Lời nói là không sai, nhưng đưa ra hai ví dụ này, thật là đang cổ vũ bọn họ sao?
Ba người Thôi Ngạn đều thập phần đồng tình nhìn nàng.
Mọi người đều biết Trình Khanh cùng nhị phòng quan hệ bất hòa, hiện giờ nhị phòng Trình Tri Tự thăng quan làm Lại Bộ thị lang, đối với Trình Khanh tới nói cũng không phải chuyện tốt!
Mất công Trình Khanh còn có thể vô tâm vô phổi, Mạnh Hoài Cẩn chọc phá đồng tình của ba người: "Nếu Trình Khanh lại bắt lấy Trạng Nguyên, Lại Bộ thị lang cũng không quản được hắn lên chức hay không, các ngươi vẫn nên lo lắng cho chính mình đi."
Cũng đúng, nếu Trình Khanh thành Trạng Nguyên, hoàng đế khẳng định sẽ trọng dụng.
Bọn họ vẫn nên nhọc lòng tiền đồ của chính mình đi!
Mấy người càng nói càng cao hứng, dần dần ở trước mặt Mạnh Hoài Cẩn cũng không còn trói buộc.
Trình Khanh cười tủm tỉm châm trà cho tất cả mọi người, vì không ảnh hưởng hai ngày sau thi đình, mọi người đều lấy trà thay rượu.
Mấy người Trình Khanh ở tửu lầu uống trà, lại có người ở trong quán trà uống rượu.
Ở đối diện tửu lầu là một gian quán trà, trong một căn phòng, tứ hoàng tử ngồi đó biểu tình tối tăm.
Tứ hoàng tử từ nhỏ đã xuôi gió xuôi nước, cực ít xuất hiện loại vẻ mặt này.
Ngồi cùng bàn với hắn chính là Ngũ hoàng tử trầm mặc ít lời.
Tứ hoàng tử đem rượu trên tay uống một hơi cạn sạch, cười lạnh liên tục:
"Phạm vi trăm dặm quanh Đại Từ Bi Tự, mỗi một đỉnh núi và thôn xóm ta đều đã cho người điều tra qua, căn bản không có đám đạo tặc cướp đi Chân Chân biểu muội, dường như đám người kia tới vô ảnh đi vô tung, chỉ vì làm khó dễ một tiểu nương tử khuê các, trên đời nào có sự tình kỳ quái như vậy. Nghĩ tới nghĩ lui, việc này đều như là bút tích của cô mẫu, nàng tưởng huỷ hoại biểu muội, ta cũng không thể để Nhu Gia biểu tỷ sống tốt —— ngũ đệ, ta có chuyện muốn phó thác cho ngươi, ngươi có thể giúp ta hay không?"
Chuyện tứ hoàng tử muốn nói khẳng định không phải chuyện tốt.
Ngũ hoàng tử hận không thể súc bả vai xuống dưới bàn, đối mặt với ánh mắt hùng hổ doạ người của tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử lấy hết can đảm lắc đầu:
"Tứ ca, sự tình đắc tội cô mẫu, ta không dám!"
Tứ hoàng tử rất là ngoài ý muốn.
Ngũ hoàng tử từ nhỏ chính là tuỳ tùng của hắn, đây vẫn là lần đầu tiên tứ hoàng tử bị tuỳ tùng cự tuyệt!
Nhưng nghĩ đến trình độ sủng tín của Hoàng Thượng những năm gần đây đối với Trưởng công chúa, cũng khó trách Ngũ hoàng tử không dám đi đắc tội Trưởng công chúa, ngay cả tứ hoàng tử muốn phân phó hắn làm cái gì cũng không nghe, liền một ngụm cự tuyệt.
Tứ hoàng tử phảng phất một chút đều không tức giận, "Ngũ đệ ngươi cẩn thận suy xét lại đi, ta còn muốn đi Kiều phủ một chuyến, chờ khi chúng ta hồi cung, hy vọng ngươi đã suy xét xong."
Ý vị uy h.i.ế.p không cần nói cũng biết.
Ngũ hoàng tử sắc mặt sầu khổ, tứ hoàng tử ném hắn ở trong quán trà, chính mình một mình đi Kiều phủ.
Tứ hoàng tử là đi thăm Kiều Ánh Chân.
Trên đời này, cũng có người tứ hoàng tử muốn thiệt tình yêu quý, đó chính là tứ cô nương Kiều phủ - Kiều Ánh Chân.
Có người thương tổn Kiều Ánh Chân, tứ hoàng tử thực tức giận.
Nhưng tứ hoàng tử không làm được gì người thương tổn Kiều Ánh Chân, thế nhưng trái lại uy h.i.ế.p chính mình đi làm chuyện hắn không làm được……giữa mày Ngũ hoàng tử hiện lên châm chọc, tính tình ức h.i.ế.p người nhà như vậy, cũng có thể được phụ hoàng sủng ái, có thể thấy được thánh tâm chưa bao giờ chân chính công bằng.
Cửa phòng bị đẩy ra, Tiêu Vân Đình đứng ở cửa, không biết từ nơi nào tới, đầu vai còn rơi xuống mấy cánh hoa hạnh.
Khi Ngũ hoàng tử thấy hắn trên mặt có hơi chút tươi cười, cực kỳ thân cận với Tiêu Vân Đình:
"Vân Đình ca, ngươi đã đến, chuyện lần trước còn chưa cảm tạ ngươi!"
Tiêu Vân Đình lắc đầu, "Ta lại không giúp đỡ được gì, là chính ngươi thông minh, biết kích thích tam hoàng tử chạy nhanh hạ quyết tâm cầu Hoàng Thượng tứ hôn. Đúng rồi, khi ta vào cửa xa xa nhìn thấy tứ điện hạ, vẻ mặt hắn không thoải mái, hai ngươi đã cãi nhau sao?"
Ngũ hoàng tử cười khổ, "Ta sao dám tranh chấp cùng tứ ca, là tứ ca muốn ta đi làm một chuyện, ta cự tuyệt, trong lòng tứ ca không vui, liền đi Kiều phủ…… Cũng nhờ như thế, ta mới có thể gặp mặt cùng Vân Đình ca."
Tiêu Vân Đình cười cười:
"Chuyện Tứ điện hạ muốn cho ngươi làm, nhất định cực kỳ phiền toái. Ngươi muốn gặp ta có gì khó, chỉ cần ước định trước một ngày, ở kinh thành chúng ta đều có thể gặp mặt."
Ngũ hoàng tử đầu tiên là gật đầu, sau lại chần chờ nói: "Vân Đình ca, ngươi không hiếu kỳ tứ ca bắt ta làm cái gì sao?"
Tiêu Vân Đình đặc biệt không sao cả, "Tứ điện hạ tâm tư đều không ở trên chính sự, hắn từ nhỏ liền xuôi gió xuôi nước, cho rằng có Ninh phi nương nương ở đó là có thể dễ dàng được đến thứ chính mình muốn, lần này chuyện Tứ tiểu thư Kiều gia cũng chưa có thể làm tứ hoàng tử cảnh giác, ta vì sao phải tò mò hành động của hắn? Ngũ điện hạ, hắn không bằng ngươi, ngươi ít nhất còn có hiếu tâm, tứ điện hạ lại chỉ biết thêm phiền toái cho Ninh phi nương nương."
Tiêu Vân Đình nói tới tâm khảm Ngũ hoàng tử, trên mặt Ngũ hoàng tử dâng lên một ít ửng hồng.
Tứ hoàng tử nói Kiều Tứ tiểu thư bị bắt là Trưởng công chúa làm, là Trưởng công chúa phái người huỷ hoại danh tiết Kiều Tứ tiểu thư.
Dù cho sự thật là Trưởng công chúa làm, người hại Kiều Tứ tiểu thư, cũng không chỉ có Trưởng công chúa.
Nếu không phải tứ hoàng tử dưới xúc động hướng Trưởng công chúa tỏ thái độ yêu cầu cưới Nhu Gia, Trưởng công chúa cũng sẽ không tưởng liên hôn cùng Ninh phi.
Kỳ thật kia chỉ là cạnh tranh cùng tam hoàng tử, không nghĩ làm thế lực tam hoàng tử lớn mạnh, căn bản không phải thiệt tình cầu thú Nhu Gia.
Tứ hoàng tử hành sự xúc động, cuối cùng lại muốn Ninh phi ra mặt cự tuyệt Trưởng công chúa.
Ninh phi muốn Kiều Tứ tiểu thư làm con dâu, Trưởng công chúa và Ninh phi Không thể liên hôn, sâu sắc cảm giác bị lừa gạt, cũng không nghĩ làm Ninh phi vừa lòng đẹp ý, cho nên hủy diệt Kiều Tứ tiểu thư.
Đầu sỏ gây tội hại Kiều Tứ tiểu thư bị bắt rõ ràng chính là tứ hoàng tử!
Người này xúc động làm chuyện xấu, không chỉ muốn Ninh phi hỗ trợ chùi đít, còn muốn đẩy chính mình đi trả thù Trưởng công chúa…… Ngũ hoàng tử xem thường tứ hoàng tử, càng không muốn không thể hiểu được tăng thêm một cường địch.
Nếu Trưởng công chúa thật sự dễ đắc tội như vậy, sao tứ hoàng tử không tự mình làm?
Nhưng nếu hắn cự tuyệt tứ hoàng tử, bị tứ hoàng tử nhằm vào cũng thế, còn yếu hại đến mẫu phi bị Ninh phi nương nương làm khó dễ, lại trăm triệu không được.
Ngũ hoàng tử ở vào thế khó xử, vừa nhấc đầu thấy Tiêu Vân Đình đang chậm rì rì uống trà.
Nghĩ đến lần trước chính là nhờ Tiêu Vân Đình dăm ba câu chỉ điểm hắn, làm hắn không có dựa theo tứ hoàng tử an bài đi cưới Nhu Gia, Ngũ hoàng tử trong lòng nóng lên:
"Vân Đình ca, ngươi có thể lại giúp ta một lần nữa hay không?"
Tiêu Vân Đình buông chén trà, "Điện hạ, ta có thể giúp ngươi một lần hai lần, lại không thể nhiều lần đều trợ được ngươi, nếu muốn từ trên căn bản thay đổi tình cảnh, ngươi chỉ có thể tự cứu. Điện hạ thực thông minh, biết nên làm như thế nào, nếu nhất thời không có manh mối, không ngại noi theo tam hoàng tử một chút."
Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử có hơi chút giống nhau, mẫu phi hai người đều không được sủng ái.
Hiền tần đã sớm thất sủng nhiều năm, Triệu tiệp dư thậm chí chưa bao giờ được sủng ái!
Nhưng theo tam hoàng tử dần dần bộc lộ tài năng, tình cảnh Hiền tần ở trong cung cũng có điều thay đổi.
Không đến mức phục sủng, nhưng năm nay khi ban thưởng nhà mẹ đẻ cung phi, nhà mẹ đẻ Hiền tần được đến ban thưởng cuối cùng có thể xứng đôi với phân vị của Hiền tần, mà không phải bị chiêu nghi cấp thấp so đi xuống.
Không chỉ có ngoài cung, ngay cả trong cung, Hiền tần cũng được các cung nhân kính trọng.
Hết thảy biến hóa này đều là chính tam hoàng tử tranh thủ.
Trong tay áo, tay Ngũ hoàng tử siết thành nắm đấm.