Âm Phủ Thần Thám

Chương 165: Biến người thành heo

Chương 165: Biến người thành heo


Khi chúng tôi vào trong phân xưởng, trông thấy một người đàn ông đang nhảy loạn, quần áo xộc xệch hét vào mặt chúng tôi: "Các ngươi đều phải bị biến thành heo, tất cả đều bị giết!"
Hoàng Tiểu Đào lúng túng: "Sao hắn lại ra nông nỗi này?"
Lão Lý thở dài thườn thượt: "Trước đây Tiểu Thịnh có hẹn hò một cô bạn gái, vừa nghe thấy hắn làm việc ở lò sát sinh liền không vui, nói nghề của hắn tàn nhẫn, chẳng ai có tương lai. Sau khi trở về, Tiểu Thịnh cứ như bị trầm cảm, có thể do đè nén trong lòng quá lâu, hôm nay bị kích động nên mới nói linh tinh."
Tiểu Đào chế giễu: "Những cô gái này thật là đạo đức giả, chính mình không ăn thịt hàng ngày sao?"
Vương Đại Lý nói: "Gần nhà ta có một lão hòa thượng chuyên xuất bản sách về phật giáo tuyên truyền, trong đó có phần nói về người giết heo kiếp sau đầu thai thành heo để trả nợ."
Giết heo người bình thường nghe qua thì là một công việc vừa dơ dây vừa tàn nhẫn, nhưng một ngày thành phố tiêu thụ biết bao nhiêu thành phẩm thịt, trừ vài thành phần ăn chay hoặc có tín ngưỡng không ăn heo, thì có ai là không dùng thịt heo? Cho nên nghề đồ tể này cũng không thể thiếu trong xã hội.
Hoàng Tiểu Đào bảo một cảnh sát đưa Tiểu Thịnh ra xe ngồi nghỉ, trấn an tinh thần, đợi lát nữa xem có thể lấy khẩu cũng không, mặc dù hy vọng rất mong manh.
Toàn bộ dây chuyền sản xuất đã ngừng, từng hàng heo đã rửa sạch, treo lơ lửng trên móc sắt, ở giữa có một chiếc cưa máy khổng lồ, bên dưới là một con heo bị xẻ đôi, toàn bộ nội tạng rơi xuống bể máu. Ngay khi Vương Đại Lý trông thấy cảnh này, hắn vội ôm miệng lao ra ngoài, chúng tôi đều khinh thường nhìn theo hắn.
Lão Lý hỏi: "Có muốn gỡ xuống không?"
Tôi nói không, những gì ở đây là hiện trường của án mạng, tốt nhất là nên giữ nguyên như vậy.
Tôi đeo găng tay mà tiểu Chu đưa, kiểm tra nội tạng trong cái bể. Kiến thức của tôi về giải phẫu cơ thể người rất chắc, đã có lần ông cho tôi xem nội tạng của các loài vật khác nhau và yêu cầu tôi chọn ra những thứ của con người. Liếc một cái tôi đã biết: "Là một người, hơn nữa còn là một phụ nữ, nhìn xem, đây là tử cung và buồng trứng."
Mọi người đều kinh ngạc, tôi bảo lão Lý mang cái thang tới, trèo lên dùng tay lật xem mặt cắt của xác con heo, tôi đã rất sốc.
Tôi phát hiện trên cơ thể này có rất nhiều bộ phận chắp vá. Cô ta bị chặt bỏ cẳng tay và cẳng chân, đắp móng heo vào, xương chậu cũng bị mài nhỏ khiến cả người giống như heo, dùng tứ chi để đi lại.
Hung thủ còn bổ sung một lượng lớn mỡ vào trong cơ thể, khiến trọng lượng nạn nhân đột biến tăng, làm cho đôi tay đứt rời phải chống đỡ toàn bộ sức nặng cơ thể, chỗ tiếp giáp với móng heo đã hoại tử, mưng mủ, vô cùng thê thảm.
Hung thủ còn ghép một cái đuôi heo vào xương cụt, cắt và khâu lại cơ vùng gáy khiến nạn nhân chỉ có thể ngóc đầu lên. Mũi nạn nhân cũng bị cắt gần đứt từ dưới lên, đệm xương sụn và vá da với mỡ vào tạo hình thành mũi heo.
Đôi tai cũng được vá tai heo vào, đầu lưỡi nạn nhân thì bị cắt mất.
Đây là giải phẫu chỉnh hình, biến một con người bằng xương bằng thịt thành heo!
Khi nói ra kết luận này, tất cả mọi người ở đó đều biến sắc, từng cảnh sát nghiến răng nghiến lợi, ngay cả một người luôn tỉnh táo như tôi cũng cảm thấy phẫn nộ vô cùng.
Phẫu thuật thẩm mỹ có thể biến một người thành người khác bằng cách lấp đầy, gọt xương, cắt các bộ phận, trên lý thuyết cũng có thể biến người thành hình dáng động vật. Nhưng như vậy thì cần một khoảng thời guan rất dài cộng với sự kiên nhẫn tuyệt đối. Vừa phải tạo hình lại cơ thể nạn nhân, vừa phải dùng thuốc để duy trì sự sống cho cô ta.
Thủ đoạn tàn nhẫn này có thể so sánh với cực hình tùng xẻo thời phong kiến, có thể nói lần này hung thủ đã điên tới cực điểm.
Tiểu Đào siết chặt nắm đấm, khóe mắt rớm lệ, nghiến răng ken két, nàng nói với thi thể kia: "Ta không biết cô tên gì, nhưng ta thề với cô, chỉ cần bắt được tên cầm thú đã hại cô, tôi sẽ đánh cho cha mẹ hắn cũng không nhận ra con mình."
Mọi người ai cũng hừng hực muốn báo thù cho nạn nhân, tôi sợ họ không kìn chế được nỗi lòng, liền nói: "Đừng thề nữa, nghiệm thi trước đã."
Sau khi chụp ảnh lại, tôi nhờ lão Lý giúp đỡ, dỡ hai nửa thi thể xuống, đi ủng cao su bước vào trong bể máu, nhặt những phần nội tạng của nạn nhân lên, không ít cảnh sát muốn giúp nhưng tôi đều từ chối.
Cuối cùng cũng lấy ra toàn bộ nội tạng, tôi bảo tiểu Chu lấy mẫu máu trên thi thể mang đi xét nghiệm, bởi vì nội tạng lẫn trong bể máu heo đã bị ô nhiễm.
Lấy một cái nhíp, tôi gắp mẩu xương sụn dưới mũi nạn nhân, đưa lên quan sát, sau đó nói với Tiểu Đào: "Cô biết gì về giải phẫu thẩm mỹ?"
Tiểu Đào trả lời: "Không biết nhiều lắm, sao vậy?"
Tôi suy nghĩ, nói: "Hung thủ đã làm ra chuyện này, chứng tỏ hắn là người vô cùng cẩn thận. Sụn nhân tạo dùng trong phẫu thuật thẩm mỹ nói chung được làm bằng silicon, trên đó sẽ có ký hiệu, thông qua ký hiệu sẽ tìm được nhà sản xuất. Nhưng hắn lại dùng toàn bộ xương sụn từ cơ thể heo và của chính nạn nhân, căn bản là chẳng thể tra ra, ví dụ như xương đệm dưới mũi chính là xương heo."
Sau đó, lay lay chân trước của nạn nhân, nói tiếp: "Mặc dù tứ chi của nạn nhân bị chỉnh thành như vậy, nhưng vẫn có thể cử động linh hoạt, lúc đó chắc hẳn cô ấy đang cố viết ba chữ vào không khí: Tôi là người. Bởi vì cô ta không phải là heo, cấu tạo phần cổ khác nhau, cho nên cái móc đâm vào chưa chết hẳn chỉ tạm thời choáng mà ngất. Lúc bị treo ngược, máu dồn lên não lại thanh tỉnh."
Tôi nhìn về phía dây chuyền sản xuất, lúc bị đẩy vào máy cạo lông, cô ấy vần còn ý thức, bị dội nước sôi, sau đó dùng dao sắc cạo lên cơ thể, cuối cùng bị cưa máy xẻ làm hai, loại hành hạ thể xác này thật không thể tưởng tượng nổi.
Tiểu Đào hỏi: "Tống Dương, trên thi thể có manh mối quan trọng nào không?"
Thành thật mà nói, thi thể này rất dễ nghiệm mà cũng rất khó nghiệm. Dễ là bởi vì bây giờ nó đang rành rành trước mặt tôi, nhưng khó là bởi vì hung thủ không trực tiếp giết chết nạn nhân, hơn nữa trải qua việc giội nước sôi, trên cở thể căn bản là không còn dấu vết của hung thủ.
Tô nói: "Cả thi thể này là một manh mối lớn, cô nghĩ ai có thể làm ra việc thế này?"
Tiểu Đào đáp rất nhanh: "Bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình?"
Tôi gật đầu: "Nói đúng ra, là một bác sĩ sở hữu cơ sở phẫu thuật thẩm mỹ. Chỉnh hình một người thành heo phải tốn thời gian rất lâu, bác sĩ đi làm thuê không đủ điều kiện để làm việc này."
Tiểu Đào gọi cảnh sát đến, phái một nhóm đi các cơ sở phẫu thuật thẩm mỹ trong thành phố điều tra một lượt, tổng hợp thông tin cá nhân của người sở hữu, nhóm còn lại thì lần theo xe tải, điều tra nguồn gốc số heo này.
Tôi bổ sung một câu, danh sách các loại thuốc được dùng của từng cơ sở một tháng trở lại cũng mang về.
Sau khi các cảnh sát rời đi, tôi cứ đứng ngẩn người nhìn thi thể bị xẻ làm hai này, ông nội chưa từng dạy tôi khám nghiệm thi thể nào như vậy, thành thật mà nói tôi cũng có chút bó tay. Tiểu Đào nhận ra, nói: "Nếu quả thực không nghiệm được, ta gọi pháp y tới."
Bên ngoài thi thể đã biến dạng hoàn toàn, chỉ có thể tìm manh mối trong nội tạng, bề phương diện này thì đúng là pháp y có kinh nghiệm hơn.
Tôi trầm ngâm hồi lâu, đột nhiên nói: "Nội tạng giao cho pháp y khám nghiệm, thi thể thì để lại cho tôi."
Tiểu Đào tò mò hỏi: "Anh định làm gì?"
"Trả lại hình dạng con người cho nạn nhân!" Tôi cắn răng nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất