Chương 275: Để bọn họ sợ thêm một lúc
…
Vô Địch phong, đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dãy núi kéo dài cả chục nghìn dặm ở phía dưới, Lâm Phàm có một cảm giác giống như là khi lên tới tuyệt đỉnh, tầm mắt bao quát non sông, thiên địa mênh mông đều bị hắn nắm trong tay.
– Sư huynh…
Lã Khải Minh từ phương xa đi tới sau lưng Lâm Phàm, cung kính dò hỏi.
Lâm Phàm xoay người, hơi nhấc ngón tay. Mười ba môn công pháp hiện lên ở trước mặt. Hắn nói:
– Những công pháp này để vào trong Công Pháp các của Vô Địch phong, bất kỳ đệ tử nào đều có thể tu luyện.
Chỉ nhìn qua, Lã Khải Minh lập tức phát hiện những công pháp này bất phàm. Hắn sầu lo, nói:
– Sư huynh, các đệ tử đều có thể tu luyện những công pháp này, không có thêm yêu cầu gì khác sao?
– Không cần, chỉ cần là đệ tử Viêm Hoa tông đều có thể học.
Hắn cũng không định bắt các đệ tử tiêu hao tài phú để học tập công pháp. Hắn thấy làm như thế chẳng khác nào đang áp chế tiềm lực của các đệ tử. Hắn muốn chính là Viêm Hoa tông cường thịnh, mỗi một đệ tử đều cường hãn như rồng. Đến lúc đó, thịnh thế tiến đến, thế không thể đỡ.
Lã Khải Minh trầm tư một lát, tinh tế cảm ngộ ý tứ ẩn chứa trong quyết định lần này của Lâm sư huynh, lập tức nở nụ cười tươi.
– Sư huynh, ta hiểu được.
Lâm Phàm có chút sững sờ, ngươi minh bạch cái gì rồi?
Có vẻ như mình vẫn không có nói gì.
Nhưng hắn cũng không để ý.
Hiện tại, hắn muốn qua Tàng Thư các kiểm tra một ít cổ tịch. Bây giờ, kiến thức về thiên tài địa bảo của hắn gần như là con số không. Về sau lỡ có gặp mà không biết, vậy thì thật mất mặt.
Lã Khải Minh nhìn sư huynh rời đi rồi móc một quyển sách nhỏ ra, lấy bút, chấm chấm đầu lưỡi.
– Tâm lớn bao nhiêu, tầm mắt lớn bấy nhiêu. Viêm Hoa tông người người bình đẳng, không thể tiêu hao trong nội đấu.
Đọc lại đoạn văn này, Lã Khải Minh rất hài lòng, sư huynh lại một lần nữa để hắn hiểu ra.
– Ai. Sau khi sư huynh đột phá đến Thiên Cương, lời nói càng ngày càng thâm ảo. Về sau nếu như ta không thể nào hiểu được thì nên làm như thế nào đây.
Lã Khải Minh rất phiền não, nhưng hắn sẽ không làm càn. Thân là tổng quản của Vô Địch phong, hắn nhất định phải vì Lâm sư huynh bài ưu giải nạn. Đồng thời hắn còn phải ghi chép lại đạo lý mà sư huynh nói tới, chờ đến trình độ nhất định, phân phát đến trong tay mỗi một đệ tử, để bọn họ cảm thụ đạo lý ẩn chứa trong những lời này.
Cẩn thận từng li từng tí bỏ quyển sổ vào trong ngực, sau đó nhìn thấy chỗ Tôi Thể Trì có chút ồn ào, hắn vội vàng chạy tới điều giải.
Tàng Thư các.
– Tham kiến Lâm sư huynh.
Đệ tử trông coi nơi này nhìn thấy Lâm Phàm cung kính nói.
– Ta đến xem một ít cổ tịch.
Theo chân đệ tử kia, hắn đi vào trong Tàng Thư các.
Biển sách mênh mông chất đống ở trên giá sách. Nơi này có được tất cả thư tịch của Viêm Hoa tông, cũng có được ghi chép đơn giản về các đại tông môn trên thế gian.
Lâm Phàm cầm một quyển sách lên, tùy ý lật xem một lượt.
– Nguyên lai tất cả có nhiều tông môn như vậy.
Hắn đúng là hơi kinh ngạc, không ngờ có tận 224 tông môn.
Viêm Hoa tông có được lãnh thổ mênh mông như vậy, vậy mà không phải là tông môn lớn nhất.
La Sát tông, Phong Thần tông, hai tông môn này đều có lãnh thổ lớn hơn Viêm Hoa tông.
– Thế giới này quả thật là vô cùng mênh mông.
Nhưng những điều này cũng không có bao nhiêu tác dụng với hắn, đặt cổ tịch lại chỗ cũ. Hiện tại, hắn cần biết về cách phân biệt thiên tài địa bảo, cho nên hắn tập trung kiểm tra về thư tịch liên quan.
Sau một ngày một đêm, hắn rời khỏi Tàng Thư các.
Sau khi tìm được tri thức mình mong muốn, hắn vốn còn định kiểm tra tri thức liên quan tới Thiên Thần giáo.
Nhưng cũng không có tìm được nội dung cụ thể, chỉ biết là Thiên Thần giáo tồn tại đã lâu, tông môn cùng nó từng phát sinh đại chiến. Tông môn vốn cho là đã phá hủy Thiên Thần giáo nhưng không nghĩ rằng tro tàn lại cháy.
Hơn nữa, lần này, Thiên thần giáo ẩn nấp càng thêm bí mật, khiến cho người ta khó mà tìm kiếm.
Thành Linh Phong.
Đây là một thành trì tương đối phồn hoa của Viêm Hoa tông.
Trà lâu, quán rượu, hiệu cầm đồ, tác phường người đến người đi. Ở hai bên đường phố còn có người bán hàng nhỏ đang hét lớn gọi người mua.
Lâm Phàm đến đây chính là để tìm Mặc Kinh Trập, hỏi thăm tình huống của Kinh Long Đại Thiên Công một chút. Tại sao khi tu luyện tới cảnh giới viên mãn, đặc tính vậy mà chỉ còn lại có một cái. Chuyện này thật sự là vô cùng kỳ diệu.
Hơn nữa, hắn còn muốn đến cảm tạ đối phương đã báo tin chết của mình cho tông môn. Thật đúng là bẵng hữu tốt.
Bỗng nhiên, chóp mũi khẽ động, Lâm Phàm hít một hơi thật sâu.
– A. Cái mùi này đúng là có chút quen thuộc.
Hắn ngửi thấy mùi làm cho người không phải quá thoải mái kia.
– Mặc gia không phải vừa nhổ tận gốc phân bộ của Thiên Thần giáo rồi hay sao? Tại sao bây giờ còn có mùi?
Hắn cũng hơi nghi hoăc tựa như là không ngờ lá gan của Thiên Thần giáo lại lớn như thế, lại còn dám xuất hiện ở thành Linh Phong.
Sắc trời theo thời gian trôi qua dần ảm đạm xuống.
– Ừm, cứ xem kỹ một chút, Thiên Thần giáo này đến cùng là muốn làm gì.
Hiện tại, hắn cũng không vội, cho nên muốn xem xem Thiên Thần giáo này chuẩn bị làm gì, cũng dám xuất hiện tại thành Linh Phong. Thật đúng là rất lớn mật.
Ban đêm im ắng.
Một loại khí tức quỷ dị bao phủ thành Linh Phong.
Không ít thành dân cảm giác khí trời tối nay giống như là lạnh hơn cho nên đều vội vã về nhà.
Chỗ cửa lớn của Mặc gia, hai con sư tử đá cao ngang người bình thường đứng sừng sững ở chỗ đó, canh chừng đại môn. Mà lúc này, sau lưng hai tên hộ vệ đứng tại cửa ra vào đột nhiên xuất hiện một khe hở lặng yên không một tiếng động nuốt hết hai người.
Qua hồi lâu.
Mấy bóng người nhanh chóng di chuyển trên mặt đất. Lúc đi tới cửa lớn, bọn họ đột nhiên dừng lại.
– Khặc khặc. Mặc gia thật đúng là chủ quan, thậm chí chỉ an bài hai gã hộ vệ tại cửa ra vào, ngược lại để chúng ta bớt chút công phu.
– Đêm nay triệt để hủy diệt Mặc gia, dám diệt phân bộ của Thiên Thần giáo ta. Thật đúng là tội đáng chết vạn lần.
Nói xong, mấy bóng đen lần nữa hành động, nhanh chóng đánh vào Mặc gia.
Ở bên trong bóng tối của một con ngõ nhỏ.
Mấy bóng người đứng ở nơi đó.
– Đại nhân, làm như này sẽ không khiến đệ tử của Viêm Hoa tông chú ý sao?
Một nam tử mặc áo bào màu đen quỳ trên mặt đất, nhỏ giọng nói.
Thành Linh Phong có đệ tử của Viêm Hoa tông trấn thủ, bọn họ tập kích Mặc gia trong đêm đã là chịu phong hiểm lớn bằng trời.
Một nam tử mặc áo bào màu đen khác lạnh lùng nói:
– Sẽ không! Ta đã phong tỏa khu vực này, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất luận động tĩnh gì ra ngoài. Đêm nay các ngươi chỉ cần đại khai sát giới, còn lại tất cả đều có ta.
Trong đại viện Mặc gia.
Đèn đuốc sáng trưng, người thuộc dòng chính của Mặc gia đều ở nơi này dùng cơm.
Lúc này, một lão giả ngồi tại chủ vị mở miệng nói:
– Kinh Trập, gần đây làm sao không đi ra ngoài lịch luyện?
Mặc Kinh Trập nói:
– Phụ thân, gần đây ta muốn ở nhà, bế quan một thời gian.
Mặc Lăng Vũ một bên nhẹ giọng cười. Nàng tự nhiên biết anh trai của mình vì cái gì không đi ra, còn không phải là bởi vì sợ.
– Lăng Vũ, thế nào?
Mặc phụ hơi nghi hoặc hỏi. Không biết chuyện gì xảy ra, ở trong khoảng thời gian này, con trai bình thường ý chí chiến đấu sục sôi đột nhiên giống như là biến thành người khác, chỉ ru rú ở trong nhà, thế nào cũng không chịu đi ra ngoài.
– Phụ thân không có gì.
Mặc Lăng Vũ phát hiện anh trai của mình đang u oán nhìn mình, hé miệng cười yếu ớt.
Đột nhiên!
Mặc Kinh Trập đứng lên, nghiêm túc nói:
– Phụ thân, có người xâm nhập Mặc gia.
– Khặc khặc! Mặc gia đại thiếu gia cũng ở đây sao? Vừa vặn đêm nay có thể trảm thảo trừ căn.
Giọng nói âm lãnh từ ngoài phòng truyền đến. Mà lúc này, một đám sương mù màu đen chui vào qua từ khe cửa.
Những nơi sương mù đi qua mặt đất, cái ghế đều biến thành cũ kỹ tựa như là trải qua thời gian dài lâu mà phát sinh biến hóa cực lớn.
– Thứ gì dám đến Mặc gia làm càn.
Mặc Kinh Trập hừ lạnh một tiếng. Một con Kinh Long từ trong cơ thể gào thét bay ra. Hắn vỗ một chưởng, dung nham chi lực bộc phát, nhanh chóng đánh nát sương mù. Sau đó, hắn nhanh chóng hóa thành một vệt sáng, bay ra bên ngoài.
Mặc lão gia tử hơi biến sắc, nói:
– Thiên Thần giáo.
– Làm sao lại như vậy?
Mặc Lăng Vũ ngưng trọng. Bọn họ đã phá hủy phân bộ của Thiên Thần giáo ở thành Linh Phong. Làm sao còn có nhiều dư nghiệt Thiên Thần giáo tới đây như vậy?
– Đại ca, chúng ta ra ngoài trợ giúp Kinh Trập.
Nhị đương gia của Mặc gia vội vàng nói.
– Ừm.
Bên ngoài!
Mặc Kinh Trập liếc nhìn tình huống chung quanh, không ngờ người của Thiên Thần giáo lại to gan như vậy.
– Đám dư nghiệt của Thiên Thần giáo các ngươi lại còn dám đến thành Linh Phong.
Mặc lão gia tử đi ra. Nhìn thấy tình huống chung quanh, ông cũng biến sắc, nhất là thấy ở trên đỉnh đầu, một tấm màn đen phủ xuống, cách ly Mặc phủ cùng ngoại giới.
Lúc này, một nam tử mặc áo bào màu đen xuất hiện, âm trầm cười, nói:
– Có gì không dám, lần này chủ giáo đại nhân đến chính là muốn diệt trừ Mặc gia các ngươi. Dám can đảm ra tay với Thiên Thần giáo chúng ta thì chỉ có một kết cục, đó chính là chết.
– Chủ giáo!
– Cái gì mà chủ giáo hay không chủ giáo. Dám can đảm đến Mặc gia làm càn, hôm nay ta muốn các ngươi phải để mạng lại.
Mặc Kinh Trập đột nhiên quát to.Khí tức mênh mông bạo phát ra, nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng cao, hiển nhiên là trong khi lịch luyện, hắn cô đọng dung nham vào trong cương khí khiến cương khí phát sinh biến hóa.
Hắn đánh ra một chưởng, một con liệt diễm kinh long gào thét xông ra, đánh thẳng tới nam tử áo bào đen kia.
Đúng lúc này, hư không trước mặt nam tử áo bào đen kia đột nhiên vỡ ra. Một bàn tay chậm rãi duỗi ra, nhanh chóng nghiền nát con kinh long này.
– Rất không tệ. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Mặc đại thiếu gia đã đột phá tới Địa Cương cảnh tầng chín, thực lực càng không hề tầm thường nhưng còn không đủ.
Một giọng nói càng thêm âm trầm vang lên từ trong hư không.
– Xé rách hư không, là cường giả Thiên Cương cảnh.
Mặc Kinh Trập ngưng trọng, không ngờ lại có cường giả như vậy xuất hiện.
Mặc lão gia tử cũng kinh hãi, không ngờ sẽ có cường giả Thiên Cương cảnh xuất hiện. Ông nhỏ giọng nói:
– Nhị đệ, đợi lát nữa, đệ mang theo Kinh Trập còn có Lăng Vũ, rời đi theo đường hầm.
– Vậy còn ngươi, đại ca.
Nhị đương gia kinh ngạc nói.
– Ta sẽ kéo dài thời gian cho các ngươi. Bọn họ là tới tìm ta báo thù.
Mặc lão gia tử biết lần này chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.
Ngay từ đầu hăn đã suy nghĩ, đối phương làm sao dám can đảm đến nơi này. Dù sao, thành Linh Phong cũng có đệ tử của Viêm Hoa tông trấn thủ. Nhưng bây giờ, hắn đã minh bạch. Nguyên lai là có cường giả Thiên Cương cảnh đích thân ra tay phong tỏa không gian, người bên ngoài chỉ sợ cũng không biết chuyện xảy ra trong này.
Trên mái nhà.
Lâm Phàm ngồi yên nhìn xem mọi chuyện. Hắn cũng không ngờ Mặc Kinh Trập đã đạt tới Địa Cương cảnh tầng chín, hình như là lần đầu tiên gặp mặt, tên này vẫn chỉ là Địa Cương cảnh tầng sáu đi.
Tu vi tăng lên rất nhanh đó. Dù vẫn kém mình rất nhiều, nhưng cũng rất nhanh rồi.
Không vội, chờ một chút, tiểu tử này dám báo tin mình chết, vậy để bọn họ sợ thêm một lúc.
Chỉ là bọn gia hỏa này đều mẹ nó là mù lòa hay sao? Mình ngồi ở trên này đã rất lâu rồi mà còn không phát hiện mình. Thật đúng là bi ai.