Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1616. Hổ vào bây dê

Chương 1616. Hổ vào bây dê
Dường như cùng lúc ấy, nắm đấm ngưng tụ huyết diễm của Saranga và kiếm của Cố Khuynh Thành đều cùng di chuyển, nhất thời hai luồng sức mạnh gặp nhau giữa không trung.
Tại nơi mà hai luồng sức mạnh va chạm sản sinh ra một tiếng nổ rất lớn, còn kinh khủng hơn cả vụ nổ hạt nhân.
Sau khi tất cả hoàn toàn tiêu tan, chỉ nhìn thấy Saranga và Cố Khuynh Thành đứng cách nhau, huyết diễm trên người Saranga đã biến mất, kiếm khí trên người Cố Khuynh Thành cũng đã tan đi.
“Cây kiếm lợi hại thật!” Saranga nói ra một câu, đột nhiên máu tươi từ trong miệng bắn ra, mi tâm xuất hiện một huyết văn, sau đó toàn bộ thân thể chia thành hai nửa theo huyết văn đó, ngã xuống trên mặt đất, chết đến không thể chết hơn nữa.
“Sao có thể như vậy được? Saranga có một giọt thần huyết của cha, sau hắn có thể bại chứ?” Vẻ mặt Tina đầy kinh ngạc.
Thanh Nhã cũng nhìn Cố Khuynh Thành và thanh kiếm bên kia với vẻ mặt suy tư giống như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.
Cố Khuynh Thành dùng một kiếm đã chém chết Saranga, nàng quay đầu nhìn mấy con sinh vật Thần siêu cấp cung kích âm vực đẳng kia, vẻ mặt không được tốt lắm, khoé miệng của nàng cũng rướm máu, sắc mặt có chút trắng bệch.
Có điều Cố Khuynh Thành vẫn chém một kiếm về phía một trong những con sinh vật Thần siêu cấp kia. Nhưng bây giờ kiếm khí của nàng đã yếu hơn trước đó rất nhiều, xem ra đòn vừa này cũng khiến nàng bị thương không nhẹ.
Hàn Sâm cũng nhìn ra vết thương của Cố Khuynh Thành không hề đơn giải, biết không thể đợi thêm nữa, hắn trực tiếp xông ra khỏi Tí Hộ Sở, biến thân thành Đọa Lạc Đồ Lục Giả, nháy mắt đi đến bên cạnh Cố Khuynh Thành, kéo Cố Khuynh Thành đến cạnh Tiểu Ngân Ngân: “Vất vả rồi, còn lại giao cho ta.”
“Tiểu Ngân Ngân, chữa trị vết thương của nàng ấy đi.” Hàn Sâm nói với Tiểu Ngân Ngân, đồng thời rút kiếm xông về phía mấy sinh vật Thần siêu cấp kia.
Hàn Sâm xông ra khỏi Tí Hộ Sở, một tay là Cát Liệt Đao, một tay là Kim Văn Bá Thuẫn, sau lưng cánh kim loại cộng thêm cánh bướm đều giương ra, trên người đồng thời hiện ra hoa văn Kiến Khát Máu Vương.
Sức mạnh cường đại lập tức bùng lên chém thẳng về phía một con sinh vật Thần siêu cấp, từng con sinh vật Thần siêu cấp xung quanh cũng khống chế hạch gen của mình đánh về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm nâng Kim Văn Bá Thuẫn lên đỡ khiến cho hạch gen lập tức bị chấn ngược trở lại, đồng thời Cát Liệt Đao cũng chém lên cổ con sinh vật Thần siêu cấp kia.
Máu nhuộm trời cao, con cự thú kia bị Hàn Sâm một đao cắt đứt cổ, trực tiếp bị giết chết.
“Săn giết sinh vật Thần siêu cấp Sơn Hà Thú, không đạt được thú hồn, hạch gen đã vỡ nát, máu thịt có thể dùng để ăn, có thể thu thập tinh hoa gen sinh mệnh, hấp thu có thể ngẫn nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gen Thần siêu cấp.”
Giết chết một con sinh vật Thần siêu cấp một cách dễ dàng như thế này khiến cho Hàn Sâm khá ngạc nhiên, đồng thời hắn cũng biết mấy con sinh vật Thần siêu cấp này không thực sự thăng cấp, dường như chất lỏng màu đỏ kia chỉ có hiệu quả cuồng bạo nhất định mà thôi.
Như vậy, Hàn Sâm lập tức trở nên yên tâm, dựa vào việc bản thân đã có sự bảo hộ của Kim Văn Bá Thuấn, Cát Liệt Đao trong tay lại vô cùng kiên cố. Sau khi triển khai kiếm pháp thì lao thẳng vào trong đám người Tu La và sinh vật Thần siêu cấp.
Không ít người trong Tí Hộ Sở thứ tư có thực lực mạnh hơn Hàn Sâm, mà sức mạnh của Hàn Lâm cũng không so được với Cố Khuynh Thành và Tiểu Hồng Mã. Khi đối diện với cường giả đỉnh cao, có lẽ Hàn Sâm không thể chính diện đối kháng giống như Cố Khuynh Thành và Tiểu Hồng Mã.
Nhưng nếu nói đến đánh tập thể thì có lẽ Hàn Sâm là người trên thiên hạ này không sợ nhất.
Kim văn lấp lánh, kiếm ý lao vào màn đêm, Hàn Sâm giống như một thần thú thượng cổ tàn sát đấu sĩ Tu La và sinh vật Thần siêu cấp, vây đánh của bọn họ hoàn toàn không có tác dụng gì đối với Hàn Sâm, trái lại có lúc không kịp thu lại sức mạnh mà chém giết lẫn nhau.
Nhìn thế trận giống như lớn mạnh, nhưng trước mặt Hàn Sâm lại chịu không nổi một đòn, bị giết đến tay chân loạn xạ cả lên….
“Làm sao có thể như này được?” Tina mắt trố ra nhìn, hoàn toàn không dám tin lại có chuyện như này.
Saranga có được thần huyết lại bị một nữ tử nhân loại giết chết, nhiều sinh vật Thần siêu cấp và đấu sĩ Tu La như thế bao vây tấn công một mình Hàn Sâm, mà Hàn Sâm lại giống như hổ vào bầy dê vậy, gần như giết hết bọn chúng.
“Xem ra tất cả chúng ta đều đánh giá thấp thực lực của Hàn Sâm rồi, hắn có thể được xưng là Thiên Kiếm, một mình đơn độc xông vào Tí Hộ Sở Thiên Ngoại thì phải có lý do gì đó. Saranga đã quá tự phụ, đã phạm phải vào sai lầm không thể tha thứ, khiến cho Tân Lưu Xã của chúng ta bị tổn thất nặng nề.” Thanh Nhã nhìn Hàn Sâm với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
“Xem ra chỉ có thể đợi sau khi cha xuất thế mới có thể giết chết tên nhân loại đáng ghét kia.” Tina cắn chặt môi, có chút không cam lòng nói.
“Hiện tại chỉ có thể như vậy. Chúng ta đi thôi, nếu không đi thì sẽ nguy hiểm.” Thanh Nhã đặt tay lên vai Tina nói, hai người và con chim lớn biến mất không thấy đâu nữa.
“Ông chủ giỏi nhất… Ông chủ lợi hại nhất…” Miên Dương và Thanh Ngưu tay cầm khăn vẫy vẫy nhảy nhảy ở trên cửa thành của Tí Hộ Sở, hoá thân thành đội trưởng đội cổ vũ.
Mà mấy sinh vật trong Tí Hộ Sở còn chưa kịp chạy trốn kia đều nhìn đến chết lặng rồi.
“Lão Hàn còn đi xa hơn so với trong tưởng tượng của chúng ta nhiều. Ta cảm thấy thời gian mười năm không những không rút ngắn khoảng cách mà trái lại khoảng cách ngày càng lớn rồi ấy chứ?” Lâm Phong cười khổ nói với Kinh Cực Vụ bên cạnh.
“Xem ra hắn thích hợp với cái danh quái vật hơn mới đúng.” Kinh Cực Vụ nhún nhún vai nói.
“May mà chúng ta đều còn sống, chỉ cần còn sống thì vẫn còn cơ hội, nhất định sẽ có một ngày, ta sẽ sảng khoái đánh một trận cùng với hắn.” Lâm Phong nhìn Hàn Sâm như Ma Thần đang đứng trên sân kia với ánh mắt rực lửa nói.
“Ta cũng hy vọng có một ngày đó, lần thất bại lúc đi học ấy, ta vẫn định phục thù lắm.” Kinh Cực Vụ cũng cười lên, có điều trong mắt lại có sự kiên định khó có thể phai mờ.
Hàn Sâm giết sáu sinh vật Thần siêu cấp và bảy tên người Tu La, mấy sinh vật Thần siêu cấp và người Tu La còn lại cũng không còn chiến ý nữa mà từng người từng người chạy trốn.
Làm gì có chuyện Hàn Sâm sẽ bỏ qua cho chúng nó, thế là đuổi giết †heo sau, cuối cùng giết chết tám sinh vật Thần siêu cấp và một người Tu La, đồng thời cũng đạt được tám tinh hoa gen sinh mệnh và một thú hồn Thần siêu cấp, cộng thêm cả một hạch gen siêu cấp chưa nứt vỡ.
“Như này xem ra Tân Lưu Xã thực sự là người tốt, quả là gửi than trong tuyết, ta đang nghĩ tới việc tìm nơi săn giết sinh vật Thần siêu cấp, không ngờ rằng bọn họ còn dâng lên tận miệng. Lần này không những có hy vọng thăng cấp gen Thần siêu cấp lên viên mãn, hơn nữa còn lấy được một thú hồn Thần siêu cấp và một hạch gen siêu cấp.” Hàn Sâm âm thầm đắc ý.
Hắn để mọi người thu dọn chiến trường, còn mình thì mang theo thi thể hai con sinh vật Thần siêu cấp về làm đồ ăn cho đám Tiểu Ngân Ngân, hy vọng chúng nó có thể nhanh nhanh tăng lên siêu cấp.
Đang trong lúc Hàn Sâm vui vẻ kiểm kê thành quả đột nhiên nghe thấy dao động kỳ lạ từ trong hồn hải truyền ra, đồng thời cái kén do Tiểu Thiên Sứ và Kim Mao Hống tạo ra cũng có động tĩnh, có vẻ như sắp phá kén ra đời.
Chỉ thấy trên hai cái kén trần xuất hiện từng vết nứt, chúng hoá thành từng mảng từ từ bong ra, hai chùm ánh sáng một vàng một trắng phát ra từ trong khe vỡ của hai cái kén giống như núi lửa phun trào làm cho cả hồn hải nhuộm thành hai màu vàng trắng.
Bụp!
Hai cái kén vỡ vụn ra, hai bóng dáng vừa thân thuộc lại vừa xa lạ bước ra từ trong đó.
Hết chương 1616.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất