Chương 1670. Đại quân đột kích
Sau khi Hàn Sâm trở về Tí Hộ Sở thì dò hỏi kỹ càng kẻ mặc áo giáp đầu đuôi câu chuyện.
Kẻ mặc áo giáp tức giận đùng đùng, oán khí trong lòng không có nơi nào phát tiết, lúc này lại đều thổ lộ ra hết tất cả khiến Hàn Sâm đại khái đã hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Vốn dĩ kẻ mặc áo giáp là một Tiên Thiên Đại Đế, tên là “Vô Gian Khô Lâu Đại Đế”, sau này bị Cổ Ma đánh vỡ Tí Hộ Sở, đoạt mất đá linh hồn, Vô Gian Khô Lâu Đại Đế trong lúc bất đắc dĩ đã lựa chọn thần phục.
Nhưng ai biết được sau khi hắn thần phục Cổ Ma, Cổ Ma lại áp chế hắn vào trong lò sắt lớn kia, ngày đêm dùng lửa và băng luyện hóa, cũng không biết đã luyện bao nhiêu năm tháng,
Vô Gian Khô Lâu Đại Đế muốn sống không được muốn chết không xong, hắn đã phải chịu hết thống khổ trong lò sắt lớn, ngay cả tự sát cũng không được.
Nếu không phải sau này Cổ Ma có chuyện phải rời đi, chỉ để lại một người canh giữ lò, hơn nữa một khoảng thời gian rất dài không trở về, vậy thì ngay cả cơ hội trốn thoát Vô Gian Khô Lâu Đại Đế cũng không có.
Có điều Vô Gian Khô Lâu Đại Đế cũng không phải hoàn toàn không có †hu hoạch, cũng coi như là trong họa gặp phúc, luyện hóa trong lò sắt lớn lâu như vậy, thân thể được lửa và băng cường hóa, hơn nữa đã dung hợp sức mạnh của lửa băng, sau này sau khi bản thân hắn đã khống chế được lò sắt lớn thì đã hấp thu được số lượng lớn lửa băng khiến thực lực lớn mạnh vượt bậc, mới có uy phong giống như trên trận chiến Thần.
Chỉ đáng tiếc, vẫn chưa đợi hắn tìm được Cổ Ma phục thù đã bị Hàn Sâm thu vào trong tháp Thiên Mệnh.
Đối với người đá không đầu và tháp Thiên Mệnh, Vô Gian Khô Lâu Đại Đế hiểu biết cũng không nhiều, trước khi hắn bị Cổ Ma thu phục, người đá không đầu và tháp Thiên Mệnh đã như vậy rồi.
Chẳng qua hình như Cổ Ma có hơi kiêng kị với người đá không đầu và tháp Thiên Mệnh, mãi vẫn không thể đánh bại người đá không đầu và khống chế tháp Thiên Mệnh, sau này khi Vô Gian Khô Lâu Đại Đế thoát khỏi vây hãm, tháp Thiên Mệnh cũng cùng thoát ra khỏi vây hãm.
Vô Gian Khô Lâu Đại Đế biết Cổ Ma kiêng kị với tháp Thiên Mệnh, cho nên muốn đoạt tháp Thiên Mệnh trước, sau đó đi tìm Cổ Ma phục thù. Sau khi thử rất nhiều phương pháp, cuối cùng mới có thể đánh bại được người đá không đầu, nhưng ai biết được vẫn không thể có được tháp Thiên Mệnh, còn hời cho Hàn Sâm ở bên trong tháp lúc đó.
“Thả ta ra ngoài.” Vô Gian Khô Lâu Đại Đế điên cuồng va chạm cấm chế, trong lòng hận ý ngập trời với Cổ Ma, hận ý còn phải sâu hơn hận Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ trấn áp hắn, sức mạnh không bằng người mà thôi, nhưng mà Vô Gian Khô Lâu Đại Đế đã từng thần phục Cổ Ma, còn bị Cổ Ma tàn hại như thế, mối thù này thật sự rất lớn.
Hàn Sâm không để ý đến Vô Gian Khô Lâu Đại Đế, trầm ngâm một lúc nói: “Theo như ta thấy, sức mạnh của ngươi tuy mạnh, nhưng chưa chắc đã có thể thắng Cổ Ma kia, nhưng mà bản thân Cổ Ma hắn không thể giết chết được người đá không đầu, kết quả người đá không đầu lại bị ngươi giết chết. Có khi nào hắn dùng lò sắt lớn luyện hóa ngươi là bởi vì để ngươi đạt được sức mạnh của hiện tại, sau đó lợi dụng ngươi đi đánh bại người đá không đầu, đoạt lấy tháp Thiên Mệnh không?”
Vô Gian Khô Lâu Đại Đế nghe vậy nhất thời thân thể chợt dừng lại, ngọn lửa trong mắt lấp loé, rất lâu sau mới nói với giọng căm hận: “Ta không quan tâm vì sao hắn làm như như vậy, mối hận này ta nhất định phải báo, ta nhất định phải giết chết hắn.”
“Ngươi muốn báo thù cũng được, có điều hiện tại hắn cũng không ở đây, ngươi xông ra ngoài cũng vô dụng. Vả lại, cho dù để ngươi tìm thấy hắn, ngươi có thể đuổi kịp dị thú dưới trướng hắn kia không? Nếu như hắn muốn trốn, ngay cả ta cũng không đuổi kịp hắn, ngươi vốn không giỏi về trường phái tốc độ, e rằng lại càng thêm không thể đuổi kịp được.” Hàn Sâm nói.
Sau khi Vô Gian Khô Lâu Đại Đế nghe vậy, lại im lặng một lúc lâu, nhưng lại không cam tâm phát ra tiếng gào thét.
“Ngươi cứ chờ đợi một chút trước đã, nếu như có cơ hội, ta nhất định sẽ thả ngươi ra báo thù.” Hàn Sâm lại trấn an Vô Gian Khô Lâu Đại Đế mấy câu, nói không chừng tương lai tên này còn thật sự có chút tác dụng.
Đơn thuần xét theo sức mạnh, Vô Gian Khô Lâu Đại Đế cũng không thua kém Cổ Ma, thân thể và sức mạnh của hắn đã trải qua nhiều năm tháng tẩy luyện như vậy, quả thật mạnh mẽ đến không thể tin được.
Chỉ có điều thủ đoạn và sức mạnh của hắn đều quá một màu, rất dễ phải chịu thiệt so với loại cường giả cao thâm khó lường biến hoá vô thường như Cổ Ma.
Không bao lâu sau, sắc mặt Miên Dương khó coi đến báo, nói rằng một con dị sinh vật trong Tí Hộ Sở lại chết một cách kì lạ khó hiểu, hiện tại dị sinh vật trong Tí Hộ Sở đều âm thầm hoảng sợ, ai nấy đều không biết tiếp theo liệu sẽ có đến lượt mình hay không.
Có một vài dị sinh vật đã bắt đầu lặng lẽ trốn khỏi Tí Hộ Sở, có điều rõ ràng kết cục của bọn họ cũng không tốt hơn gì, khắp nơi bên ngoài đều là cưỡng giả khủng bố, dựa vào thực lực của bọn họ thì làm sao có thể trốn ra khỏi vòng bao vây.
Awu”
“Cổ Ma quá đáng sợ, tình hình lần này của chúng ta khó khăn rồi đây. Bên trong dị linh đại điện, Hàn Sâm và mọi người thương nghị sau đó phải ứng đối ra làm sao, Cố Khuynh Thành trầm ngâm nói: “Rõ ràng sức mạnh của hắn có hạn chế vô cùng lớn, dựa theo tình hình hiện tại mà nói, rất có thể một ngày hắn chỉ có thể giết chết một người, hơn nữa mục tiêu cũng không thể lựa chọn.”
“Cho dù là như vậy, chúng ta cũng không thể chịu nổi đâu, một ngày giết một mạng, muốn giết hết tất cả mọi người chúng ta thì cũng không cần phải tốn quá nhiều thời gian.” Miên Dương sợ hãi nói, thực lực của nó thấp nhất, nó rất sợ sẽ đến phiên nó sớm nhất.
“Nếu như ngươi sợ thì đi nương nhờ đám Cổ Ma đi.” Hàn Sâm nói với Miên Dương.
Miên Dương lập tức nhảy dựng lên: “Ông chủ, ngươi nói lời gì vậy chứ, †a sinh ra là cừu của ông chủ, chết cũng là cừu chết của ông chủ, tuyệt đối sẽ không hai lòng.”
Thật ra Miên Dương không hề thật sự trung thành như vậy, hiện tại cường giả bên ngoài quá nhiều, nó sợ bản thân vẫn chưa đi nương nhờ thành công đã bị giết chết rồi, quả thật hiện tại đi ra ngoài quá mạo hiểm.
Hơn nữa nó cho rằng Hàn Sâm đang thăm dò lòng trung thành của nó, cho nên lập tức vỗ ngực tỏ rõ lòng trung thành.
Hàn Sâm thật sự hy vọng Miên Dương có thể đi nương nhờ Cổ Ma, nhận Cổ Ma làm đại ca, như vậy nói không chừng không cần hắn ra tay, bản thân Cổ Ma sẽ xong đời rồi.
Có điều hắn cũng biết, hiện tại sinh vật cường đại bên ngoài quá nhiều, thực lực của Miên Dương lại quá thấp, ra ngoài rất có thể chưa nói được mấy câu đã bị nuốt chửng, sợ rằng ngay cả mặt của những đại lão Cổ Ma kia cũng không gặp được, không có cơ hội nhận làm đại ca.
“Đáng tiếc phạm vi sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên có hạn, bằng không chúng ta xông ra ngoài liều mạng với bọn họ, có thể giết chết mấy người thì mấy người, dù sao cũng đều là lễ mà bọn họ mang tới.” Đường Chân Lưu nói.
Mấy người đang thảo luận, đột nhiên nhìn thấy Thanh Ngưu vừa lăn vừa bò xông vào: “Báo cáo ông chủ, kẻ địch ồ ạt tập kích, bọn họ đã sắp đánh đến trước Tí Hộ Sở chúng ta rồi.”
Hàn Sâm hơi sửng sốt, liếc mắt nhìn đám người Cố Khuynh Thành và Lâm Phong.
Không ngờ bọn họ lại chủ động đánh đến, tám chín phần mười đã tìm được phương pháp thật sự có thể khắc chế Gương Cổ Chiếu Thiên.
“Nếu như tình hình không ổn, các ngươi lập tức truyền tống trở về Liên Minh, ta cũng sẽ nghĩ cách trốn đi.” Hàn Sâm nói một câu với đám người Lâm Phong, sau đó lập tức đứng dậy bước ra khỏi dị linh thần điện.
Chỉ thấy dị thú thành đàn bay ngang trên bầu trời lao đến khắp xung quanh Tí Hộ Sở, bốn phương tám hướng là các loại dị sinh vật và dị linh nhiều không đếm xuể, dị sinh vật trên lục địa còn nhiều như nước biển.
Từng luồng khí tức cực kì khủng bố xen lẫn trong đó, mà ở chính diện Tí Hộ Sở, Cổ Ma và chủ nhân Thần Vực, còn có một vài dị linh và dị sinh vật mà Hàn Sâm không nhận ra chen chúc bước đến, từng con đều sở hữu cho mình khí tức khủng bố đáng sợ.
Hết chương 1670.