Chương 1660. Trấn áp trăm tộc
Ngay cả Huyễn Chi Thủy Tổ và bốn vị Thủy Tổ cũng khủng hoàng, bọn họ có thể mượn sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên là bởi vì đã dùng bản thể chiếu vào trong Gương Cổ Chiếu Thiên, nếu Gương Cổ Chiếu Thiên xảy ra chuyện gì, bọn họ ngay cả chạy cũng chạy không thoát.
Đã có cường giả siêu cấp muốn xóa bỏ bản thể ánh tượng của mình bên trong Gương Cổ Chiếu Thiên, muốn lao ra từ trong gương.
“Giờ mới phát hiện sao?” Hàn Sâm thản nhiên nói, huyết sắc trên mặt Gương Cổ Chiếu Thiên đột nhiên lan ra chóng mặt, trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn mặt gương khiến cho gương vốn đang sáng bóng bỗng trở thành huyết sắc.
Chân Huyết xâm lấn, khó nhất chính là lúc bắt đầu, dựa vào một điểm để phá mặt gương, thẩm thấu càng nhiều, vậy thì bước tiếp theo sẽ càng dễ dàng.Aml
Cường giả siêu cấp ở bên trong muốn lao ra nhưng lại đụng phải mặt gương huyết sắc, không thể thoải mái lao ra khỏi gương giống như vừa rồi.
Từng dị sinh vật và dị sinh linh liều mạng đẩy gương, nhìn qua giống như đám sinh vật này đang bị giam trong phòng giam bằng kính, cả đám vô cùng khiếp sợ, gào thét đấm mạnh vào tấm kính nhưng hoàn toàn vô dụng.
“Chết tiệt, ngươi đã làm cái gì vậy hả?” Ngay cả mấy vị Thủy Tổ cũng lộ vẻ kinh hãi.
Những sinh vật siêu cấp kia chỉ cần sau khi bị giết chết thì sẽ bị nhốt †rong gương, nhìn bọn họ ở bên trong giãy dụa muốn xông ra, quả thực giống như là một đám ác quỷ giãy dụa dưới địa ngục.
Hàn Sâm mừng thầm, rốt cuộc hắn cũng khống chế được Gương Cổ Chiếu Thiên, nhưng điều khiến hắn bất ngờ chính là, Gương Cổ Chiếu Thiên không chỉ có năng lực hồi sinh, mà lại còn có năng lực giam cầm như vậy.
Huyết mạch liên thông, tin tức từ trong Gương Cổ Chiếu Thiên tự động truyền vào đầu Hàn Sâm, giúp Hàn Sâm càng thêm hiểu rõ năng lực của nó.
Dị sinh và dị linh lao ra lúc trước, sau khi bị giết chết, cũng đều xuất hiện trong gương, bọn họ ai nấy đều hoảng sợ, đủ mọi nét mặt như phẫn nộ, oán độc, âm ngoan. Bọn họ không ngừng đấm vào gương khiến Hàn Sâm có loại ảo giác bọn họ giống như là tang thi bị nhốt trong thùng chứa trong suốt.
Không lâu sau, Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong đã giết sạch dị sinh vật và dị linh, tất cả sinh linh đều bị giam bên trong Gương Cổ Chiếu Thiên.
Suy nghĩ trong đầu Hàn Sâm vừa lóe lên thì Gương Cổ Chiếu Thiên khổng lồ kia cũng rung động, tự động chậm rãi bay lên.
Đất đá bốn phía vỡ tan bởi vì Gương Cổ Chiếu Thiên bay lên, từng vết nứt dài nối đuôi gương cổ lan ra khắp xung quanh, đất đá không ngừng rơi xuống.
“Không thể nào… Sao có thể khống chế được Gương Cổ Chiếu Thiên… Điều này thật hoang đường…” Những sinh linh trong gương hoàn toàn kinh hồn bạt vía.
Bọn họ hiểu rõ một khi Gương Cổ Chiếu Thiên bị người khác điều khiển sẽ như thế nào, bởi vì thuộc tính sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên rất đặc thù, căn bản không thể tìm thấy sinh vật nào có cùng hệ điều khiển với nó, cho nên bọn họ mới có thể yên tâm để lại bản thể ánh tượng của mình trong Gương GCổ Chiếu Thiên. Sau đó bất kể là bọn họ bị thương hay chết, chỉ cần bọn họ muốn thì có thể ở hồi sinh thân thể trong gương bất cứ lúc nào, có được thân thể bất tử.
Nhưng tất cả đều được dựa trên việc Gương Cổ Chiếu Thiên không bị ai điều khiển khống chế, một khi Gương Cổ Chiếu Thiên bị khống chế, bọn họ liền lập tức ràng buộc với Gương Cổ Chiếu Thiên, hoàn toàn chịu sự khống chế của gương.
Bọn họ không dám tin rằng Hàn Sâm lại có thể khống chế được Gương Cổ Chiếu Thiên, nhưng hiện tại sự thật lại bày ra trước mặt khiến cho bọn họ không thể không tin.
Răng rắc!
Gương Cổ Chiếu Thiên bay ra từ trên vách đá, bộ phận phía dưới truyền đến tiếng đứt gãy, Hàn Sâm nhìn phía dưới gương thì phát hiện phần vốn khảm nạm vào Gương Cổ Chiếu Thiên lại có nước suối giống như máu chảy ra.
Nước suối tràn đây sức sống dường như tồn tại nguồn lực vô hạn khiến Hàn Sâm tỉnh ngộ, hoá ra Gương Cổ Chiếu Thiên mượn sức mạnh của nước suối phía dưới mới có được nguồn năng lượng dồi dào như vậy, giúp đám cường giả siêu cấp bị giết chết có thể sống lại.
“Thiên Kiếm, đây là ân oán của ngươi với tộc Huyễn Chi, không liên
quan đến bọn ta, thả bọn ta ra đi, cường giả các tộc đều tập trung ở đây, nếu ngươi dám động đến bọn ta thì ngươi chính là kẻ địch của
toàn bộ Tí Hộ Sở thứ tư” Một Thủy Tổ giận dữ kêu lên.
“Phải đấy, chuyện này không liên quan đến bọn ta, thả bọn ta ra đi, nếu không tộc Âm Ma ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
“Tộc Mạn Long ta xưng bá một thời, nếu ngươi giết ta, ngươi nhất định
An”
sẽ bị chu di cửu tộc. “Tộc Long Mỹ ta…”
Thần Nữ cũng ở trong đó, kinh hãi kêu lên: “Hàn Sâm, chỉ cần ngươi thả bọn ta ra, ân oán của tộc Thần Vực với ngươi từ nay về sau đều xóa bỏ hoàn toàn.”
Hàn Sâm cũng không nhiều lời, lẳng lặng nhìn bọn họ, mặc cho bọn họ đe dọa, mắng chửi, cầu xin, khóc lóc.
Gương Cổ Chiếu Thiên chậm rãi bay về phía Hàn Sâm, thể tích cũng càng ngày càng nhỏ, lúc bay tới trước mặt Hàn Sâm, đã chỉ lớn bằng bàn tay, Hàn Sâm dễ dàng nắm lấy.
“Thiên Kiếm, ngươi dám động vào bọn ta, ngươi sẽ chết không toàn thây!” Huyễn Chi Thủy Tổ còn gầm thét ở bên trong, chẳng qua tiếng gầm gừ kia đã xen lẫn chút sợ hãi.
“Chết!” Hàn Sâm tâm niệm khế động, thân thể Huyễn Chi Thủy Tổ lập tức nổ tung khiến huyết sắc của gương càng thêm nồng đậm.
“Săn giết sinh vật Thần siêu cấp Huyến Thần Thú, chưa đạt được thú hồn, hạch gen đã bị vỡ, huyết nhục đã tiêu hủy, tinh hoa gen sinh mệnh đã mất”
Hàn Sâm không khỏi hơi ngẩn ra, tình cảnh này cũng là lần đầu tiên gặp phải, thậm chí ngay cả tinh hoa gen sinh mệnh cũng không còn.
Thấy Huyễn Chi Thủy Tổ bị giết chết, một đám sinh linh vừa sợ vừa giận, tộc Huyễn Chi càng hét to.
Hàn Sâm lại động tâm niệm, những huyễn thú chửi rủa kia, một đám cứ thế mà chết hàng loạt khiến cho tất cả sinh linh đều khiếp đảm, không ai dám ho he gì nữa.
Nhưng những dị sinh vật bị Gương Cổ Chiếu Thiên giết chết lại không để lại gì cả, bao gồm cả tinh hoa gen sinh mệnh, sau khi quan sát cẩn thận Hàn Sâm phát hiện không phải bọn họ không có tinh hoa gen sinh mệnh, mà là đã bị Gương Cổ Chiếu Thiên hấp thu, khiến cho sức mạnh của bản thân Gương Cổ Chiếu Thiên càng ngày càng mạnh.
Hàn Sâm thu Gương Cổ Chiếu Thiên lại, ngồi trên lưng Tiểu Tinh Tinh muốn rời khỏi nơi này.
Nữ Thần Tử Vong lại vô tư ngồi lên theo vô cùng tự nhiên, giống như vốn nên như thế.
Hàn Sâm khá nhức đầu, nhưng mọi chuyện đã đến nước này, mà Nữ Thần Tử Vong lại giống như thật sự nhận hắn thành người nhà, Hàn Sâm cũng đành phải mang theo Nữ Thần Tử Vong cùng trở về.
Trận chiến này rất nhanh đã truyền khắp Tí Hộ Sở thứ tư, bởi vì chuyện này vốn đã thu hút sự chú ý, rất nhiều dị sinh vật và dị linh quan sát từ xa, cho nên dễ dàng thấy toàn cảnh của cuộc chiến.
Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong liên thủ trấn sát cường giả trăm tộc, hơn nữa còn lấy được Gương Cổ Chiếu Thiên, trong nháy mắt liền truyền khắp mọi ngóc ngách của Tí Hộ Sở thứ tư.
Điều khiến cho người ta khiếp sợ vẫn là tin tức Nữ Thần Tử Vong là con gái của Thiên Kiếm, tuy rằng điều đó rất khó tin, nhưng đây là điều được chính miệng Nữ Thần Tử Vong nói ra, khiến vô sô sinh linh sững SỜ.
Sự việc này cũng khiến nhiều tộc cường đại phẫn nộ, nhen nhóm một trận quyết chiến khác.
Hàn Sâm tự biết chuyện này không dễ dàng chấm dứt như vậy, trừ khi Hàn Sâm chịu thả những sinh vật và dị linh bị hắn trấn áp trong Gương Cổ Chiếu Thiên ra.
Hiển nhiên Hàn Sâm không định làm như vậy, cho nên sau khi trở về, Hàn Sâm lập tức bắt tay bố trí chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Nếu như là trước kia thì đúng là Hàn Sâm sợ những cuộc đại chiến như vậy, dù sao một đánh hai không chột cũng què, hắn có mạnh như thế nào thì người bên cạnh hắn cũng sẽ bị thương.
Nhưng có Gương Cổ Chiếu Thiên, thế cờ đã thay đổi, Hàn Sâm không còn sợ hãi, kiêng nể gì nữa.
Hết chương 1660.