Chương 1683. Mối nguy hiểm
“Giáo quan, Hắc Hổ và Ruga đều đã bị giết, lần hành động ở Tí Hộ Sở đã thất bại, Hàn Sâm đã tiến vào thông đạo thăng cấp của Cổ Ma, thế nhưng hắn lại thành công thăng cấp vào vũ trụ Liên Minh. Bây giờ có thể xác định hắn là con cháu của Hàn Kính Chi rồi đúng không? Hơn nữa có lẽ Hàn Kính Chi còn âm thầm bảo vệ nhà bọn họ, nếu không tại sao cả Hắc Hổ và Ruga có thể thất bại được chứ?” Một người đàn ông tức giận nói với giáo quan.
Giáo quan không nói gì cả, chỉ nhắm mắt như đang suy nghĩ gì đó,
“Giáo quan, không thể đợi thêm nữa được đâu, những thuộc hạ và chiến giáp gen còn lại của chúng ta không còn nhiều nữa rồi. Nếu như không tiêu diệt Hàn Sâm để ép lão hồ ly Hàn Kính Chi xuất đầu lộ diện thì cứ tiếp tục thế này, chúng ta sẽ thật sự không còn cơ hội để đoạt lại món đồ đó nữa đâu.” Người đàn ông kia nghiến răng nói: “Ta sẵn sàng dẫn người tới nhà họ Hàn bắt người về đây, như vậy chắc chắn có thể ép lão hồ ly Hàn Kính Chi ra mặt.”
Giáo quan vẫn không nói gì, hắn chỉ mở mắt nhìn người đàn ông kia một cái, sau đó mới thờ ơ nói: “Yak, ngươi nóng nảy quá, không thể chỉ nhìn nhận mọi việc bằng mỗi vẻ bề ngoài được.”
“Giáo quan, lẽ nào đến nước này rồi mà ngươi vẫn cho rằng đám người Hàn Sâm không liên quan đến Hàn Kính Chi ư? Nếu như bọn họ không phải con cháu của Hàn Kính Chỉ, vậy thì sao lại sở hữu năng lực như vậy, sao lại có thể khiến Hắc Hổ và Ruga thất bại rồi bị giết chết?” Yak phẫn nộ hét lên.
Giáo quan vẫn bình tĩnh nói: “Mặc dù bây giờ trông có vẻ bọn họ rất giống con cháu của Hàn Kính Chi, thế nhưng vẫn có một điểm nghỉ
ngờ. “Điểm nghi ngờ nào chứ?” Yak tức xì khói đầu hỏi.
“Nếu Hàn Kính Chi đã giả chết để thoát thân, vậy tại sao hắn vẫn sử dụng cái tên Hàn Kính Chi?” Giáo quan nói.
“Có lẽ là do hắn quá tự cao, hay nói cách khác là hắn cho rằng nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất.” Yak nói.
Giáo quan lắc đầu: “Cứ cho là như vậy đi, vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi đã nhìn thấy dấu vết của thứ đồ đó trên người Hàn Sâm chưa?”
“Quả thật trên người hắn có rất nhiều điểm kỳ lạ…” Yak cứng đầu cứng cổ nói.
“Rất nhiều điểm kỳ lạ, thế nhưng không hề có điểm nào tương đồng với món đồ kia, đúng không?” Giáo quan thản nhiên nói.
“Có lẽ Hàn Kính Chi đã dùng thủ thuật gì để che đậy vẻ ngoài của món đồ đó rồi.” Yak vẫn không phục nói.
Giáo quan thở dài một tiếng: “Yak à, ngươi phải hiểu rõ tình cảnh hiện †ại của chúng ta. Nếu như Hàn Sâm không phải là đời sau của Hàn Kính Chi, vậy thì với chúng ta mà nói, hắn chính là một trợ thủ rất khá, có lẽ có cơ hội chiêu mộ được người này.”
“Không thể nào, hắn chắc chắn là đời sau của Hàn Kính Chi, chắc chắn †a không thể nhìn nhầm được. Nếu giáo quan vẫn không chịu ra tay, vậy thì ta sẽ tự mình làm vậy. Bây giờ hắn vừa mới thăng cấp, là lúc hắn yếu nhất, cũng là một cơ hội tốt nhất để bắt lấy hắn.” Yak chém đinh chặt sắt nói.
Giáo quan khẽ nhíu mày: “Ngươi quên cái chết của Ruga và Hắc Hổ rồi hay sao? Cho dù bây giờ hắn đang ở trong giai đoạn suy yếu, thế nhưng bên cạnh hắn cũng tồn tại rất kẻ tại mạnh mẽ đang bảo vệ hắn.”
“Ta và đám người Rudy sẽ cùng đi, Hàn Kính Chi không đến cũng chẳng sao, nhưng nếu như hắn mà đến thì bọn ta sẽ giết hắn, đoạt lại món đồ kia.” Yak lạnh lùng nói.
“Tốt hơn hết hãy chờ đợi, cứ xác định được đám người Hàn Sâm thật sự có quan hệ huyết thống với Hàn Kính Chi trước đã rồi ra tay cũng không muộn.” Giáo quan nói.
Yak kích động đập hai tay lên bàn: “Giáo quan, chúng ta đã phải trả một cái giá rất lớn cho việc này rồi. Xà Ma Nữ, Hắc Hổ và Ruga, còn cả hai món chiến giáp gen. Ta tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được trước sự hy sinh không rõ ràng của đồng bạn mình, ta chắc chắn phải giải quyết tận gốc cả nhà Hàn Sâm, bất kể là ngươi đồng ý hay không đồng ý:
Nói xong, Yak xoay người bước ra khỏi cung điện.
Giáo quan không hề có biểu cảm gì, chỉ trầm ngâm nhìn bóng lưng Yak rời đi.
Hàn Sâm ôm lấy Tiểu Hoa nằm trên chiếc xích đu trong vườn hoa trên †ầng thượng phơi nắng, Tiểu Thiên Sứ ở bên cạnh thì lên Thiên Võng lướt xem các loại tin tức.
Sau khi Tiểu Thiên Sứ lấy được cơ thể thì gần như trông có vẻ nàng không gì khác với nhân loại, hơn nữa nàng còn rất có hứng thú với Thiên Võng, lúc nào cũng đắm chìm với cái chương trình và trò chơi trên Thiên Võng.
Rõ ràng nàng không hứng thú gì mấy tri thức chính thống, thế nhưng mấy tác phẩm điện ảnh và trò chơi lại có thể thu hút sự chú ý của nàng.
Lúc này Tiểu Thiên Sứ vừa xem một bộ phim truyền hình, vừa chơi trò “Bàn tay của Thượng Đế”, nàng chỉ dùng đúng một tay thôi mà cũng đã có thể khiến người chơi cao cấp phía đối diện gào khóc đến mức kêu cha gọi mẹ rồi.
Kim Mao Hống nằm trên một chiếc xích đu khác bên cạnh Hàn Sâm, nó cũng bắt chước theo đang vẻ nằm ngửa của Hàn Sâm, trên người còn để bốn loại đồ uống có hương vị khác nhau, đồng thời còn cắm bốn cái ống hút của bốn loại đó vào miệng cùng một lúc rồi chậm rãi thưởng thức.
Trên mặt nó còn đeo một chiếc kính râm to đùng, phối hợp với bộ lông màu vàng nữa thì trông cực kỳ bắt mắt.
Bảo Nhi và Linh đều theo Kỷ Yên Nhiên ra ngoài làm việc, chủ yếu là vì sợ Kỷ Yên Nhiên gặp nguy hiểm cho nên Hàn Sâm mới để Bảo Nhi đi theo các nàng. Với thực lực của Bảo Nhi, hắn cũng yên tâm hơn phần nào.
Hàn Sâm đột nhiên ngồi dậy, ánh mắt nhìn về phía xa xa. Chỉ thấy một bóng người đang nhảy lên nhảy xuống trên nóc mấy tòa nhà gần đây,
hơn nữa còn đang đáp xuống trên tầng cao nhất của tòa nhà mà Hàn
Sâm đang ở.
“Lão mù, ngươi tới đúng lúc lắm, đúng lúc ta có việc muốn tìm ngươi đây.” Hàn Sâm hơi kinh ngạc, hắn không ngờ rằng lão mù lại đến tìm hắn một cách công khai như vậy.
Phong cách làm việc trước đó của hắn không theo kiểu này, nhưng mà thế cũng tốt, Hàn Sâm đang muốn gặp Hàn Ngọc Phi để nói về chuyện ngưng tụ chiến giáp gen cho hắn biết.
“Có chuyện gì thì để sau đi, nghe nói ta xong trước đã.” Vẻ mặt của người mù kia rất nghiêm túc.
“Ngươi nói đi.” Hàn Sâm khẽ gật đầu.
Người mù kia cũng không nhiều lời, đi thẳng vào vấn đề chính: “Tổ chức Thần đã hạ quyết tâm muốn trừ khử ngươi, lần này phái tới rất
Aw”
nhiều cao thủ, đến lúc ấy cha ngươi cũng sẽ cùng tới đây. “Cha ta, hắn nói thế nào?” Hàn Sâm hỏi.
“Bây giờ ngươi đã thăng cấp rồi trở về, không thể trốn trong Tí Hộ Sở được nữa, trận đấu cam go này không muốn đánh cũng phải đánh. Hắn hy vọng ngươi có thể chuẩn bị sẵn sàng. Trước đó tốt nhất hãy để mẹ ngươi và đám Tiểu Nghiên tránh vào bên trong Tí Hộ Sở.” Người mù kia nói rất uyển chuyển.
Hàn Sâm nghe được hàm ý trong lời nói của người mù, đến cả Hàn Ngọc Phi cũng không nắm chắc được trận chiến này, thậm chí có thể nói hắn đã lên kế hoạch cho tình huống xấu nhất.
“Có bao nhiêu cao thủ của tổ chức Thần tới đâu, hay nói cách khác, bọn họ có bao nhiêu chiến giáp gen?” Hàn Sâm không hề bi quan tới vậy.
Mặc dù thân thể của hắn rất yếu, nhưng dù gì cũng có chiến giáp gen, cộng thêm cả Tiểu Thiên Sứ, Kim Mao Hống và Bảo Nhi thì bọn họ có tổng cộng bốn chiến giáp gen làm chiến lực, đây cũng có thể coi là một nguồn sức mạnh khá cường đại.
Huống chỉ còn có một Tinh tộc như Ngao Dạ ở đây. Tiền ăn ở của Ngao Dạ đều do Hàn Sâm chu cấp, hơn nữa còn làm vật thí nghiệm cho hắn, để hắn ngày nào cũng đi theo quan sát. Nhờ hắn giúp mấy việc nhỏ nhặt thì chắc hắn sẽ không từ chối đâu nhỉ.
“Không biết được, tổ chức Thần chỉ yêu cầu Tân Lưu Xã giúp đỡ bọn họ, còn về cụ thể phái bao nhiêu người và chiến giáp gen thì bọn ta cũng không biết. Nhưng mà có vết xe đổ từ lần trước, tính toán cẩn thận thì có khi số chiến giáp gen mà bọn họ mang tới lần này không ít
hơn ba chiếc đâu.” Người mù nghiêm túc nói.
Hết chương 1683.