Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1651. Truy sát Huyết Khuyển

Chương 1651. Truy sát Huyết Khuyển
Nhưng con Huyết Khuyển đó chỉ bị cố định không đến một phần mười giây, thân thể bị cái nĩa cắm vào ấy đột nhiên tản ra, hóa thành từng con dơi màu máu, sau đó lại bổ nhào về phía Long Nữ một lần nữa.
Long Nữ cũng chẳng phải kẻ yếu ớt, nàng đã thăng cấp lên Đế Linh, đồng thời cũng là một trong những Đế Linh có năng lực mạnh nhất. Mắt thấy những con dơi kia lại lao đến, nàng hét lên một tiếng, bàn tay ấn về phía đám dơi, một cái nồi to đùng rơi từng trên trời xuống nhốt hết đám dơi vào trong đó.
Giây tiếp theo, Long Nữ lật bàn tay lại, một ngọn lửa lập tức bùng lên dưới đáy nồi hệt như đang nổi lửa nấu chín hết đám dơi ở trong nồi vậy.
Mà đám dơi trong nồi cũng tụ lại với nhau hóa thành hình dạng Huyết Khuyển một lần nữa. Nó mạnh mẽ va vào vung nồi rồi bay ra ngoài, bổ nhào về phía Long Nữ một lần nữa.
Long Nữ lập tức triệu hồi một con dao làm bếp và một chiếc chảo khổng lồ hệt như đao và khiên của một chiến sĩ, sau đó cùng đánh một trận với con Huyết Khuyển kia.
Hàn Sâm đứng bên cạnh được mở rộng tầm mắt, đến cả Long Nữ cũng là một dị linh sở hữu nhiều hạch gen hiếm có, các loại hạch gen của Long Nữ còn nhiều hơn cả của Hàn Sâm.
Nhưng mà theo những gì nàng nói thì, thực chất tất cả hạch gen của nàng chỉ là một, trông thì có vẻ rất nhiều, nhưng thực tế thì chỉ được coi là một hạch gen mà thôi. Lúc xếp hạng cũng chỉ lấy được một vị trí chứ không thể tách nhau leo bảng như hạch gen của Hàn Sâm được.
Nhưng dựa vào hạch gen thần kỳ và năng lực mạnh mẽ của bản thân, vậy mà Long Nữ cấp Đế Linh lại bất phân thắng bại với con Huyết Khuyển kia.
Còn vùng thảo nguyên này thì xui xẻo rồi, dưới sức mạnh khủng bố của một người một sói, cả mặt đất hệt như bị cày xới lên vậy, khắp nơi là những rãnh sâu lật tung cả đất, trong phạm vi hàng trăm dặm chẳng có nơi nào còn lành lặnh cả.
Cái nĩa của Long Nữ không thể cố định Huyết Khuyển được, máu bắn tung tóe do dao chém vào người nó cũng sẽ lập tức hóa thành dơi cắn xé Long Nữ, hơn nữa cũng nhanh chóng bay về cơ thể của Huyết Khuyển.
Dường như Huyết Khuyển có thân thể không thể chết được vậy, Long Nữ đã dùng rất nhiều cách mà đều không có hiệu quả gì. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì Long Nữ cũng sẽ thua trận.
Hàn Sâm không hề vội vàng ra tay, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì thân thể hệt như bất tử của con Huyết Khuyển kia. Cho dù hắn ra tay giết nó thì e rằng cũng chẳng có tác dụng gì, tốt nhẫn là tìm ra điểm yếu của con Huyết Khuyển này trước mới được.
Rõ ràng công kích sức mạnh đơn thuần không hề có hiệu quả với Huyết Khuyển, dao làm bếp của Long Nữ đã chém trúng nó mấy lần, cho dù chém bay cả cổ nó thì cũng vô dụng.
Những con dơi lớn nhỏ do máu hóa thành đều nhanh chóng bay về phía cơ thể để lấp đầy vào những vết thương của nó.
Hàn Sâm nhìn một lúc mà vẫn không phát hiện được Huyết Khuyển có điểm yếu gì, nhưng mà Long Nữ ứng phó với nó cũng hơi vất vả. Hàn Sâm suy nghĩ một lúc, hắn triệu hồi Kim Mao Hống ra, cũng tranh thủ thử xem lực chiến đấu hiện tại của Kim Mao Hống như thế nào.
Là một hồn thú tọa ky, thông thường mà nói thì nó không có sức mạnh chiến đấu, nhưng rõ ràng Kim Mao Hống không giống vậy.
Sau khi triệu hồi ra, Kim Mao Hống lập tức gầm to một tiếng, tung bốn móng cắn lao về phía con Huyết Khuyển kia. Tốc độ nó nhanh đến kinh người, thậm chí còn không thua kém con Huyết Khuyển kia.
Huyết Khuyển lắc mình muốn né tránh cú cắn của Kim Mao Hống. Thế nhưng ai mà biết được nó vừa mới ngoác miệng ra, thân thể vẫn chẳng khác gì một con sư tử bình thường, nhưng mà cái đầu và cái miệng lại lập tức trở nên to bằng kích thước của cá một ngôi nhà. Con Huyết Khuyển kia tính toán sai không gian nên bị Kim Mao Hống cắn vào trong miệng rồi bị nhai liên tục.
Âm thanh rộp rộp hệt như tiếng xương cốt bị nhai nát không ngừng vang lên bên tai.
“Ấy, đừng để nó ăn mất, đó là nguyên liệu nấu ăn của ta đó.” Long Nữ vội vàng hét lên, nàng sợ rằng Kim Mao Hống sẽ ăn mất Huyết Khuyển, vậy thì nguyên liệu nấu ăn của nàng cũng đi tong rồi.
Nhưng mà tình cảnh đó không hề xảy ra. Kim Mao Hống vừa mới nhai được mấy cái thì đã thấy từng con dơi một chui ra từ kẽ răng và khóe miệng, leo ra khỏi miệng của Kim Mao Hống.
Sau khi ngưng tụ thành Huyết Khuyển một lần nữa, nó kinh sợ liếc nhìn Kim Mao Hống một cái rồi xoay người xé toạc không gian bay đi, ý đồ muốn chạy trốn.
Tốc độ của Huyết Khuyển cực kỳ nhanh, Long Nữ không tài nào đuổi kịp nó.
“Lên đây.” Hàn Sâm cưỡi Kim Mao Hống xông qua rồi hét một tiếng với Long Nữ.
Long Nữ vội vàng nhảy lên lưng Kim Mao Hống. Sau đó Kim Mao Hống đưa hai người quét qua không gian đuổi theo Huyết Khuyển, tốc độ còn nhanh hơn cả con Huyết Khuyển kia.
Chẳng qua con Huyết Khuyển đó cực kỳ tinh ranh, nó không ngừng thay đổi phương hướng khiến Kim Mao Hống không thể lập tức đuổi kịp nó được.
Long Nữ nhân cơ hội Kim Mao Hống tiếp cập Huyết Khuyển mà chém nó mấy nhát dao, đáng tiếc công kích như vậy vẫn chẳng hề có ảnh hưởng gì đến con Huyết Khuyển kia.
“Ngươi nghĩ ra cách gì để giết nó chưa?” Long Nữ gấp gáp hỏi, bản thân nàng bó tay rồi, chỉ đành cầu cứu Hàn Sâm giúp đỡ thôi.
“Ta cũng chưa nghĩ ra được cách để giết nó, dường như con Huyết Khuyển này có cơ thể bất tử, muốn giết nó không dễ đâu.” Hàn Sâm khẽ lắc đầu, quả thật hắn cũng chưa nghĩ ra cách giết con Huyết Khuyển này.
Long Nữ chỉ có thể tiếp tục thử chém nó, nhưng mà căn bản đều chẳng có tác dụng gì cả, Kim Mao Hống sắp đuổi theo nó cả vạn dặm rồi.
Con Huyết Khuyển kia cứ chạy mãi chạy mãi, bỗng đột nhiên nó lại dừng lại, sau đó quay đầu nhếch mép cười với đám người Hàn Sâm một cái.
Hàn Sâm và Long Nữ nhìn nụ cười của con Huyết Khuyển kia thì giật bắn mình, quả thật rất khó hình dung nụ cười đó kiểu gì: âm hiểm, ác độc, hung tàn, bạo ngược. Rõ ràng là đang cười, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy sởn hết cả da gà.
Kim Mao Hống không hề sợ hãi chút nào, nó tiếp tục lao về phía Huyết Khuyển.
Phía sau lưng Huyết Khuyển chính là vách núi, nhưng nó lại quay người đâm thẳng vào trong vách núi ấy.
Tuy nhiên vách núi kia không hề bị tổn hại chút nào, cứ như là con Huyết Khuyển ấy biết thuật xuyên tường vậy, xuyên thẳng vào trong vách núi.
Kim Mao Hống nhảy lên không trung rồi đâm vào vách núi ấy, thế nhưng cũng hệt như Huyết Khuyển, nó không hề bị vách núi chặn lại, cả thân thể cũng xuyên qua được vách núi.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, hắn vội vàng dùng Già Thiên Tán che chắn cho cả cơ thể của Kim Mao Hống để đề phòng bị đánh lén.
Bóng tối lóe lên một cái, Hàn Sâm lập tức khôi phục lại được thị lực. Hắn không hề gặp phải công kích gì, nhưng mà cảnh tượng trước mắt lại khiến cho cả hắn và Long Nữ có chút kinh ngạc.
Cảnh tượng sau khi xuyên qua vách núi không phải là dưới lòng đất, trước mặt bọn họ vẫn là một vùng thảo nguyên, chẳng qua trên vùng thảo nguyên này lại có rất nhiều kiến trúc ngổn ngang hỗn loạn rơi xuống.
Trong đó có nửa tòa tháp cắm ngược trên bãi cỏ, có những cung điện méo xệch bị chôn vùi, khắp nơi trên vùng thảo nguyên này đều là những kiến trúc bằng đá tàn tạ.
Trông có vẻ những kiến trúc này không giống như được xây dựng ở đây ngay từ đầu, nó cứ như bị kẻ nào đó ném bừa bãi hệt như rác rưởi trên vùng thảo nguyên này.
Hàn Sâm không hề nhìn thấy tung tích của con Huyết Khuyển kia đâu nữa. Hắn nhìn bốn phía xung quanh thì phát hiện ra một bức tượng đang bị chôn vùi một nửa trong lòng đất, bức tượng đó trông rất giống một nhân loại.
Đó là bức tượng của một người phụ nữ, trên đỉnh đầu nàng ta đội một chiếc vương miện giống như mặt trời, trong tay cầm một cuốn sách, †ay còn lại thì giơ cao ngọn đuốc qua đầu.
Ngoài ra thì bốn phía xung quanh còn có một vài tượng đá khác, nhưng đa số đều đã bị vỡ hỏng.
Hàn Sâm nhìn thấy kiến trúc và bức tượng kia thì không khỏi nhíu mày, trong lòng cực kỳ kinh hãi. Phong cách của kiến trúc bằng đá và bức tượng bằng đá này gần như giống hệt với những công cụ bằng đá mà trước kia hắn từng thấy trong sơn cốc, đến cả chất liệu đá cũng không khác biệt là bao.
Hết chương 1651.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất