Chương 101: Liên Minh Báo Thù (1)
Tháng 6 năm 2990, tôi phát hiện ra một chỗ rất kỳ lạ trong bản thảo biên soạn mật mã về trận doanh Ác Ma cho Server của nước Mỹ. Thật ra cũng không phải tôi hiểu hắn ta muốn nói điều gì, mà là mật mã hắn ta biên soạn thật sự quá nhiều, nhiều tới mức khiến người ta cảm thấy kỳ lạ. Giống như đặt mấy ngàn cân vào một điểm vậy.
Đáng tiếc là tôi phát hiện ra điểm kỳ lạ nhưng lại không biết rốt cuộc đó là gì, nhưng tôi tin John đã đặt nó trong Server của nước Mỹ thì những chữ này chắc chắn có tác dụng của nó. Vì vậy, tôi đã làm một chuyện mà chính tôi cũng cảm thấy xấu hổ: Sao chép lại bản thảo đó.
Trong một tháng sau đó, tôi mạo hiểm viết bản thảo biên soạn Server nước Mỹ của John thành chương trình rồi liều chết đưa về Server Trung Quốc, thậm chí tôi còn không biết dữ liệu này có gây ra ảnh hưởng gì tới tính ổn định của trò chơi không.
Đối với chuyện này, tôi tự thấy hổ thẹn cho học thức bao nhiêu năm của bản thân.
…
Trung tuần tháng 7 năm 2990, việc kiểm tra dữ liệu kết thúc, John chỉ xác nhận lại dữ liệu của Server nước Mỹ, hoàn toàn bỏ quên những dữ liệu ở Server khác, vì vậy hắn ta hoàn toàn không biết tôi đã sửa dữ liệu của trận doanh Ác Ma trong Server Trung Quốc.
Phần kế tiếp là bắt đầu tiến hành kiểm tra, tôi hi vọng trong khi kiểm tra, những việc tôi làm sẽ không bị phát hiện.
Nhưng bạn đọc được bức thư này thì chắc chắn việc kiểm tra đã thông qua, bởi vì nếu trong lúc kiểm tra nếu tôi bị phát hiện thì chương trình sẽ bị tự động tiêu hủy.
Đến lúc kết thúc giai đoạn kiểm tra thì tất cả cửa sau của trò chơi đều sẽ bị đóng kín, tất cả quyền vận chuyển trò chơi đều sẽ giao cho hệ thống đầu não phụ trách, bất kỳ ai cũng đều không có quyền can thiệp.
Nếu bạn đọc được lá thư này, vậy chứng tỏ bạn đã có được những lợi ích mà John giữ lại cho nước Mỹ. Tôi hi vọng bạn có thể giao nó cho chính phủ, bởi “Tân sinh” có thể trở thành thế giới thứ hai của loài người. Nó có ý nghĩa vô cùng quan trọng đôi với thế giới tưởng tượng của cả nước ta lẫn các nước trên thế giới.
…
Đây là gì hả? Đùa sao? Hôm nay là Cá Tháng Tư à? Tất cả thông tin về thế giới game này sao?
Con mẹ nó, rốt cuộc chuyện gì thế này!
Đọc xong nội dung bức thư, Tiêu Phàm hoàn toàn không dám tin, đầu hắn như rối thành tơ vò.
Được rồi, nói đơn giản thì những gì viết trong bức thư này chính là Người Nhân Tạo John đã âm thầm gây ảnh hưởng tới sự cân bằng của trò chơi trong trận doanh Ác Ma ở Server Mỹ. Nhân viên nghiên cứu yêu nước Mã Hà Sơn đã âm thầm sao chép lại chương trình của hắn ta rồi ném vào trong trận doanh Ác Ma ở Server Trung Quốc. Còn hắn lại vô tình lấy được nó.
Rồi cuối cùng kết luận hắn là “Tân sinh” được mời diễn “Đạo Mộ bút ký”, vô cùng vinh dự được diễn nhân vật chính Ngô Tà, vì vậy hắn phải nhớ rõ tất cả những nguyên tắc mà Ngô Tà kiên trì nhiều năm đó:
Hai con chim hoàng anh xanh biếc, tôi phải giao cho chính phủ.
Một đàn cò trắng bay giữa trời cao, tôi phải giao cho chính phủ.
Một cành hồng hạnh vươn ra tường, tôi phải giao cho chính phủ.
Một vị cung phi cưỡi ngựa đỏ cười cười, tôi phải giao cho chính phủ.
…
Vì vậy, phần thưởng trong chiếc hộp, hắn muốn giao cho quốc gia…
[ Tên: Hộp Pandora]
[ Loại: Không biết]
[ Phẩm chất: Không biết]
[ Hiệu quả đặc biệt: Có thể mở, còn vật bên trong thì không biết]
[ Chú thích: Trong truyền thuyết, Pandora là chiếc hộp thần bí có chứa tai họa của nhân gian…]
Thần khí của tôi ơi! Sủng vật của tôi à! Thần kỹ của tôi! Chúng đều đang ở trong đó! Trên thế giới này, xa tận chân trời gần ngay trước mặt, vậy mà tôi lại không thể chạm vào chúng được.
Hu hu hu, chịu trăm đắng ngàn cay, trảm đủ loại yêu, trừ đủ thứ ma mới đi tới được nơi này. Còn nghĩ cuối cùng có thể nhận được vài món bảo vật, không nghĩ là cái chương trình “phần mềm Hack” do lão già người Mỹ kia nghiên cứu chế tạo ra lại còn phải giao cho chính phủ!
Nước lồng khói tỏa, cát trăng pha. Nộp đầu trâu lên cho chính phủ nữa chứ.
Bên cầu Chu Tước, cỏ đơm hoa, tôi phải nộp cho chính phủ.
Dừng xe, chiều ngắm rừng phong thắm, tất cả đều nộp cho chính phủ.
Em gái mày, cái gì cũng nộp cho chính phủ!
Tuy trong lòng Tiêu Phàm cảm thấy rất bất bình nhưng vẫn hiểu tầm quan trọng của chuyện này, là một người Trung Quốc yêu nước sâu sắc, Tiêu Phàm cảm thấy hắn phải đặt lợi ích quốc gia lên đầu.
Nếu như trong hộp này thật sự là một vật phẩm cực mạnh của game, vậy không phải chính phủ có được nó thì có thể đạt được ưu thế trong trận tranh chức Thượng tướng trên thế giới sắp tới rồi sao?
Hơn nữa, đối chiếu nội dung trong bức thư tố cáo này với bí mật mà Hổ Bá nói với hắn thì chuyện Người Nhân Tạo được nói đến ở đây cũng giống như những gì Hổ Bá tiết lộ với hắn. Điều này cũng chứng minh được mức độ đáng tin của bức thư này.
Nếu vậy thì xem ra Long Tổ của Cục Quốc An điều động nhân viên tiến hành lùng tìm trong trận doanh Ác Ma của trò chơi “Tân sinh” cũng vì thứ này. Đến lúc đó bảo Hổ Nữu giao lại cho Hổ Bá rồi chuyển qua cho Long Tổ là được.
Nhìn chiếc hộp mang phong cách hơi hướng cổ xưa trong tay, ánh mắt Tiêu Phàm hơi bần thần.
Hộp Pandora! Trong Thần thoại Hy Lạp, những tai ương của loài người được cho vào trong chiếc hộp này, không biết là thứ gì, nhưng vào lúc này Tiêu Phàm cảm thấy chiếc hộp này thật sự hơi giống chiếc hộp kia. Khi mở chiếc hộp phần thưởng kia ra thì cũng đều cảm thấy sự ngạc nhiên, vui mừng.
Hộp Pandora, hộp Pandora, rốt cuộc trong này chứa cái gì?
Tiêu Phàm nhìn chằm chằm cái hộp, trong lòng hơi ngứa ngáy, giống như nhìn thấy một cái đuôi mèo lắc lư trước mặt thì không nhịn được muốn đưa tay chộp lấy.
Nếu như trong này là một quyển sách thì chắc chắn cũng phải là một thần kỹ.
Nếu như đó là một thanh kiếm thì hắn nghĩ nó cũng là một thanh thần kiếm.
Nếu như trong đó là một quả trứng thì hắn cũng chắc chắn đó là một quả trứng của một Thần Sủng.
Bạn nói trong đó có thể là thứ gì đó không tốt? Nhưng nó lại là một cái hộp, giống như một cô gái có dáng người vô cùng xinh đẹp đeo khăn che mặt lướt qua lướt lại trước mặt bạn, gương mặt của cô ta sẽ luôn luôn trêu chọc tâm trí bạn trong mọi khoảnh khắc.
“A! Mặc kệ!” Tiêu Phàm bực mình gãi gãi đầu: “Mình trải qua bao nhiêu cực khổ như vậy mới lấy được nó, dù không có được nó thì chẳng lẽ cũng không được nhìn xem trong đó có gì sao?”
“Nào, tôi đếm đến ba, không ai phản đối thì mở ra!” Tiêu Phàm lừa mình dối người trưng cầu ý kiến của khoảng không gian không người xung quanh: “Ba! Hai! Một!”
“Được rồi, không ai phản đối, vậy tôi sẽ mở ra!” Tiêu Phàm đắc ý mò tới nắp hộp Pandora kia.
Trong Thần thoại Hy Lạp, trong hộp Pandora đúng là một món đồ, nhưng vì liên quan tới chuyện thần thoại xưa đó, chuyện đáng lưu ý trong chiếc hộp này không phải là có chứa “món đồ” nào không mà là ở việc “mở” nó ra…
“Rì! Rì! Rì rì! Rì…” Âm thanh quen thuộc của dòng điện lại vang lên, sau đó…
“Tôi nhổ vào, sao toàn một màu đen thế này, chẳng lẽ phòng trọ bị mất điện?” Giọng nói nghi ngờ của Tiêu Phàm truyền ra từ trong căn phòng trọ ở thành phố S.
Cửa máy chơi game vừa mở, Tiêu Phàm lặng lẽ đi ra. Nhìn những chỉ thị giống như bình thường trên màn hình trò chơi, hắn tự hỏi rốt cuộc vừa rồi xảy ra chuyện gì?
“Được rồi, ngày mai lại online xem thử…” Tiêu Phàm khẽ thở dài.
Chẳng lẽ là ý trời? Không lẽ hắn thật sự không nên mở mà nên nộp chiếc hộp đó cho chính phủ.
Dù sao giờ hắn cũng đã đột nhiên bị buộc phải logout, không online thì sẽ không thấy nó, hơn nữa hôm nay đã vượt qua phó bản cấp Luyện Ngục của Thung Lũng Rắn Cát, với số kinh nghiệm “Biubiubiu…” đó chắc chắn sẽ tăng cấp nhanh thôi, giờ hắn cũng có thể nghỉ ngơi một lúc rồi.
Đúng vậy, nguyên nhân thật sự đó là Tiêu Phàm muốn nghỉ ngơi, không biết có phải do phó bản cấp Thung Lũng Rắn Cát khiến hắn mất quá nhiều tinh lưc không mà giờ Tiêu Phàm cảm thấy cả người giống như bị xe lăn qua vậy, vô cùng mệt mỏi và đau nhức.