Chương 282: Bí mật trong đoạn ghi âm
Biết Hoàng Tiểu Đào bị đình chỉ, không ít thành viên của tổ chuyên án rất bực tức, còn đòi đi tìm cục phó hỏi cho rõ, vất vả lắm mới trấn an lại được.
Bởi vì lần này là hành động tuyệt mật, cho nên cũng không thể nói cho Vương Đại Lý, hơn nữa cũng không được nghiệm thi nên tôi bảo hắn về trường trước đi. Thời gian này tôi tới nhà Tiểu Đào ở, tránh đầu sóng ngọn gió.
Vương Đại Lý thương cảm nói: "Đúng là lòng người hiểm ác, xã hội phức tạp, xảy ra chuyện một cái là đổ hết trách nhiệm lên đầu hai người. Thôi ngươi tới nhà Tiểu Đào tỷ tỷ cùng nhau giải sầu đi, nhớ dùng các biện pháp bảo vệ đấy."
Tôi mắng: "Cút cm ngươi đi!"
Tổ chuyên án được cục phó phái một cảnh sát tới tiếp quản, tôi với Tiểu Đào 'ảo não' rời đi, nhưng thực tế là tới văn phòng quận Đào Nguyên. Trên đường đi, tôi nói: "Trịnh cục phó, người này rất có tinh thần trượng nghĩa, rất giống Hầu Lượng Bình trong phim "Danh nghĩa nhân dân", tôi cảm thấy ông ấy là một lãnh đạo rất tốt."
Hoàng Tiểu Đào nói: "Từ hồi sinh viên ông ta đã có thành tích cao trong ngành tư pháp, sau đó từ một công tố viên chuyển sang làm cảnh sát, tiêu chuẩn kim cương lão ngũ, có không ít nữ hình sự độc thân yêu thầm đâu."
Tôi hỏi: "Trong đó có cả cô à?"
Tiểu Đào lén liếc tôi một cái: "Sao thế? Ghen à?"
Mặt tôi đỏ lựng, liên tục chối, Tiểu Đào lại nói: "Mặc dù tôi không yêu thầm ông ta, nhưng nếu như ông ta theo đuổi tôi, rất có thể tôi sẽ động tâm."
Tôi biết nàng cố ý, nhưng trong tim vẫn thấy nhói, liền lấy hết dũng khí nắm tay nàng, nàng nói: "Đừng lộn xộn, đang lái xe đây này, đụng chết người bây giờ."
Vừa tới phân cục, đã thấy một đám Fan đang vây ngoài cổng hô to: "Cảnh sát đánh người đâu rồi, cút ra đây!"
Chúng tôi đều kinh ngạc, tin tức của đám Fan cuồng cũng quá bén nhạy đi, chúng tôi còn chưa tới mà đã biết trước rồi. Sau đó một cảnh sát đi ra nói: "Các ngươi tìm lộn chỗ rồi, ở đây không có ai họ Tống, còn làm loạn nữa ta bắt tạm giam hết đấy."
Hóa ra là một đám Fan đến lộn chỗ thật, làm tôi sợ toát mồ hôi. Đợi bọn họ đi hết, tôi mới xuống xe, đi tới. Cảnh sát kia hỏi: "Hai người là Hoàng cảnh quan và Tống cố vấn?"
Hoàng Tiểu Đào nói phải, cảnh sát kia gật đầu: "Cục phó thông báo rồi. Tôi đã chọn một nhóm người, chờ hai vị tới chỉ huy."
Anh ta đi trước dẫn đường, lần đầu xuống phân cục, không ít cảnh sát viên thì thầm bảo nhau: "Đây chính là Tống thần thám trong truyền thuyết sao?" "Đội trưởng Hoàng thật xinh đẹp!" "Hai người họ là một đôi sao?"
Tôi đỏ bừng mặt, Tiểu Đào đột nhiên đứng lại, nói với đám cảnh sát: "Hay là các ngươi đổi nghề sang làm chuyên gia săn ảnh đi."
Đám cảnh sát nhất thời ngượng ngùng, trở lại công việc của mình. Cảnh sát dẫn đường giơ ngón tay cái: "Quả nhiên Hoàng Đội trưởng là một nữ trung hào kiệt, danh bất hư truyền."
Hắn dẫn chúng tôi tới phòng họp, lần lượt giới thiệu các thành viên trong tổ chuyên án, tôi chẳng nhớ hết tên. Bọn họ nghe nói được hợp tác phá án với thị cục, nhất là với hai chúng tôi, ai cũng tỏ ra đặc biệt sốt sắng.
Bây giờ thân phận hai chúng tôi tương đối nhạy cảm, không tiện ló mặt, cho nên chỉ ngồi đây chỉ huy. Hoàng Tiểu Đào phân công mấy nhiệm vụ, sau đó mọi người đi hết. Tôi hỏi: "Hai ta cũng không thể nhàn rỗi, có muốn làm gì đó không?"
"Làm gì đó?" Tiểu Đào cười bí hiểm: "Phương diện nào?"
Tôi suýt nữa thì hộc máu: "Nữ trung hào kiệt, cô có cần phải phóng khoáng như vậy không? Ý tôi là xem có manh mối gì thì phân tích cơ mà."
Hoàng Tiểu Đào tỉnh bơ nói: "Thì ý tôi cũng là vậy, anh nghĩ đi đâu thế? Đám nam sinh đúng là đầu óc đen tối."
Nàng đơn giản là một ác nhân mà!
Do chúng tôi đã bị đình chỉ công tác, nên không thể liên lạc về thị cục, chỉ có thể tự điều tra từ đâu. Quá trình chờ đợi rất buồn chán, cả hai liền lướt internet, xem sức mạnh weibo biến mình thành nhân vật phản diện ra sao.
Hoàng Tiểu Đào bị nói là con gái của một vị chủ tịch nào đó, leo lên bằng quan hệ và sắc đẹp, có kẻ còn thề danh dự rằng cán bộ thị cục đều đã ngủ với Tiểu Đào, nàng còn là vợ bé của Tôn Lão Hổ.
Còn về phần tôi, không biết tên khốn kiếp nào đã đoán rằng tôi có lai lịch xấu xa, từng được tuyên trắng án trong vụ giết người, chính là vụ Lý giảng viên. Còn nữa, hắn nói cuộc sống tôi trụy lạc, là một trai bao cho phú bà, trong trường chỉ cần thấy ai ngứa mắt liền gọi anh em xã hội Quang trọc tới dạy dỗ.
Trông thấy những tin này, tôi chẳng tức giận chút nào, mà chỉ thấy buồn cười, hai chúng tôi đang so xem ai bị bôi đen nhiều hơn.
Bên kia, Lão Yêu đã bắt đầu phản kích, đủ loại tin đồn, moi cả quá khứ Dịch Tỳ ngủ với nữ sinh hại người ta phải phá thai, rồi thì dùng chất kích thích bị tạm giữ. Lão Yêu còn đào ra được mấy tin đồn thời trung học của Dịch Tỳ, nào là thành tích học vô cùng bết bát, hút thuốc, đánh nhau, bắt nạt bạn học, cái nào cũng phô trương lên, trái ngược hẳn với bản profile đẹp đẽ mà người quản lý tạo ra cho hắn.
Mặc dù sự xuất hiện của Lão Yêu cũng thu hút được một số ý kiến trái chiều, nhưng so với đám Fan cả triệu người của Dịch Tỳ cũng chỉ như muối bỏ biển, căn bản không làm nên chuyện gì.
Tôi nói: "Xem ra sau này ra ngoài tôi cũng phải đeo kính đen, có vệ sĩ hộ tống."
Hoàng Tiểu Đào nói: "Qua chuyện lần này tôi đã có cách nhìn khác về những tin tức trên internet. Xem ra có rất nhiều tin tức đã bị tẩy trắng thay đen, phục vụ lợi ích cho một hoặc một nhóm người."
Tôi thở dài: "Đúng vậy, sau việc này quả là mở mang tầm mắt."
Buổi chiều, các cảnh sát đi điều tra lục tục trở về. Họ tra được một số tin tức: Nạn nhân chết đuối Ngô Tú Tài cũng thuộc công ty chủ quản của Dịch Tỳ, hắn đại diện cho Maike. Chu, nghe nói là một ca sĩ. Nhưng chúng tôi chưa từng nghe qua, tìm kiếm trên baidu cũng không có.
Nhưng có điều là, tài khoản ngân hàng của Maike.Chu, thẻ an sinh xã hội, xe riêng, bất động sản và một khối tài sản lớn cho thấy hắn phải là một ngôi sao nổi danh trong giới showbiz, chẳng lẽ hắn hoạt động ở nước ngoài?
Ngoài ra, gần đây Ngô Tú Tài có mua một phần đất mộ, chính là vào hôm vụ án xảy ra. Hắn khai trong tờ đơn mua là để di dời phần mộ của cha mình. Hiển nhiên Ngô Tú Tài không phải người ở đây, mộ của cha hắn cũng ở nơi khác, tôi không nghĩ rằng cần phải đặc biệt điều tra.
Ở gần khách sạn tìm được thêm một nhân chứng là chủ quán cà phê. Hắn khai đêm vụ án phát sinh, có thấy một người dùng ống nhòm quan sát từ phía khách sạn, nhưng vì trời quá tối, thêm nữa người kia mặc đồ đen, nên không nhìn rõ tướng mạo. Nhưng chủ quán cà phê đoán đó là một phụ nữ, bởi đôi tay nhỏ nhắn, trắng nõn.
Còn có một manh mối quan trọng khác, đó là bệnh án nha khoa của Dịch Tỳ. Lần này tổ chức đứng sau Dịch Tỳ lại thể hiện sức mạnh của mình, chạy tới mua chuộc nha sĩ trước khi cảnh sát đến, đánh tráo bệnh án. Do bác sĩ lần đầu làm chuyện này, có rất nhiều sơ hở nên đã bị cảnh sát đoán được, nhưng bệnh án của Dịch Tỳ thì đã bị tiêu hủy.
Nghe tới đó, tôi trầm ngâm: "Bọn chúng lại chủ động tiêu hủy bệnh án nha khoa, trong này tuyệt đối có vấn đề! Phải đến tám chín phần mười là dấu răng đó do Dịch Tỳ lưu lại."
Một cảnh sát hỏi: "Có thể trực tiếp tìm hắn để lấy mẫu răng không?"
Hoàng Tiểu Đào đáp: "Chuyện này rất khó, hắn đã có tính cảnh giác cao như vậy, chắc chắn không để chúng ta đắc thủ."
Mọi người đều thở dài, manh mối gần trong gang tấc, mà cứ như thế đứt đoạn sao?
Trời đã không còn sớm, Tiểu Đào bảo mọi người về nghỉ ngơi, ngày mai lại tiếp tục điều tra. Tôi theo thói quen định trở về trường, nàng cười nói: "Đi đâu? Về cho Fan Dịch Tỳ đánh hỏng người à?"
Tôi đột nhiên nhớ ra: "Tệ hại, túi quần áo tôi còn để ở cục."
Hoàng Tiểu Đào nhìn đồng hồ: "Giờ cũng là thời gian tan sở, chúng ta về đó lấy đi, không ai phát hiện đâu."
Chúng tôi quay về thị cục, đang lên phòng đột nhiên tiểu Chu ở phía sau tôi nói: "Tống ca, đoạn ghi âm hôm qua ngươi đưa ta đã phân tích được rồi."
Hoàng Tiểu Đào hỏi: "Ngươi không biết chúng ta đã bị đình chỉ sao?"
Tiểu Chu gật đầu một cái: "Biết, mọi người hôm nay cũng đều bất bình. Có muốn nghe đoạn ghi âm không, ta nghĩ có manh mối."
Tôi nghĩ nghe một chút cũng chẳng sao, liền cùng Tiểu Đào qua phòng kỹ thuật. Những câu thì thầm của Dịch Tỳ hôm qua đã được khôi phục, hắn nói là: "Không nên để cho cảnh sát biết ta chính là Mike.Chu."