Chương 1659. Vật vô chủ
Cường giả siêu cấp bên ngoài đều bị giết sạch, Nữ Thần Tử Vong toàn thân đầy máu bay vào trong hẻm núi, từng mũi tên dài bắn tới, phối hợp với Hàn Sâm tiêu diệt những cường giả siêu cấp đang lao ra khỏi gương.
Chuyện này nằm ngoài dự liệu của đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ, từng tiếng phẫn nộ vang lên.
“Thiên Kiếm, ta nhất định xử ngươi ra bã, khiến ngươi muôn đời muôn kiếp không ngóc lên được.” Huyễn Chi Thuỷ Tổ nổi giận gầm thét.
“Đợi ngươi lao được ra rồi nói.” Hàn Sâm nói, một đao chém giết dị linh, Kim Văn Bá Thuẫn trong tay cũng ngăn cản công kích từ hạch gen của Huyễn Chi Thuỷ Tổ.
Năng lực của Gương Cổ Chiếu Thiên vô cùng huyền diệu, không chỉ có thể làm bọn họ sống lại, ngay cả hạch gen của bọn họ cũng có thể phục hồi, xem ra bọn họ dù có chết cũng không có bất cứ tổn thất gì.
Điều này làm cho Hàn Sâm cảm giác rất khó hiểu, cho dù là hạch gen thì sức mạnh cũng không thể vô hạn như vậy được, cho dù là hạch gen cấp Đại Đế cũng không thể khiến nhiều cường giả siêu cấp không ngừng sống lại, một chút dấu hiệu suy nhược cũng không có.
Lúc trước Hàn Sâm muốn dựa vào chém giết không ngừng để tiêu hao sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên, hiện tại xem ra điều này là không thể, sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên vô cùng dồi dào, dường như không có bất kỳ hạn chế nào.
Huyễn Chi Thuỷ Tổ hùng hổ nói: “Ngươi và ả tiện nhân kia có mạnh đến mấy thì cũng vô dụng, bọn ta có thân thể bất tử bất diệt, sức mạnh của các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ dùng hết, đến lúc đó các ngươi sẽ phải chết, đến lúc đó chắc chắn ta sẽ rút gân lóc da của các ngươi mà thưởng thức.”
Vô số cường giả siêu cấp giận dữ gầm thét liều mình phi ra từ trong Gương Cổ Chiếu Thiên, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, hận không thể nuốt chửng Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong.
Bọn họ dựa vào năng lực của Gương Cổ Chiếu Thiên, hoàn toàn không màng sống chết, thực sự khiến Hàn Sâm rối trí.
Thực sự như Huyền Chi Thuỷ Tổ nói, thể lực của bọn họ có hạn, chiến đấu ở cường độ cao như này sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực, hơn nữa sử dụng biến thân thú hồn, Hàn Sâm dự đoán bản thân có thể gắng gượng chiến đấu như này khoảng mười mấy tiếng nữa, đến lúc đó thể lực giảm xuống, không còn khả năng cầm chân bọn họ, hậu quả chắc chắn rất nghiêm trọng.
Tình trạng của Nữ Thần Tử Vong lại càng không ổn, mũi tên của nàng vẫn hữu lực, nhưng vết thương trên người nàng lại không ngừng chảy máu, hiển nhiên năng lực khôi phục thân thể của nàng còn xa mới bằng lực phá hoại của nàng.
“Tiểu Ngân Ngân! Điều trị vết thương cho nàng ta.” Hàn Sâm kêu lên.
Tiểu Tinh Tinh cõng theo Tiểu Ngân Ngân và Bảo Nhi từ trong vách núi chui ra, Tiểu Ngân Ngân đứng ở đỉnh đầu Tiểu Tinh Tinh, một đạo sấm sét màu bạc đánh vào người Nữ Thần Tử Vong.
Thân thể Nữ Thần Tử Vong không khỏi run rẩy, động tác bắn tên cũng ngừng lại một chút, hiển nhiên lôi điện vẫn làm cho nàng có chút thống khổ, nhưng vết thương trên người nàng lại nhanh chóng lành lại.
Năng lực lôi điện trị liệu của Tiểu Ngân Ngân rất mạnh, có yếu điểm duy nhất chính là sẽ khiến thân thể người ta sinh ra cảm giác đau đớn và tê liệt, không ôn hòa như sức mạnh chữa trị thuần túy.
Đương nhiên Nữ Thần Tử Vong biết Tiểu Ngân Ngân đang trị liệu nàng, cố nén đau đớn, tiếp tục phóng tiễn, sức mạnh bộc phát ra vẫn mạnh mẽ như cũ, nhưng rõ ràng hiệu suất thấp hơn rất nhiều.
Hiện tại chỉ có thể trị liệu vết thương của Nữ Thần Tử Vong, còn việc tiêu hao thể lực vẫn không có cách nào giải quyết, dù sao Tiểu Ngân Ngân cũng không phải là hệ chữa trị thuần tuý, sức mạnh của nó cũng không thể khôi phục thể lực.
Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa nhíu mày suy nghĩ, nếu không phá vỡ Gương Cổ Chiếu Thiên thì chắc chắn bọn họ sẽ thất bại.
Nhưng Gương Cổ Chiếu Thiên quá tà môn, trước đó Hàn Sâm cũng đã di chuyển ra phía sau của Gương Cổ Chiếu Thiên, nhưng không phát hiện ra bấtt cứ điểm khác thường nào, mặt trước mặt sau giống nhau, đều là mặt gương sáng bạc, không hề có sinh vật nào đang thao túng nó.
“Gương Cổ Chiếu Thiên được bày trí ở chỗ này mà không phải bị ai khống chế, nhất định là có nguyên nhân.” Hàn Sâm thầm nghĩ.
Rất rõ ràng Huyễn Chi Thuỷ Tổ bọn họ cũng không thể khống chế Gương Cổ Chiếu Thiên, nếu không cũng sẽ không đặt Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây.
“Nếu như nói Gương Cổ Chiếu Thiên không ai có thể khống chế, chẳng phải là nói, nó là một hạch gen vô chủ sao?” Nghĩ tới đây, ánh mắt Hàn Sâm đột nhiên sáng lên.
Hàn Sâm nhìn trái nhìn phải, nói chung là không thấy ai đang khống chế Gương Cổ Chiếu Thiên, trong lòng càng thêm chắc chắn.
“Huyễn Chi Thuỷ Tổ, ngươi thật sự cho rằng tìm một tấm gương rách như vậy thì có thể bảo toàn tính mạng của các ngươi sao?” Hàn Sâm nói với Huyễn Chi Thuỷ Tổ đang gầm thét.
“Hừ, giết ngươi đủ rồi.” Huyễn Chi Thuỷ Tổ nghiến răng nghiến lợi kêu lên.
“Đáng tiếc quá, căn bản các ngươi không thể khống chế được tấm gương tàn kia, nếu không muốn giết ta thì khó khăn gì.” Hàn Sâm tiếp tục nói.
“Giết ngươi là đủ rồi.” Một vị Thủy Tổ khác tức giận gầm gừ.
Hàn Sâm càng thêm chắc chắn bọn họ không khống chế được Gương Cổ Chiếu Thiên, trong lòng Hàn Sâm không khỏi mừng thầm.
Nếu như là hạch gen bản mệnh, Hàn Sâm không chắc có thể đối phó lại Gương Cổ Chiếu Thiên, nhưng nếu không phải hạch gen bản mệnh thì Hàn Sâm nắm chắc cơ hội chiến thắng.
Hàn Sâm làm như không thấy với vẻ gầm gừ của đám cường giả siêu cấp và Thủy Tổ. Hắn tìm một khe hở, chỉ tay về phía Gương Cổ Chiếu Thiên, một giọt máu tươi từ đầu ngón tay bay ra hóa thành một nguồn sáng, trực tiếp bắn lên mặt Gương Cổ Chiếu Thiên.
“Gương Cổ Chiếu Thiên bất bại, việc gì ngươi phải uổng phí tâm cơ” Huyễn Chi Thuỷ Tổ cho rằng Hàn Sâm muốn phá vỡ Gương Cổ Chiếu Thiên, bèn khinh miệt nói.
Hàn Sâm cũng không để ý tới hắn, vừa chiến đấu vừa nhìn giọt máu tươi rơi trên mặt Gương Cổ Chiếu Thiên, trong gương cũng xuất hiện một giọt máu tươi, hai giọt máu tươi đụng vào nhau, nhưng không có biến mất mà lại văng tung tóe ở trên gương.
Thấy như vậy, Hàn Sâm lập tức vui vẻ, hắn sử dụng năng lực của hạch gen Chân Huyết, hóa máu của mình thành Chân Huyết, sau đó bắn giọt Chân Huyết lên mặt của Gương Cổ Chiếu Thiên.
Một giọt Chân Huyết này có được năng lực của hạch gen Chân Huyết, chỉ cần nó không bị Gương Cổ Chiếu Thiên triệt tiêu thì sẽ có cơ hội thẩm thấu vào trong Gương Cổ Chiếu Thiên, khiến Gương Cổ Chiếu Thiên có được sức mạnh huyết mạch của Hàn Sâm, từ đó bị hắn khống chế.
Như hạch gen ở các cấp khác, nếu như hạch gen đã có chủ thì rất khó thẩm thấu, nhưng nếu Gương Cổ Chiếu Thiên vô chủ, xác suất thành công sẽ lớn hơn rất nhiều.
Quả nhiên không bao lâu sau, giọt Chân Huyết kia dần dần khuếch tán khắp mặt gương, ban đầu còn không rõ ràng lắm, chỉ có một chút huyết sắc nhàn nhạt lan trên mặt gương sáng bóng, chỉ to bằng lòng bàn tay, nhưng theo thời gian trôi qua, diện tích huyết sắc kia càng lúc càng lớn, tốc độ lan ra cũng càng ngày càng nhanh.
Đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ hận Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong thấu xương, chỉ muốn giết bọn họ, lúc mới bắt đầu không ai chú ý đến sự thay đổi của Gương Cổ Chiếu Thiên.
Đợi đến khi bọn họ để tâm đến thì huyết sắc kia đã lan ra được nửa mặt gương, một góc trên cùng đều bị nhuộm thành màu huyết sắc.
Đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ phát hiện Gương Cổ Chiếu Thiên có thay đổi dị thường, không khỏi kinh ngạc, cường giả siêu cấp hoảng loạn hét lên: “Gương Cổ Chiếu Thiên đã xảy ra chuyện gì? Hắn đã làm gì Gương Cổ Chiếu Thiên rồi?”
Hết chương 1659.