Chương 105: Độc Thân Vẫn Hoàn Độc Thân
Chỉ có điều, nếu quân địch thật sự bị dính “Nước tiểu” của “Nhẫn Slime” thì đây quả thực là việc khiến họ phải đau xót tột cùng.
Cuối cùng Tiêu Phàm không để lộ rõ chiếc nhẫn ra mà ẩn giấu đi hiệu ứng bên ngoài của nó. Chứ nếu cứ ngang nhiên mang theo một chiếc nhẫn chói mắt thế này nhất định sẽ thu hút ánh mắt kỳ quái của những người xung quanh mà Tiêu Phàm lại không thích cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm vào.
Tốt lắm! Cuối cùng cũng đạt được điều kiện đầu tiên của nhiệm vụ ủy thác. Lần này cũng nên trở về thôi!
Ha ha! Thuận tiện trở về nhìn mấy tên đồng đội khốn khiếp kia cũng phải khoe khoang đẳng cấp hiện giờ của mình một chút.
Tiêu Phàm đang định quay lại lướt qua bảng chat giao lưu trong game, kết quả lại phát hiện ra có mấy tin nhắn hiện lên trong khung chat cộng đồng.
Xà Cơ: Đội trưởng ca ca! Em cảm thấy em đã trưởng thành rồi! Em phải độc lập, tự mình đi xông xáo, không thể làm đội trưởng ca ca phải bận long thêm nữa. Em muốn học cách tự chăm sóc cho bản thân, cố gắng tăng cường thực lực trong game. Vì vậy, trong khoảng thời gian này em dự định sẽ làm nhiệm vụ một mình, tạm thời sẽ không liên hệ nữa…
Bán Trường Miên: Đội trưởng! Em cũng muốn đi làm nhiệm vụ cùng Miên Miên. Khoảng thời gian này em không thể luyện cấp cùng mọi người trong tổ đội! Thật sự rất xin lỗi!
Hổ Nữu: Phàm muội muội! Khoảng thời gian này tôi có chuyện quan trọng phải làm nên không thể bảo kê cho anh được. Trong thời gian tôi không có ở đây, anh phải chăm sóc tốt cho bản thân, đừng vì nhớ tôi mà mít ướt đó nha! Chờ tôi trở về sẽ tặng cho anh chiếc váy thật đẹp…
Bốn cô gái này đang làm cái gì vậy? Hùa nhau giỡn mình sao?
Được lắm! Cứ cho như tất cả đều đang nói thật nhưng thời gian cũng quá trùng hợp rồi! Mấy cô nàng này định làm cái gì vậy?
Đứa nhỏ Xà Cơ này rõ ràng là muốn bỏ “nhà” ra ngoài! Thật sự thì với tính cách của Xà Cơ trong game, cho dù cô ấy muốn tự chăm sóc bản thân thì Tiêu Phàm vẫn cảm thấy rất lo lắng.
Bán Trường Miên dường như cũng phải tự mình đi thực hiện nhiệm vụ gì đó, hoặc là giúp Miên Miên làm nhiệm vụ. Tóm lại, chẳng cần lo lắng gì về cô nàng này, thứ cần bận tâm chính là mấy tên hay trêu chọc cô ấy.
Ha ha! Về phần Hổ Nữu thì cô ấy lăn được càng xa lại càng tốt…
Haiz! Rốt cuộc các cô đang làm cái gì thế?
Nếu như không muốn tôi làm phiền mấy người, vậy khoảng thời gian này tôi sẽ đi luyện cấp một mình. Không có mấy cô líu ríu bên cạnh cũng coi như có được chút không gian yên tĩnh.
Mặc dù Tiêu Phàm nghĩ như vậy nhưng trông bóng dáng vẫn hơi lạc lõng…
Lilith hơi kinh ngạc nhìn dáng vẻ của Tiêu Phàm. Đến cả đôi mắt quyến rũ khép hờ thường ngày giờ cũng mở to ngạc nhiên: “Cậu thật sự đã vượt qua cấp Luyện Ngục trong phó bản thung lung Rắn Cát?!”
Tiêu Phàm lấy từ trong ba lô ra mật rắn của Nhãn kính xà vương trông tựa như một viên đá đen tuyền, trơn bóng, tràn ngập tử khí: “Cô nói xem?”
“Ối! Trời ơi! Anh bạn nhỏ hãy nói cho tôi biết làm sao mà anh lại có được nó?” Lilith vô cùng phấn khởi đoạt lấy viên đá mật rắn của Nhãn kính xà vương trong tay Tiêu Phàm, cười toe toét rồi đẩy nhẹ vào ngực hắn một cái.
Sắc mặt Tiêu Phàm tối sầm, nhìn Lilith thấp hơn hẳn một cái đầu đang đứng ngay trước mặt mình: “Tôi rất ghét người khác gọi tôi là anh bạn nhỏ.”
“Gì mà căng chứ? Đối với tôi thì mấy người ai cũng đều là bạn nhỏ.” Lilith bắt đầu tìm chai rượu.
“Tôi nói này! Cô đừng vội ngâm rượu đã! Nhiệm vụ của tôi đâu?” Tiêu Phàm nhìn Lilith, dáng vẻ nôn nóng hốt hoảng nhắc nhở.
“Ai chà!
Yên tâm đi! Tôi sẽ không quên nhiệm vụ của anh đâu!”
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn giành được nhiệm vụ truyền thuyết từ Lilith, di sản của Siriston.]
[Nội dung nhiệm vụ: Dựa vào manh mối mà Lilith cung cấp để tìm ra được di sản của Siriston vị anh hùng vĩ đại đã sớm hi sinh trong ác ma trận doanh.]
Wow! Thế này mới đúng là nhiệm vụ truyền thuyết này!
Di sản của Siriston? Siriston? Siriston ư? Sao nghe cái tên này có chút quen tai nhỉ?
Ồ! Nhớ ra rồi! Hóa ra “Chú dê vui vẻ” đó chính là ác ma Dương Giác mà Arista từng nói với hắn, chả trách khi nhắc đến, giọng nói của Arista lại mang theo nỗi tiếc hận. Hóa ra nó đã qua đời rồi!
Lilith không biết từ đâu ôm đến một vạc rượu lớn để chuẩn bị bắt đầu công việc ngâm rượu, Tiêu Phàm thấy vậy liền hô lớn: “Đại tỷ! Cô chờ một chút! Thế còn manh mối nhiệm vụ của tôi đâu!”
“Haiz! Sao anh lảm nhảm nhiều như vậy hả? Anh cứ ngồi ở đó, chờ một lát tôi sẽ tìm anh sau.” Lilith mất kiên nhẫn đảo mắt nhìn về hướng Tiêu Phàm.
Cô gái này rốt cuộc có biết phân rõ phải trái không vậy? Mình lảm nhảm lúc nào chứ! Bỏ đi! Hảo hán như mình không thèm tính toán với cô ta.
Đối với việc này, Tiêu Phàm chỉ có thể phàn nàn trong lòng, không dám đắc tội với Lilith bởi NPC kiểu này tính tình vốn cổ quái mà thực lực còn rất mạnh mẽ, nên hắn đành phải bất lực ngồi xuống.
Cuối cùng…
“Này! Cho anh đó!” Lilith bị Tiêu Phàm thúc giục nên đâm ra nhìn hắn với vẻ chán ghét, sau đó vẫn giao vật phẩm trong tay cho hắn.
[Tên: Chiếc nhẫn tín vật của Siriston.]
[Phẩm chất: Sử thi]
[Đặc hiệu: Có thể mở ra phong ấn của hàng loạt vật phẩm đã bị niêm phong trong nhiệm vụ truyền thuyết “Di sản Siriston”]
[Trạng thái: Đã giải trừ phong ấn]
[Ghi chú: Vị anh hùng vĩ đại Siriston năm đó trước khi qua đời đã giao tín vật cho Arista chòm Aries bảo quản.]
Tiêu Phàm nhìn chiếc nhẫn quen mắt trong tay…
Mẹ kiếp! Đây chẳng phải là chiếc nhẫn trong nhiệm vụ Arista kêu mình giao cho Lilith sao? Sau khi giải được phong ấn thì có dáng vẻ quái dị như này ư? Lúc hắn nhìn thấy chú giải đã cảm tưởng như sức lực của phong ấn này rất mạnh, còn nghĩ sau khi phá giải đó hẳn là một thần khí. Không nghĩ tới nó tựa như một chiếc “Chìa khóa” để mở cửa mà thôi nhưng lại mang phẩm chất sử thi rất cao. Nó thật sự đáng giá tới phẩm chất này sao? Quả nhiên mọi thứ trong trận doanh Ác Ma đều là vật quý báu.
[Tên: Bản đồ hướng dẫn của Lilith]
[Phẩm chất: Rác rưởi]
[Đặc hiệu: Có thể chỉ dẫn người chơi làm nhiệm vụ một cách chính xác, sau khi nhiệm vụ kết thúc sẽ tự đông tiêu hủy.]
[Điều kiện sử dụng: Trí tuệ cao siêu.]
[Ghi chú: Bản đồ do tự tay Lilith vẽ, có được “Ma lực” thần kỳ.]
Nhận thưởng thứ đầu tiên thì phẩm chất là sử thi, sang đến vật thưởng tiếp theo phẩm chất đã trở thành rác rưởi. Sự khác biệt này cũng quá lớn rồi!
Tóm lại, xem ra đây là một tấm bản đồ hỗ trợ thực hiện nhiệm vụ, cũng tựa như bản đồ kho báu. Trước cứ thu lại đã, đến lúc thi hành nhiệm vụ sẽ mở ra xem kỹ sau.
“Hết rồi?” Tiêu Phàm nhìn Lilith nghi hoặc hỏi, nghĩ thầm bản thân đã khổ cực biết bao mới có thể vượt qua được cảnh địa ngục ở thung lung Rắn Cát. Phần thưởng này cũng thật qua loa quá đi mất! Một cái “Chía khóa” vô dụng và một tấm bản đồ? Nhìn thế nào đi chăng nữa cũng thấy mật rắn Nhãn kính xà vương mà mình nộp lên có giá trị cao hơn những vật phẩm này.
“Thế nào? Vẫn chưa đủ sao? Chẳng lẽ cậu còn muốn thứ khác nữa!” Lilith thích thú nhìn Tiêu Phàm, thấy nỗi uất ức trong lòng hắn liền tiếp tục nói: “Người ta cũng rất nghèo! Tuy những thứ khác tôi không có nhưng tôi có thể dùng tấm thân này tặng cho cậu nha!”
Lilith lại bắt đầu trêu chọc và vẽ vòng tròn trước ngực…
“Đại tỷ! Tôi không muốn nhận phần thưởng khác nữa!” Tiêu Phàm vừa nói vừa nhìn vẻ mặt buồn rầu của nữ yêu tinh có khả năng kéo giảm 50% thuộc tính vĩnh cửu của người chơi này.
“Trông người ta đáng ghét như vậy sao?” Lilith ủy khuất nói.
Mỹ nhân cô có biết, vấn đề vốn không phải đáng ghét, mà là đáng sợ!
Đương nhiên những lời này Tiêu Phàm chỉ dám nghĩ ở trong lòng, có đánh chết hắn cũng không dám nói ra.
“Cậu vẫn chưa biết hết rồi! Những vật này đều là những thứ rất quý giá. Nhất là bản đồ này chính là tác phẩm đầu tay của tôi, cậu phải biết quý trọng nó. Tôi vốn là người có tấm lòng lương thiện nên lúc cậu không có ở đây cũng tặng vật phẩm cho rất nhiều bạn nhỏ chơi cùng cậu, một đống đồ là có thể đạt được nhiệm vụ để thăng cấp rồi! Cậu không những không cám ơn tôi, lại còn ghét bỏ tôi như vậy.” Lilith kiêu ngạo nói, tựa như bản thân là một người rất tốt.
Bản đồ là tác phẩm đầu tay do Lilith vẽ? Tiêu Phàm chợt lóe lên chút mưu kế, tự hỏi không biết có thể đổi [Hắc Long Tiên Tửu] với lão Bach không?
Có điều, vốn dĩ mấy cô gái này đều đi làm nhiệm vụ do Lilith phân công nên hắn cũng rất yên tâm.
Chỉ là bản thân Tiêu Phàm cũng không để ý, trong lòng hắn lúc này rốt cuộc đang yên tâm điều gì…