năm qua đã có rất nhiều cao thủ kiếm đạo siêu cấp mà cũng chỉ có một người có thể kiên trì được qua mười hai canh giờ mà thôi, hơn nữa thanh danh của người đó cũng không kém Lục Đạo Đại Đế là bao, ngươi cảm thấy Hàn Sâm có khả năng sao?” Hư Lô Đại Đế cười khổ sở nói.
“Nếu không phải là nhân vật như vậy thì làm sao xứng đáng làm thầy của Tu Di chứ?” Ly Hỏa Đại Đế kiên định nói.
Hư Lô Đại Đế lắc đầu không nói gì, cường giả như vậy, làm gì có ai có lòng dạ thảnh thơi mà đi dạy cho người khác chứ? Cảm nhận của hắn đối với Hàn Sâm cũng không tệ lắm, trình độ như vậy lại có thể thông thạo Tâm Kiếm Đạo của Lục Đạo Đại Đế, cũng đã miễn cưỡng được xem như có thể làm thầy của Tu Di rồi.
Nhưng mà đương nhiên Hư Lô Đại Đế không muốn làm trái với nguyện vọng của Ly Hỏa Đại Đế, cũng chỉ có thể tùy thuộc vào nàng.
Hàn Sâm bất đồng như núi, một mực đối đầu với kiếm ý của Thánh Kiếm Đại Đế.
Kiếm ý thay đổi luân phiên giống như cát đó không thể hoàn toàn đánh bại được ý chí của Hàn Sâm, ngược lại còn giống như thép nguyên chất được mài giũa hàng trăm lần, càng mài lại càng sắc bén hơn, làm cho kiếm ý của Hàn Sâm cũng lại càng phát ra sự tinh khiết hơn nữa.
Nếu như nói trước đây kiếm ý của Hàn Sâm giống như thép nguyên chất, bây giờ sau khi đã được mài giữa thì lại càng lộ ra ánh hào quang chói mắt như đá quý.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, sáu canh giờ sau, Tu Di thấy Hàn Sâm vẫn thản nhiên thì trong lòng cảm thấy rất vui mừng.
Hư Lô Đại Đế khen ngợi nói: “Quả thật người này không hề tầm thường, ánh mắt của Tu Di không tệ chút nào, kiếm đạo và ý chí bền bỉ như thế, nếu như Tu Di có thể bái làm thầy, nhất định có thể sẽ có thu hoạch.”
Ly Hỏa Đại Đế thấy Hàn Sâm vẫn y nguyên như cũ, không hề có chút biểu hiện nào là đang cố gắng hết sức, mặc dù trong lòng cũng có hơi lay chuyển một chút nhưng vẫn nói: “Mới chỉ trôi qua một nửa thời gian, bây giờ đưa ra kết luận vẫn còn hơi sớm.”
Thời gian lại qua thêm hai canh giờ nữa, Hư Lô Đại Đế đã có vẻ hơi xúc động: “Cho đến bây giờ người này vẫn là lòng dạ sắt đá, ý chí bền bỉ không thể nào tưởng tượng được, đúng là một nhân vật rất hiếm thấy.” Ly Hỏa Đại Đế cũng đã lung lay một chút, khe khẽ nói: “Đúng thật có một chút bản lĩnh, nhưng mà còn bốn giờ nữa là có thể lập tức nhìn ra được có kiên trì hay không.”
Hai canh giờ nữa lại trôi qua, Hàn Sâm vẫn bất động như một ngọn núi, không hề khác biệt gì so với mười canh giờ trước đó.
Hư Lô Đại Đế và Ly Hỏa Đại Đế cũng đã cảm thấy hơi giật mình, thế mà lại có thể vẫn bất động như núi cho tới bây giờ, nhìn qua thì kiếm ý cũng không hề bị ảnh hưởng một chút nào, với cái nhìn của bọn họ thì việc Hàn Sâm chống đỡ được qua mười hai giờ có lẽ đã không còn phải lo lắng gì nữa.
“Không hổ danh là con trai của Hư Lô ta, quả nhiên là tầm nhìn không hề kém, có thể tìm được một vị thầy như vậy, nhất định sẽ giúp ích được cho hắn rất nhiều.” Lúc Hư Lô Đại Đế nhắc tới Hàn Sâm, giọng nói đã thay đổi mấy phần, từ khi bắt đầu là xem xét kỹ lưỡng, đến bây giờ là có chung nhận thức, thậm chí là có phần tán thưởng, có thể nói là sự thay đổi vô cùng lớn.
Lúc này Ly Hỏa Đại Đế cũng không còn tiếp tục kiêu ngạo như lúc trước nữa, có vẻ hơi kinh ngạc nhìn cảnh tượng bên trong nơi đó rồi nói: “Quả thật nhân loại này có chút khác biệt, cũng coi như có tư cách làm thầy của Tu Di.”
Hai vị Đại Đế cũng không còn tiếp tục nghi ngờ về việc Hàn Sâm có thể kiên trì được quá mười hai canh giờ nữa, những khác biệt vốn dĩ cũng đã biến mất không còn thấy nữa, ý kiến đã bắt đầu có sự thống nhất.
Thời gian từ từ trôi qua, mười hai canh giờ sau, Tu Di đã không nhịn được nữa lên tiếng ca ngợi: “Quả nhiên thầy không phải là một người bình thường, có thể đối đầu với kiếm ý của Thánh Kiếm Đại Đế mười hai canh giờ mà không rơi vào thế bất lợi, đã qua bao nhiêu năm như vậy cũng mới chỉ xuất hiện có một người, thầy, ngươi đã là người thứ hai rồi đó.”
Hàn Sâm không nghe được Tu Di nói gì, hiện tại toàn bộ tâm tư của hắn đều đang đặt ở bên trên kiếm ý, kiếm ý không ngừng mài giữa ý chí của hắn, làm cho kiếm ý của hắn càng ngày càng tinh khiết.
Nhưng một khoảng thời gian rất lâu sau đó, Hàn Sâm cũng cảm thấy kiếm ý thiếu chút lực, không thể mài giữa kiếm ý của hắn gần thêm một bước nữa, thế nên Hàn Sâm không tự chủ được đi về phía cái núi đá vết kiếm kia, muốn cách vết kiếm gần hơn một bước, cảm nhận sự mài giữa kiếm ý càng thêm mãnh liệt hơn.
“Hắn muốn làm gì vậy?” Ly Hỏa Đại Đế kinh ngạc nhìn Hàn Sâm đi về phía núi đá vết kiếm.
Mặc dù kiếm ý mà Thánh Kiếm Đại Đế để lại có vẻ rất dịu dàng, nhưng nếu như khoảng cách quá gần thì đó lại là một chuyện khác rồi.
Năm đó một kiếm của Thánh Kiếm Đại Đế đã đánh bại hư không, kiếm ý kia quét đến núi đá rồi lưu lại kiếm ý nghìn đời không thể tiêu diệt này.
Có thể nói đây là kiếm ý cuối cùng, cũng có thể nói đây là cực điểm của một nhát kiếm.
Càng đến gần vết kiếm thì sẽ càng có thể cảm nhận được một nhát kiếm kia ẩn chứa ý chí tột cùng ở trong đó, nhát chém đó đã đánh bại niềm tin của hư không và kiếm ý vĩnh viễn không bao giờ dừng lại.
Năm đó có nhiều cường giả quan sát được Thánh Kiếm Đại Đế thăng cấp như vậy, những cường giả có chủ ý muốn đánh bại núi đá vết kiếm này nhiều không kể xiết, nhưng mà cuối cùng sở dĩ lại rơi vào trong tay của Hư Lô Đại Đế, đó là vì vốn dĩ những cường giả bình thường không dám chạm vào núi đá vết kiếm, lại càng không thể mang nó đi được.
Nơi được đặt vết kiếm kia, cho dù là cường giả cấp Đại Đế, bất kể là tu kiếm ý hay là không tu kiếm ý, đụng chạm vào vết kiếm này thì kiếm ý sẽ bị chấn động của hư không nghiền nát, bản thân ý chí cũng sẽ phải chịu đựng tổn thương vô cùng nghiêm trọng.
Thế nên không có cường giả nào có thể mang được núi đá vết kiếm đi, chỉ có Hư Lô Đại Đế dựa vào năng lực dịch chuyển tức thời hư không của Tí Hộ Sở Hư Lô, cứng rắn dời Tí Hộ Sở Hư Lô đến phía dưới núi đá vết kiếm, chẳng khác gì là một cái túi bọc núi đá vết kiếm vào, lúc này mới đủ để có thể mang nó đi.
Bây giờ ý chí của Hàn Sâm đang bị chấn động và mài giũa mười hai canh giờ trong kiếm ý đó, không những ý chí không bị đánh tan mà ngược lại còn đi về phía nơi vết kiếm, quả thật có phần làm cho Hư Lô Đại Đế và Ly Hỏa Đại Đế cảm thấy hơi giật mình.
“Có lẽ ý chí vững vàng của người này không hề thua kém hơn so với cường giả đỉnh cấp bây giờ.” Vẻ mặt của Hư Lô Đại Đế nghiêm túc nói.
Ly Hỏa Đại Đế không nói gì, nhưng ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm đã hoàn toàn không còn vẻ coi thường như lúc trước nữa, trong đôi mắt đẹp đẽ hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
Hàn Sâm bước từng bước đi về phía vết kiếm, cảm nhận được kiếm ý không ngừng mạnh mẽ lên, cũng để cho kiếm ý của hắn bị mài giữa càng thêm sáng chói mắt, ý chí lại càng thêm kiên định.
Khi đến gần nơi cách núi đá vết kiếm một trăm mét, bước chân của Hàn Sâm nhanh chóng chậm lại, nhưng mà tất cả mỗi một bước đi đều vô cùng kiên định, không có một chút do dự nào.
Cả người Hàn Sâm giống như đã hóa thân thành một bảo kiếm lộ rõ ra †ài năng, rẽ sóng chia nước mà đi, từng bước kiên định bước về phía núi đá có vết kiếm.
Cuối cùng Hàn Sâm cũng đã bước lên núi đá có vết kiếm ấy, bàn tay vuốt lên bên trên vết kiếm đó.
“Âm!” Kiếm ý mãnh liệt dâng lên cưồn cuộn không ngừng như dòng sông thời gian, dường như đã đánh kiếm ý của Hàn Sâm rơi vào dòng sông thời gian, nhận lấy sự tẩy rửa bất diệt vĩnh viễn.
Lúc này sắc mặt của Hư Lô Đại Đế và Ly Hỏa Đại Đế cũng đã thay đổi rõ rệt, dù thế nào cũng không ngờ được vậy mà Hàn Sâm lại thật sự đi tới phía trước núi đá vết kiếm, lại còn đưa tay ra vuốt ve vết kiếm.
Cho dù đó cũng là một người đã thăng tiến đến Tí Hộ Sở thứ năm, là Bán Thần cách còn nửa bước để trở thành Thần, là cường giả Đại Đế đỉnh cấp, cũng sẽ phải chịu sự chấn động của kiếm ý kia làm cho ý chí bị tổn hại.
Mặc dù ý chí của Hàn Sâm cực kỳ mạnh mẽ, nhưng mà đụng chạm đến vết kiếm kia, chỉ sợ cũng sẽ khó tránh được sẽ phải chịu sự tổn thương, nếu như tình huống nghiêm trọng, lập tức phá hủy đi ý chí, từ đó về sau sẽ gục ngã không thể gượng dậy nổi.
“Không xong rồi!” Hư Lô Đại Đế thầm kêu lên không ổn, hắn đã cực kỳ hài lòng với tu vi kiếm đạo của Hàn Sâm, nếu như cứ bị phá hủy như vậy phá thì thật sự sẽ vô cùng đáng tiếc, Tu Di muốn tìm lại một người †hầy như vậy cũng không hề dễ dàng.
Ly Hỏa Đại Đế cũng không nhịn được thở dài, nàng cũng nhận thức được thực lực của Hàn Sâm, nhưng lại không ngờ được Hàn Sâm có thể to gan đến như vậy, thế mà lại đi vuốt ve cái vết kiếm kia, chỉ sợ nhất định sẽ bị tổn hại.
Ly Hỏa Đại Đế chỉ có thể hy vọng tổn thương mà hắn phải chịu đựng sẽ không quá nghiêm trọng để còn có năng lực dạy cho Tu Di.
Hết chương 1568.