Âm Phủ Thần Thám

Chương 245: Trò chơi tử vong

Chương 245: Trò chơi tử vong


Hoàng Tiểu Đào đi tới nhấc quyển sách xuống, quả nhiên phía sau là một camera, định hủy nó đi, tôi vội ngăn lại: "Tàm thời không hủy được, nếu cắt ngang buổi livestream chúng ta có thể bị nổ chết."
Hoàng Tiểu Đào mắng: "Vậy để tên khốn này muốn làm gì thì làm sao?"
Tôi đoán Bì Bì Hà sẽ bắt chúng tôi làm các loại hành động, chơi chán mới nhấn nút. Livestream trên mạng cũng giống như mãi võ lề đường, đầu tiên phải tạo náo nhiệt hấp dẫn người xen, cho nên chúng tôi sẽ tạm thời không gặp nguy hiểm, hắn cũng sẽ không đưa ra yêu cầu gì quá mức.
Tôi hỏi Tiểu Đào: "Trên camera có micro không?"
Tiểu Đào nhìn kỹ một chút: "Hình như không có, nếu như Lão Yêu ở đây thì hay quá, có thể dùng kỹ thuật tiếp viện."
Bộ đàm của nàng đang ở trạng thái mở, mỗi câu nói của chúng tôi, cảnh sát bên ngoài đều nghe được, chắc chắn lát nữa Lão Yêu sẽ được gọi tới.
Tôi nói: "Có nhớ cái oto điều khiển từ xa trong phòng bên kia không, quả bom này hẳn là làm tạm bợ từ những thứ có sẵn, tín hiệu điều khiển từ xa của oto đồ chơi bán kính cũng không quá xa."
Một cảnh sát nói: "Ta từng mua xe đồ chơi điều khiển từ xa cho con, trong sách hướng dẫn nói, tín hiệu điều khiển chỉ trong bán kính 50m."
Tiểu Đào gật đầu: "Nói cách khác, Bì Bì Hà trốn trong khoảng 50m gần chúng ta."
Lúc này, máy Mp3 lại phát ra giọng của Bì Bì Hà: "Còn 1 phút!"
Chúng tôi trố mắt nhìn nhau, có người hỏi: "Cởi sao?"
Tiểu Đào khoát tay: "Cởi đi, tranh thủ thời gian."
Mọi người rối rít cởi cảnh phục, mấy người chúng tôi thì mặc thường phục nên không cần cởi. Một phút sau, Bì Bì Hà cười nói: "Rất tốt, rất biết nghe lời, không hổ là cảnh sát được huấn luyện bài bản. Nhiệm vụ tiếp theo là cởi nốt quần ra, cũng cho các ngươi 5 phút."
Tiểu Đào chửi: "Khốn kiếp!"
Ngoài Băng Tâm mặc một chiếc váy denim, những người khác đều mặc quần, ai cũng tỏ ra khó chịu, tôi nói: "Bây giờ phải làm việc này để bảo vệ tính mạng, đồng thời câu giờ, không nên quá canh cánh trong lòng, chỉ cần giữ mạng thì đừng tiếc gì cả."
Nhìn những chai nước tiểu ở mép giường, tôi đoán sẽ còn nội dung đặc sắc hơn phía sau.
Tiểu Đào thở dài: "Cởi đi, giờ hắn bảo gì chúng ta cũng làm, sau này sẽ trả lại hắn gấp bội."
Giờ đang là mùa xuân, ai cũng mặc mỗi chiếc quần tây, cởi ra làm lộ đôi chân trần đầy lông tơ, mọi người đều xấu hổ. Tôi bảo Tiểu Đào mở cánh tủ ra, che một chút, nàng cười khổ: "Có che được gì đâu, đằng nào cũng phải cởi."
Tiểu Đào tháo dây lưng, bắt đầu cởi quần. Mặc dù dưới tình hình nguy cấp, nhưng khi nàng lộ ra đôi chân trắng nõn, thon dài, cùng với chiếc quần lót nhỏ màu hồng, không ít người khẽ xuýt xoa. Mặt nàng ửng đỏ, tôi cắn môi, đối với cảnh này vô kế khả thi, chỉ có thể thầm mắng chửi mười tám đời tổ tông Bì Bì Hà.
Tôn Băng Tâm bên kia cũng đang chuẩn bị cởi váy, Vương Đại Lý nói: "Cô không cần phải cởi."
Bên trong Băng Tâm mặc một quần tất màu trắng, không đến mức lộ liễu như Tiểu Đào, nàng đưa cái váy ra nói: "Tiểu Đào tỷ tỷ, mặc cái của tôi đi."
Tôi không ngờ Băng Tâm lại có hành động như vậy, Tiểu Đào cũng ngoài ý muốn, ánh mắt có chút cảm động, ngoài miệng thì khiêm nhường: "Không cần, ai cũng như nhau mà."
Tôi nhìn quần nàng, đột nhiên có một ý tưởng: "Lấy áo quấn lên hông đi, hắn không thể vì vậy mà cho nổ được."
Mọi người rối rít nói ý kiến hay, lần lượt làm theo, không khí mới bớt xấu hổ đi. Năm phút sau, Bì Bì Hà nói: "Ha ha, cảnh sát nhân dân thật là nghe lời, uy phong thường ngày đâu hết rồi? Nhiệm vụ tiếp theo, bạt tai lẫn nhau. Mỗi người phải ăn 50 cái tát trở lên, cho các ngươi 10 phút. Ở đây có mấy ngàn con mắt đang xem live, chỉ cần một người không làm đủ ta sẽ cho nổ."
Nghe xong câu này, trong phòng vang lên những tiếng chửi, Vương Đại Lý lo lắng bảo mọi người đừng lớn tiếng như vậy, tôi liếc mắt nhìn xuống gầm giường, nói chuyện xung động chỉ tăng lên 20 là hết cỡ, xem ra không sao.
Bộ đàm của Tiểu Đào chợt vang lên giọng nói của Vương Nguyên Thạch: "Ta là Vương Nguyên Thạch, đang điều tra khu vực lân cận, tổ kỹ thuật đang lắp đặt thiết bị chắn sóng, lực lượng quân đội cũng đang tới nhanh hết sức có thể, mọi người cố chịu đựng 10 phút."
Tiểu Đào đáp: "Đã rõ!"
Vương Nguyên Thạch lại nói: "Bởi không biết nơi phát sóng điều khiển trái bom, chúng ta sẽ chặn toàn bộ sóng ngắn. Tới lúc đó điện thoại cũng mất sóng, ta thông báo cho mọi người trước, sau khi ra khỏi đó, nơi này sẽ do quân đội toàn quyền tiếp quản."
Mọi người thở phào, Tiểu Đào nhẹ nhàng nói: "Chúng ta bắt đầu đi, thường ngày có gì bất mãn với ta thì phát tiết đi, sau chuyện này sẽ không truy cứu gì hết."
Nếu lời này do Tôn Lão Hổ nói, chắc chắn sẽ có một đống người chạy tới tát ông ta, nhưng bình thường Tiểu Đào đối với cấp dưới của mình ra sao, không nói cũng biết.
Tôi nói: "Chia hai người một tổ, đừng làm thật quá, thủ hạ lưu tình."
Vừa nói tôi vừa tát Vương Đại Lý một cái: "Ai cho ngươi vứt tất thối vào chậu rửa mặt của ta?" Tôi tát rất nhẹ, chỉ như vỗ vỗ.
Vương Đại Lý cũng nhẹ nhàng tát lại: "Cái tội ngươi làm bài thi không cho ta chép."
Băng Tâm nói với Tiểu Đào: "Tỷ tỷ, có lỗi rồi."
Các nàng cũng bắt đầu tát lẫn nhau, mọi người cũng làm theo, hiện trường nhất thời náo nhiệt.
Năm mươi cái bạt tai đã xong, mặt mọi người không sưng, chỉ hơi ửng đỏ, giọng của Bì Bì Hà lại vang lên: "Thật biết nghe lời, cứ như một bầy chó. Thật ra các ngươi vốn là chó, một đám chó mặc cảnh phục."
Vương Đại Lý chửi một câu: "Thứ rác rưởi!"
Ngay sau đó Bì Bì Hà công bố nhiệm vụ tiếp theo: "Các ngươi trông thấy đống chai trên giường chứ? Bên trong là thánh thủy do lão tử tích lũy bấy lâu, mỗi người một chai uống sạch cho ta, thời hạn 5 phút, đừng tranh nhau nhé."
Vương Nguyên Thạch nói qua bộ đàm: "Bắt đầu chặn sóng, chuẩn bị rút lui!" Sau đó giọng ông ta biến thành một loạt tiếng ồn.
Tiểu Đào vung tay: "Mặc quần vào đi!"
Chúng tôi nhanh chóng rút lui ra ngoài, quân đội mặc quần áo bảo hộ tràn vào, cảnh sát bên ngoài thì đã sơ tán người dân ra ngoài 20m, hiện trường vô cùng cẩn mật.
Hiệu suất làm việc của Vương Nguyên Thạch quả là rất nhanh chóng, chưa tới nửa giờ đã khống chế được cục diện. Tôi thấy Lão Yêu đang ngồi trong xe, dưới đùi là laptop của Vương công tử, cười nói: "Vừa rồi livestream của các ngươi thu hút hơn 10 ngàn lượt xem, tên lửa gửi kín màn hình, tiết mục vô cùng ấn tượng."
Livestream vẫn đang tiếp tục, trong màn hình là hai chuyên gia phá bom đang ngồi xổm, tôi nói: "Bảo ngươi tới, ngươi lại ngồi đây xem livestream?"
Lão Yêu bĩu môi nói: "Thiết bị phá sóng là ta mang tới, cảnh sát mà làm thì ít nhất cũng phải mất 2 tiếng, không có ta thì giờ các ngươi vẫn đang ở trong uống nước thánh đấy."
Tôi kinh ngạc: "Ngươi còn làm cả bộ phá sóng?"
Lão Yêu dương dương tự đắc: "Từ hồi trung học đã nghịch rồi."
Gỡ bom mất 3 tiếng, toàn bộ quá trình phải vô cùng cẩn trọng, trong thời gian đó rất nhiều người dân đòi về nhà, cảnh sát chỉ có thể khuyên can, mua nước cho họ uống.
3 tiếng sau, chuyên gia gỡ bom xuất hiện ở cửa sổ, bởi vì không có bộ đàm, chỉ có thể hô lên: "Đội trưởng, quả bom là giả!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất