Chương 1615. Chất lỏng màu đỏ
Leng keng !
Cố Khuynh Thành và Saranga quyền cước qua lại, ai cũng không lùi lại dù chỉ nửa bước, kiếm quang và huyết quang liên tục va vào nhau tạo thành một tình huống không thắng không bại.
“Có thể đạt đến trình độ ngang hàng với ta - người mang trong mình huyết mạch của Thần, cũng đủ để khiến ngươi kiêu ngạo nhỉ.” Huyết quang trên người Saranga đột ngột tăng vọt giống như núi lửa phun trào, vậy mà Cố Khuynh Thành đang cầm kiếm lại đột ngột rút lui, sức mạnh lớn đến mức không thể tưởng tượng được.
“Sức mạnh khủng khiếp thật đấy, rốt cuộc người Tu La này là sao vậy?” Hàn Sâm khẽ cau mày quan sát.
Những người Tu La và các sinh vật Thần siêu cấp khác đều lao về phía Tiểu Ngân Ngân và những người khác, kẻ nào kẻ nấy trông rất dữ tợn.
Mặc dù những người Tu La khác cũng chưa sử dụng Tu La Biến, nhưng xem ra Tu La Biến của bọn họ cũng tương đối bình thường, đều chỉ để tăng cường thể lực chứ không tạo ra thành huyết diễm như Saranga.
Nhưng ngay cả như vậy, mười ba đấu sĩ Tu La cấp bốn, cộng thêm cả mười bốn sinh vật Thần siêu cấp thì cũng là một lực lượng mạnh mẽ đáng sợ, rõ ràng đám Tiểu Ngân Ngân không đủ sức để chống lại.
“Chú Thanh Nhã, tại sao lại không thấy Hàn Sâm đâu rồi.” Tina cưỡi một con chim lớn to như con công lặng lẽ đến bên Thanh Nhã và hỏi.
“Chắc là vẫn đang ở trong Liên Minh, vẫn chưa đến Tí Hộ Sở.” Thanh Nhã trả lời.
Tina thất vọng nói: “Vậy không phải chuyến đi này của ta vô ích rồi sao?”
“Cũng không tính là vô ích, còn có thể chứng kiến một trận chiến tuyệt vời như vậy, phải không?” Thanh Nhã cười đáp.
Tina có chút khinh thường nói: “Có cái gì đẹp mà xem? Saranga được cha ta ban cho một giọt máu Thần, chẳng phải sức mạnh của hắn có thể sánh ngang được với nữ nhân nhân loại kia hay sao.”
“Chuyện đời đôi khi rất khó nói.” Thanh Nhã chỉ nhẹ nhàng nói.
Nhìn thấy Cố Khuynh Thành bị Saranga cuốn lấy, người Tu La và những sinh vật Thần siêu cấp đã lao về phía các sinh vật trong Tí Hộ Sở, nhưng chỉ nhìn thấy một con Tiểu Hồng Mã từ phía sau lao đến, cơ thể nhỏ nhắn phải đối mặt với những sinh vật đáng sợ đó và người Tu La, nhưng lại chẳng sợ hãi chút nào, trái lại còn ngẩng cao đầu tự hào, mang đến cho người ta một loại cảm giác vô cùng kiêu ngạo.
Một người Tu La ở phía trước đã tung một nắm đấm vào Tiểu Hồng Mã.
Tiểu Hồng Mã ngửa cổ rít lên một tiếng dài, âm thanh giống như sóng xung kích, ngay lập tức tất cả người Tu La và các sinh vật Thần siêu cấp đều bị chấn động rồi ngã về phía sau.
Làn sóng âm thanh đó đột nhiên tạo thành một dải âm mạnh mẽ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, toàn bộ Tí Hộ Sở Ly Ảnh đều được bao phủ trong âm vực.
Khi những người Tu La và những sinh vật Thần siêu cấp lại lao lên một lần nữa, hàng loạt những sức mạnh đáng sợ khác nhau oanh tạc âm vực, vậy mà vẫn không thể phá vỡ được âm vực này.
Các loại sức mạnh nổ như pháo hoa bên ngoài âm vực, Tiểu Hồng Mã chỉ bình tĩnh nhìn bọn họ, vẻ mặt không chút thay đổi, bọn họ cũng không thể lao vào trong âm vực.
Cuối cùng bây giờ Hàn Sâm cũng có thể xác định được, Tiểu Hồng Mã chính là một trong hai sinh vật đáng sợ trong cuộc chiến lần trước, nhìn thực lực của nó, e rằng nó không yếu hơn tổ tiên là mấy, cũng không biết nó rốt cuộc đến từ đâu, vì sao lại đồng ý ở lại Tí Hộ Sở của mình.
“Ơ, không phải nói chỉ có Hàn Sâm và người phụ nữ đó rất mạnh sao? Sao mà trong Tí Hộ Sở Ly Ảnh lại còn có sự tồn tại mạnh mẽ khác vậy?” Tina khá kinh ngạc nói.
Thanh Nhã cũng hơi kinh ngạc: “Hàn Sâm có thể có được danh vọng như bây giờ, tuyệt đối không chỉ là do may mắn, trong Tí Hộ Sở của hắn có cường giả như này cũng không có gì là lạ, chắc chắn Saranga đã có chuẩn bị gì rồi mới đúng.”
Saranga và Cố Khuynh Thành đại chiến, không ai có thể làm gì ai trong một khoảng thời gian.
Cố Khuynh Thành sớm đã biết có Tiểu Hồng Mã ở đó, những người Tu La và sinh vật Thần siêu cấp đó không xông vào được Tí Hộ Sở, có chỗ dựa nên không lo ngại gì, không hề lo lắng đến sự an toàn của Minh Nguyệt, thanh kiếm đồng trong tay chém ngang chém dọc, kiếm pháp vô cùng bá đạo.
Uy lực huyết diễm của Saranga không thua kém gì Cố Khuynh Thành, phương pháp chiến đấu cũng giống với người Tu La, toàn thân đều hệt như một cỗ máy giết người, bất cứ bộ phận nào đều cũng có thể trở thành đòn tấn công hiệu quả.
Cuộc chiến của hai người, đến Hàn Sâm nhìn cũng thấy hoa mắt, giúp cho hắn mở rộng tầm mắt không ít.
Đặc biệt là phương pháp của Saranga rất khác so với phong cách võ thuật của nhân loại, không coi trọng ý cảnh chỉ coi trọng thực chiến, đơn giản giống như một cỗ máy giết người tinh vi.
Saranga nhìn thấy đám thuộc hạ bị chặn lại, trong mắt vụt qua một tia sáng quỷ dị, đột nhiên gầm lên một tiếng.
Sau khi những người Tu La kia nghe thấy tiếng gầm thì không tiếp tục oanh tạc âm vực nữa, đồng loạt lấy ra một bình chất lỏng màu đỏ, sau đó mở bình rồi đưa chúng cho những sinh vật Thần siêu cấp mà họ đã cưỡi trước đó.
Dường như những sinh vật Thần siêu cấp kia rất háo hức với chất lỏng màu đỏ, tất cả đều tranh nhau uống chất lỏng màu đỏ đó, sau đó khí tức trên người chúng bay vút lên, đồng thời trong sức mạnh của chúng †uôn ra một thứ màu đỏ máu, từng con như hóa thành sinh vật cuồng bạo, sức mạnh đột nhiên tăng vọt.
“Không thể nào? Mười bốn sinh vật Thần siêu cấp đồng loạt biến thành sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo? Chất lỏng màu đỏ trong bình là thứ gì vậy?” Hàn Sâm ngẩn người.
Những sinh vật Thần siêu cấp thăng cấp lên cấp cuồng bạo. Tuy rằng việc này cũng không được tính là thăng cấp, nhiều nhất chỉ là tăng nửa cấp, thế nhưng độ khó của loại thăng cấp này còn khó hơn khi thăng cấp từ cấp Bảo Thạch đến siêu cấp.
Rõ ràng sinh vật siêu cấp ở Tí Hộ Sở thứ tư nhiều hơn rất nhiều so với ba Tí Hộ Sở đầu tiên, nhưng ngay cả như vậy, cấp cuồng bạo vẫn rất hiếm.
Hiện tại, mười bốn sinh vật Thần siêu cấp chỉ nhờ một bình chất lỏng mà thăng lên cấp cuồng bạo, đúng là ngoài sức tưởng tượng.
Mặc dù Hàn Sâm không tin, nhưng sự thật gần như đang ở ngay trước mắt. Chỉ thấy rằng sau khi các sinh vật Thần siêu cấp uống chất lỏng màu đỏ đó, sức mạnh của chúng đột nhiên tăng lên, hạch gen cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Những hạch gen như ngọn núi lớn rơi trên âm vực lập tức làm cho âm vực bị chấn động không ngừng, còn có những hạch gen như bánh răng cắt trên bề mặt âm vực, khiến cho âm vực xuất hiện những vết nứt.
Những hạch gen đáp trên âm vực khiến cho âm vực vốn vô cùng kiên cố giờ không ngừng rung chuyển, những vết nứt cũng càng ngày càng nhiều.
Sắc mặt Tiểu Hồng Mã cũng có chút thay đổi, nó lại rít thêm một tiếng dài, sức mạnh của âm vực tăng lên, nhưng kể cả thể thì dưới sự tấn công liên tiếp của mười bốn dị sinh vật đáng sợ, âm vực cũng vẫn rung chuyển dữ dội như thể sẽ vỡ tan bất cứ lúc nào.
“Quả thật ngươi rất mạnh, nhưng người thắng chắc chắn là ta, vì ta có huyết mạch của Thần, còn ngươi nói tóm lại cũng chỉ là một nhân loại nhỏ bé mà thôi.” Saranga lùi về sau, nắm đấm bên người như một vòng xoáy khiến cho huyết diễm đều tuôn ra hướng về phía nắm đấm, đồng thời giúp cho những huyết diễm trên nắm tay càng ngày càng hừng hực.
“Huyết mạch của Thần sao? Ở thời đại của ta, Thần không phải thứ gì ghê gớm lắm, đối với luyện khí sĩ mà nói, Thần là để giết.”
Kiếm đồng trong tay Cố Khuynh Thành hơi hạ xuống, khí tức trên người nàng chuyển động như dòng nước ngưng tụ trên kiếm đồng.
Thuần Quân, thanh kiếm tôn quý vô song, là một trong mười Thần binh cổ đại, lúc Cố Khuynh Thành mới luyện khí thì đều mang theo thanh kiếm này. Sau khi thăng cấp lên Bán Thần, Cố Khuynh Thành cũng không ngưng tụ hạch gen của bản thân mà dùng thanh kiếm này làm hạch gen, đạt được kiếm đạo chí tôn vô thượng.
Hết chương 1615.