Chương 1675. Động Huyền dị biến
Ruga nhãn nhịn mãi cho đến khi Hàn Ngọc Phi rời đi mới nhân cơ hội Linh và những người khác buông lỏng nhất để ra tay với Kỷ Yên Nhiên, muốn bắt Tiểu Hoa đi.
Ngao Dạ khẽ nhíu mày, đang lúc hắn định ra tay thì lại dừng lại. Hai luồng sức mạnh đáng sợ đột nhiên trỗi dậy từ trên người Kỷ Yên Nhiên.
Trong đó có một luồng sức mạnh đến từ đứa bé kia.
Tay Ruga đang định bắt lấy Tiểu Hoa thì đột nhiên nhìn thấy một thánh quang chói lòa phát ra từ trên người hắn. Bàn tay của Ruga chỉ cách người Tiểu Hoa đúng ba tấc mà cũng không thể nào bắt lấy được.
Ruga lập tức trợn trừng mắt, trên gương mặt hắn là vẻ không thể tin được. Mặc dù hắn không có chiến giáp gen, nhưng dù gì cũng là kẻ đã đột phá bình cảnh Tí Hộ Sở thứ tư, đạt đến trình độ đối thủ của Thần. Cho dù vẫn chưa hoàn thiện thì sức mạnh hiện tại của hắn cũng đã ngang với cả Bán Thần, vậy nên tuyệt đối không thể có chuyện hắn không bằng một đứa trẻ mới hơn một tuổi được.
Mà sức mạnh được cơ thể Tiểu Hoa giải phóng ra bây giờ có thể đối chọi lại với sức mạnh cả hắn, điều này thật sự khiến hắn không thể tin nổi.
“Sao có thể như vậy được… Đời sau của một nhân loại… Sao có thể sở hữu một sức mạnh như này chứ… Lẽ nào Hàn Kính Chi thật sự đưa thứ đó cho thằng nhóc này…” Trong lòng Ruga vừa kinh ngạc vừa nghỉ ngờ, nhưng mà cũng càng thêm quyết tâm cướp lấy Tiểu Hoa.
Nếu như thứ đồ đó thật sự nằm trên người Tiểu Hoa, vậy thì hắn chỉ cần bắt Tiểu Hoa về là có thể lập được đại công rồi.
Ruga bộc lộ hết sức mạnh toàn thân, hắn ta định đột phá sức mạnh đó để cướp lấy Tiểu Hoa. Thế nhưng Ruga đột nhiên cảm nhận được một sức mạnh vô song đang trỗi dậy từ trên cơ thể Kỷ Yên Nhiên - người đang ôm lấy Tiểu Hoa.
Chỉ thấy một chiếc giày cao gót làm bằng thủy tinh xuất hiện trên chân của Kỷ Yên Nhiên, sau đó dường như chiếc giày thủy tinh ấy lớn dần lên, ngay lập tức đã bao bọc lấy cả cơ thể Kỷ Yêu Nhiên hệt như nàng đang mặc lên mình một chiếc áo giáp bằng thủy tinh vậy.
Mặc dù Kỷ Yên Nhiên không giỏi chiến đấu, nhưng dù gì nàng cũng là siêu việt giả, hơn nữa còn biết không ít võ kỹ, chỉ thiếu mỗi kinh nghiệm thực chiến mà thôi. Nàng giơ đôi chân xinh đẹp của mình lên rồi tung ra một cước, hoàn toàn không hề kịp sử dụng kỹ xảo gì. Thế nhưng đôi chân thanh tú được bao bọc bởi thủy tinh ấy lại lập tức đá thẳng vào đầu của Ruga.
Bốp một tiếng, Ruga còn chưa chưa kịp phản ứng gì thì đầu đã bị đá bay, máu tươi và não bắn tung tóe khắp nơi.
Bởi vì sức mạnh này quá cường đại, tốc độ còn rất nhanh, cho nên thân thể bị đá nổ tung cái đầu kia của Ruga vẫn đứng nguyên tại chỗ, mãi một lúc sau mới nghiêng ngả rồi đổ xuống đất.
Đến cả Linh và La Lam cũng sửng sốt, cả hai người sững sờ nhìn bộ giáp thủy tinh trên người Kỷ Yên Nhiên.
lù phía xa xa, ánh mắt của Ngao Dạ cũng dao động, rõ ràng nội tâm hắn rất kích động, ánh mắt không ngừng đánh giá Tiểu Hoa và Kỷ Yên Nhiên từ trên xuống dưới.
“Đứa trẻ nhân loại này đã sở hữu sức mạnh như vậy rồi ư? Vậy mà đã tiến hóa đến mức này rồi sao? Không thể nào tin được!” Ngao Dạ nhìn Tiểu Hoa, trong lòng thầm kinh ngạc.
Nhưng mà khi ánh mắt của hắn rơi vào bộ giáp thủy tinh kia thì lại trở nên hơi nghi hoặc và chắc chắn, dường như hắn đang suy nghĩ đến điều gì đó.
“Không phải chứ?” Ngao Dạ nhìn chằm chằm vào bọn họ rồi lại nhìn xung quanh, sau đó mới xoay người biến mất, tới lúc xuất hiện lại thì đã ở cửa sau của quán cà phê.
“Gia đình kia thú vị thật đấy, xem ra ta tới đúng chỗ rồi.” Ngao Dạ chậm rãi đeo tạp dề lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười kỳ lạ.
“Ngao Dạ, sao mà ngươi đi vệ sinh lâu thế? Khách hàng đang chờ đợi kia kìa.” Cửa hàng trưởng nhìn Ngao Dạ rồi nói với vẻ khó chịu.
“Xin lỗi cửa hàng trưởng, bụng ta không thoải mái lắm, ta bắt đầu làm
việc ngay đây.” Ngao Dạ nói xong thì đi đến trước máy xay. “Anh đẹp trai ơi, mang cho ta một ly cà phê đi, ta muốn loại vừa mới được xay ấy”
“Ta cũng muốn…” “Liệu ta có thể gọi một một phần tràn đầy tình yêu không…”
Một nhóm phụ nữ trung niên đang tụ tập bên ngoài quầy bar trêu chọc Ngao Dạ vừa mới quay về làm việc kia.
“Xin đợi một chút.” Ngao Dạ pha chế cà phê, trên mặt vẫn nở một nụ cười dịu dàng.
Bên trong Tí Hộ Sở Ly Ảnh, Hàn Sâm vẫn còn đang trong tình cảnh khó khăn, con lừa trắng kia cứ đuổi theo bên cạnh hắn mãi khiến hắn không thể không tách ra một nửa tinh lực để để đối phó với Cổ Ma.
Kim Văn Bá Thuẫn đã bị phá hủy trước đó, giờ đây chỉ còn mỗi Già Thiên Tán có thể sử dụng được, điều này khiến tình cảnh của Hàn Sâm càng thêm gian nan hơn.
Cát Liệt Đao được Hàn Sâm cầm bằng một tay khác, tuy nhiên tác dụng của nó không bằng Kim Văn Bá Thuẫn, xét cho cùng thì Hàn Sâm cũng đang bị bao vây tấn công, số lần hắn có thể ra tay công kích lại cũng cực kỳ có hạn.
Răng rắc!
Liên tiếp chịu đựng hai lần trọng kích, mặt ô của Già Thiên Tán cũng đã bị nứt ra thành một cái lỗ thủng khiến lòng Hàn Sâm hơi trùng xuống.
Ai”
“Xem ra chỉ có thể sử dụng tháp Thiên Mệnh thôi.” Lúc này Hàn Sâm cũng không để ý nhiều nữa, có thể thắng trận này mới có tương lai, nếu không thắng thì sẽ chẳng còn gì cả, cho nên hắn cũng chẳng còn †âm tư để quan tâm đến việc bại lộ hay không nữa chứ.
Nhưng mà Hàn Sâm còn chưa kịp sử dụng bí kỹ Huyết Mệnh thì đột nhiên cảm thấy “Động Huyền Kinh” xuất hiện sự thay đổi kỳ lạ.
Động Huyền Kinh của hắn mãi vẫn không thể đột quá qua được tầng cuối cùng, đó cũng chính là nguyên nhân vì sao Già Thiên Tán không thể thăng cấp lên siêu cấp được.
Bốn hạch gen của Hàn Sâm, trong đó tương ứng với Tinh Hạch là “Tân Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật”, các pháp quyết khác đến đây là đã hết, không còn gì ở phía sau nữa.
Còn tương ứng với Chân Huyết là “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”, ở phía sau vẫn còn một bộ pháp quyết nữa, chắc hẳn là pháp quyết sau khi thăng cấp lên Tí Hộ Sở thứ năm.
Kim Tệ tương ứng với thể Đế Linh siêu cấp, cái này thì không cần phải tu luyện gì, cũng không hề có bất kỳ pháp quyết nào, chỉ cần thể Đế Linh siêu cấp có thể phát triển thì hạch gen Kim Tệ cũng sẽ tự động tiến hóa theo.
Già Thiên Tán thì tương ứng với “Động Huyền Kinh”, phía sau vẫn còn một nửa bộ pháp quyết nữa. Ngoài phần của Tí Hộ Sở thứ năm ra thì vẫn còn sót lại một phần, đó chính là phần cảm ngộ được sinh ra sau khi Động Huyền Tử phá vỡ hư không.
Cũng có thể nói, Động Huyền Kinh chính là một bộ công pháp vượt ra khỏi giới hạn của Liên Minh, cho nên Hàn Sâm coi trọng nó nhất, cũng chăm chỉ tu luyện nó nhất.
Hàn Sâm âm thầm suy đoán, năm đó lúc Động Huyền Tử phá vỡ hư không, e rằng đã xảy ra vấn đề gì đó rồi mới bước vào Tí Hộ Sở của Thần thứ nhất.
Nếu như bình thường mà nói thì chắc hẳn hắn phải tới nơi khác, ví dụ như là Anh Linh Điện - nơi có một vài sinh vật cường đại chết trận ở đó, thế nhưng hắn lại tới Tí Hộ Sở của Thần thứ nhất, nghĩ kiểu gì cũng thấy trong này có vấn đề gì đó.
Hơn nữa điều này cũng giải thích được vì sao sau khi Động Huyền Tử phá vỡ hư không lại bị thương nặng rồi chết sau khi tới nơi đó. Bởi lẽ với trình độ hiện tại của Hàn Sâm, chỉ cần còn một hơi thở thôi thì cũng rất khó chết.
Cảnh giới năm đó của Động Huyền Tử cao hơn Hàn Sâm rất nhiều. Nếu hắn đã sống sót sau khi phá vỡ hư không rồi đến được Tí Hộ Sở của Thần thứ nhất, hơn nữa còn có thời gian rất dài để viết cảm ngộ của bản thân thành “Động Huyền Kinh”, vậy thì sao hắn có thể dễ dàng ngỏm được chứ.
Theo quan điểm của Hàn Sâm thì chỉ có một cách giải thích.
Rõ ràng thực lực của Động Huyền Tử khi đó đã vượt qua cả phạm trù
năm Tí Hộ Sở bao gồm cả Liên Minh, cho nên khi hắn tới Tí Hộ Sở của Thần thứ nhất thì chẳng khác nào một Bán Thần giáng lâm tới một Tí
Hộ Sở cấp thấp cả.
Dựa theo quy tắc của Tí Hộ Sở, Tí Hộ Sở cấp thấp rất bài xích sinh vật cấp cao, điều ấy sẽ làm ô nhiễm cơ thể hắn, cho nên Động Huyền Tử mới bị trọng thương mà chết, cơ thể không thể hồi phục lại được.
‘Thứ Hàn Sâm muốn tu luyện nhất chính là “Động Huyền Kinh”, thế nhưng rõ ràng tốc độ phát triển của “Động Huyền Kinh” là chậm nhất.
Đặc biệt là tầng cuối cùng trong trọng thứ tư, Hàn Sâm đã tu luyện rất lâu rồi mà vẫn không thể đột phá được. Nhưng bây giờ Động Huyền Kinh lại sinh ra chút biến hóa bởi vì Già Thiên Tán bị tổn hại, điều này nhất thời khiến Hàn Sâm vui mừng khôn xiết.
Hết chương 1675.