Chương 1636. Gặp lại quái nhân
Bây giờ hai chữ Kim Tệ đã trở thành đề tài sốt dẻo nhất ở trong Tí Hộ Sở thứ tư và thậm chí là toàn bộ thế giới, hiện tại chủ đề nóng hổi nhất chính là Kim Tệ rốt cuộc là ai.
Mà đối với sinh vật của Tí Hộ Sở thì Kim Tệ là ai cũng đều không quan trọng, hiện tại tất cả sinh vật đều cho rằng Kim Tệ chắc chắn có thể gia nhập vào hàng ngũ của mười Thần Tử, thậm chí rất có thể còn giành được vị trí đứng đầu của mười Thần Tử.
Nhưng Hàn Sâm lại không có tâm trạng quan tâm đến những thứ này, sau khi hắn trở lại Liên Minh lập tức kéo Linh qua nhìn trái nhìn phải, càng nhìn lại càng thấy dáng vẻ giống Ngọc Tu La kia như đúc.
“Cái người Ngọc Tu La đó không phải là chị gái hay mẹ của Linh chứ?” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Nhưng suy nghĩ một chút thì lại cảm thấy không đúng, mặc dù nhìn Linh vẫn còn giống như một cô gái trẻ, nhưng mà tuổi của nàng cũng không còn nhỏ nữa, có thể Ngọc Tu La kia thực sự còn ít tuổi hơn Linh.
Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui thì vẫn tìm người đi dò xét xem rốt cuộc Ngọc Tu La kia là ai, nàng đã để lộ ra khuôn mặt, hơn nữa là tộc Tu La, chắc chắn không tránh khỏi có quan hệ với dòng dõi Ngọc Tu La, có lẽ cũng không quá khó khăn để thăm dò về nàng.
Sau khi Hàn Sâm tìm được các loại phương pháp thì đúng là để cho người ra ngoài nghe ngóng thực ra không có một chút khó khăn nào, bởi vì chuyện Ngọc Minh Nhi bị Kim Tệ đánh bại cũng đã gây ra những cuộc bàn tán sôi nổi ở trong tộc Tu La.
Rất nhanh Hàn Sâm đã biết được cái người Ngọc Minh Nhi kia đúng là người của dòng dõi Ngọc Tu La, hơn nữa còn là con gái của Nữ Hoàng Tu La, chỉ là trước đó không ai biết Ngọc Minh Nhi lại có thể lợi hại đến như vậy.
“Con gái của Nữ Hoàng Tu La sao? Chẳng lẽ Linh cũng có thể là con gái của Nữ Hoàng Tu La? Không đúng, nếu như nàng là con gái của Nữ Hoàng Tu La, vậy làm sao ngày thường nàng lại có dáng vẻ của nhân loại chứ?” Hàn Sâm cảm thấy việc này có chút không đáng tin, trong phút chốc cũng đoán được lý do vì sao lại như vậy.
“Xem ra chỉ có thể tìm đáp án từ trên người của dòng dõi Ngọc Tu La
thôi.” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Trận chiến Thần vẫn còn đang tiếp tục, tất cả những đối thủ mà Hàn Sâm gặp phải tiếp đó đều lựa chọn bỏ cuộc, vốn dĩ không có người nào dám tranh đấu với hắn cả.
Bên Hàn Sâm vẫn luôn sóng yên biển lặng, nhưng mà ở trên chiến trường Thần lại xảy ra một việc lớn, chủ nhân của Thiên Ngoại lại bị một sinh vật không biết từ đâu tới đánh bại, hơn nữa còn bại trận cực kỳ thảm thương, bị một quyền trực tiếp oanh tạc cơ thể, gây nên chấn động vô cùng to lớn ở trong Tí Hộ Sở thứ tư, không thua gì với việc Hàn Sâm đánh bại được Lục Đạo Đại Đế.
Cũng may chủ nhân của Thiên Ngoại là dị linh nên cũng không thực sự bị đánh chết, điều ấy khiến cho Hàn Sâm cảm thấy có hơi tiếc nuối sau khi nghe xong.
Nhưng mà một cường giả có thể giết chết được chủ nhân của Thiên Ngoại làm cho Hàn Sâm vô cùng cảnh giác, hắn nghe ngóng kỹ càng xem rốt cuộc là tình huống như thế nào, sau khi nhận được đáp án lại làm cho sắc mặt của Hàn Sâm thay đổi.
Nghe Vương Vũ Hàng miêu tả trận đối chiến mà hắn xem lúc đó, không nhìn ra được tên giết chết chủ nhân của Thiên Ngoại chỉ bằng một quyền là dị sinh vật hay là dị linh, toàn thân hắn mặc áo giáp màu đen, đấm ra một quyền mang theo hào quang mãnh liệt, nhưng mà hào quang lại vô cùng lạnh lẽo.
Chủ nhân của Thiên Ngoại đã bị đóng băng toàn thân cùng với hạch gen của mình, sau đó bị nổ tung vỡ tan, hoàn toàn không có chỗ trống để phản kháng.
“Là quái nhân áo giáp ở trong cái lò sắt lớn đó sao?” Sau khi Hàn Sâm nghe xong những miêu tả của Vương Vũ Hàng, một bóng dáng kinh khủng lập tức nhảy ra ở trong đầu Hàn Sâm, làm cho hắn không tránh khỏi cảm giác có chút hơi nhức đầu.
Nếu như đúng là quái nhân áo giáp ở trong lò sắt lớn đó, Hàn Sâm cũng không hoàn toàn chắc chắn có thể đánh bại được hắn.
Trận chiến lúc trước giữa người đá không đầu và quái nhân áo giáp đó đến tận bây giờ vẫn còn chưa phai nhạt trong ký ức của Hàn Sâm, ở trong ấn tượng của Hàn Sâm, trình độ khủng khiếp của quái nhân áo giáp đã vượt qua rất nhiều sự tồn tại hàng đầu ở trong Tí Hộ Sở thứ tư.
Giết chết chủ nhân của Thiên Ngoại chỉ bằng một quyền, Hàn Sâm tự cảm thấy bản thân mình cũng chưa chắc có thể làm được.
Khi đến vòng kế tiếp Hàn Sâm đã đi xem quái nhân áo giáp đối chiến †ừ sớm, mặc dù đối thủ bỏ cuộc không hề xuất hiện, thế nhưng mà Hàn Sâm lại vẫn thấy được quái nhân áo giáp kia, quả thực chính là người ở trong cái lò sắt lớn đó.
“Không ở lại trong lò sắt lớn sống hưởng phúc mà còn chạy tới đây tham gia trận chiến Thần gì đó?” Hàn Sâm cảm thấy có hơi đau đầu.
Hàn Sâm nghiên cứu về quái nhân áo giáp và lộ trình thăng cấp của bản thân một chút, hắn phát hiện trước khi vào được mười Thần Tử sẽ không gặp phải quái nhân áo giáp kia, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Lỡ như hắn và quái nhân áo giáp chiến đấu cả hai cùng bị thiệt hại, quay đầu lại để cho người khác nhặt được món hời thì không tốt lắm, cứ vào được top mười trước đã rồi nói sau, đến lúc đó sẽ lại nhìn xem tình hình thế nào.
Bởi vì sự xuất hiện của quái nhân áo giáp đã khiến cho tình thế ban đầu xuất hiện những thay đổi, trước đó tất cả đều cho rằng Kim Tệ gần như đã có thể giành được vị trí đầu tiên của mười Thần Tử, bây giờ bọn họ lại đều đang bàn luận rốt cuộc Kim Tệ và quái nhân áo giáp đó ai mạnh hơn một chút.
Nhắc tới cũng cảm thấy kỳ lạ, cũng chẳng có người nào biết rốt cuộc quái nhân áo giáp từ đâu đến, cũng không truyền ra được một chút tin tức nào, có lẽ ngoại trừ Hàn Sâm, vốn dĩ những sinh vật khác cũng không thể nào biết được quái nhân áo giáp chui ra từ cái lò sắt lớn.
“Cái này đúng thật là một phiền phức vô cùng lớn, lúc trước người đá không đầu sử dụng tháp Thiên Mệnh cũng không thể thu phục được cái tên quái nhân áo giáp kia, không biết ta có thể thu phục được hay không.” Trong lòng Hàn Sâm cũng không hoàn toàn chắc chắn được.
Tất cả các cuộc quyết đấu của bản thân Hàn Sâm gần như đều luôn là đèn xanh.
Không gặp phải thêm cản trở nào, mấy lần lại đi xem quái nhân áo giáp chiến đấu thì đối thủ cũng đều bỏ cuộc rồi lại bỏ cuộc, vốn dĩ không có người nào dám ngăn chặn con đường lên cấp của hắn.
Ngay cả rất nhiều Bán Thần đỉnh cấp cũng đều trực tiếp bỏ cuộc, nghĩ đến kết cục của chủ nhân Thiên Ngoại, vốn dĩ chẳng có một ai có đủ dũng khí chiến đấu một trận với quái nhân áo giáp.
Hàn Sâm nhìn quái nhân áo giáp một cái rồi tiếp đó lại nhìn đối thủ, sau khi nhìn một lát thì hắn không khỏi có hơi sững sờ, bởi vì hắn phát hiện trước khi thăng cấp vào mười Thần Tử, vậy mà Cố Khuynh Thành lại đụng phải tên quái nhân áo giáp kia.
“Mặc dù Cố Khuynh Thành rất mạnh, nhưng cái tên quái nhân áo giáp kia lại cực kỳ quỷ quái, tốt hơn hết ta phải đi khuyên nhủ nàng, không được để cho nàng xuất chiến.” Hàn Sâm chạy về Tí Hộ Sở, sau khi tìm được Cố Khuynh Thành hắn kể lại chuyện mình gặp phải quái nhân áo giáp ở di tích Thần cho nàng nghe.
“Chị Cố, cái tên quái nhân áo giáp đó cực kỳ quỷ quái, nói không chừng sức mạnh của hắn còn không thuộc về Tí Hộ Sở thứ tư, ngươi đừng có tranh chấp với hắn, làm tổn thương gương mặt xinh đẹp của ngươi sẽ không tốt đâu.” Hàn Sâm nói giống như đang đùa giỡn.
“Làm sao, ngươi cảm thấy ta không phải đối thủ của hắn sao?” Cố Khuynh Thành cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Không phải, ta chỉ cảm thấy hắn chính là một con quái vật, cũng không khác gì so với súc sinh, một đại mỹ nhân da thịt yêu kiều mềm mại như ngươi chiến đấu với một tên súc sinh cũng chẳng có lợi gì hết.” Hàn Sâm nói.
Nụ cười của Cố Khuynh Thành biến mất, nàng nhìn Hàn Sâm nói: “Nếu như thật sự giống như lời ngươi nói, hắn xuất hiện từ cái lò sắt lớn kia, vậy ta lại càng muốn đi gặp hắn.”
“Vì sao?” Hàn Sâm khó hiểu hỏi. “Ngươi có biết cái lò sắt lớn đó là cái gì không?” Cố Khuynh Thành không trả lời câu hỏi của Hàn Sâm, ngược lại còn hỏi một câu hỏi kỳ quái. “Làm sao ta biết được.” Hàn Sâm cười khổ nói, nếu như hắn biết lò sắt lớn là cái gì thì lúc trước cũng không đi trêu chọc nó. Vẻ mặt của Cố Khuynh Thành có phần hơi phức tạp nói: “Nếu đúng như ngươi miêu tả, vậy thì cái lò sắt lớn đó có lẽ là lò luyện đan của một luyện khí sĩ vô cùng nổi tiếng trước đây.” “Ngươi nói cái lò sắt lớn đó là của nhân loại thời cổ đại sao?” Hàn Sâm lập tức trợn trừng đôi mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Cố Khuynh Thành.
Hết chương 1636.