Âm Phủ Thần Thám

Chương 283: Không thích đặt tên, tự ae đặt

Chương 283: Không thích đặt tên, tự ae đặt


Tôi nghe đi nghe lại đoạn thu âm ba lần liền, chắc chắn không hề nghe nhầm chữ nào, lúc này mới thở dài: "Thì ra Mike. Chu là tên giả của Dịch Tỳ, bảo sao người này giàu có như vậy mà lại không có danh tiếng gì."
Tiểu Chu nói: "Tống ca, cái này thì anh nói sai, Dịch Tỳ mới là nghệ danh, còn Mike.Chu là tên thật."
Hoàng Tiểu Đào nói: "Mọi người không cảm thấy kỳ quặc sao, một nghệ sĩ lại có tới hai người đại diện?"
Tiểu Chu nói: "Khả năng không chỉ có hai người đâu, đứng sau Dịch Tỳ có cả một tập đoàn, chính họ đã biến hai người thành tội đồ."
Lúc đó tôi cũng không hề nghĩ tới, cái tên này chính là mấu chốt của vụ án.
Hoàng Tiểu Đào gật đầu: "Cám ơn đã giúp chúng ta tiết kiệm kha khá thời gian."
Tôi trầm ngâm: "Nếu có thể lấy được khuôn răng của Dịch Tỳ, tất cả nghi vấn sẽ sáng tỏ, vấn đề là phải đi đâu mới lấy được."
Tiểu Chu nói chờ chút, sau đó mở điện thoại di động ra, tìm tới một bản thông báo buổi tiệc từ thiện, đưa cho chúng tôi xem. Thì ra tối mai Dịch Tỳ sẽ tham gia một bữa tiệc từ thiện, nếu lịch trình không có gì thay đổi.
Trong bữa tiệc sẽ phải ăn đồ ăn, chúng tôi có cơ hội lấy mẫu khuôn răng. Đây là một thủ đoạn không đứng đắn lắm, nhưng đối phương đã bất nhân, chúng tôi cũng chẳng cần câu nệ.
Tôi hỏi: "Tiểu Chu, sao ngươi biết lịch trình của hắn, chẳng lẽ ngươi là một Fan ruột?"
Hắn ấp úng thừa nhận, nói là cùng trong nhóm Fan với bạn gái, Tiểu Đào chọc: "Không ngờ đấy, ngươi mà cũng có bạn gái."
Tôi nói: "Thứ lỗi cho ta hỏi một câu, tuyệt đối không có ý kì thị, Dịch Tỳ là gay à?"
Tiểu Chu đáp: "Nghe nói là vậy, nhưng bên phía chủ quản cứ một mực chối, cộng đồng mạng cũng chia thành hai phe, một bên nói dù Dịch Tỳ là gay vẫn thích hắn, bên còn lại thì nhất nhất khẳng định Dịch Tỳ không thích đàn ông. Thực ra theo ta nghĩ, xu hướng tình dục là chuyện riêng của mỗi người, có gì đáng tranh cãi đâu."
Tôi nói: "Thật khó mà phân biệt. Nhưng hắn lại công khai chuyện tình cảm, là chuyện gì xảy ra?"
Tiểu Chu giải thích: "Theo ý kiến vụng về của ta, thì là hắn muốn chui gầm chạn. Nữ diễn viên kia nghe nói gia thế rất vững chắc, lũng đoạn một nửa giới điện ảnh và truyền hình. Dù là Fan nhưng lời ta nói ra rất có thể bị đánh, các ngươi cũng biết Dịch Tỳ này tài năng ca hát không tốt, diễn xuất cũng không ổn, toàn dựa vào nhan sắc để kiếm cơm. Chắc hắn cũng ý thức được điều này cho nên muốn tìm chỗ dựa vững chắc trong tương lai."
Tôi kinh ngạc nói: "Phân tích rõ ràng như vậy, ngươi là Fan thật hay Fan giả đấy?"
Tiểu Chu cười: "Fan đi đường thích tham gia náo nhiệt."
Chúng tôi cáo biệt tiểu Chu, sau khi đi Tiểu Đào liền gọi điện về phân cục, phái người theo dõi Dịch Tỳ, nếu hắn tham gia tiệc từ thiện, chúng tôi sẽ tìm cách hành động.
Về tới nhà Tiểu Đào, vừa vào cửa, nàng vô tư cởi bỏ áo con, ném xuống ghế sofa, sau đó nhìn tôi, cười nói: "Quên mất có anh ở đây, bình thường tôi quen vậy rồi."
Trông thấy đôi gò bồng đảo ẩn hiện dưới lớp áo sơ mi mỏng của nàng, mặt tôi nhất thời đỏ bừng, vội quay đi chỗ khác.
Tiểu Đào xoa xoa bả vai nói: "Vất vả cả ngày, vai mỏi muốn chết."
Tôi nói: "Ngồi xuống đi, tôi xoa bóp cho."
Tôi ngồi xuống ghế sofa, Tiểu Đào dựa vào để tôi xoa bóp, thi thoảng nàng rên nhè nhẹ, tỏ ra thoải mái. Trong phòng không bật đèn, sự đụng chạm cơ thể liền làm thằng nhỏ của tôi phản ứng, theo bản năng khép chân lại một chút, chỉ sợ lộ ra chuyện xấu hổ.
Hoàng Tiểu Đào nhắm mắt lại nói: "Đã lâu không được tan ca đúng giờ, chúng ta làm chuyện đó đi."
Tôi căng thẳng: "Làm cái gì?"
Nàng lật người lại, ánh mắt quyến rũ, dùng ngón tay vê vê cằm tôi: "Anh muốn cái kia thật à?"
Bầu không khí lúc đó mập mờ tới cực điểm, tôi ấp úng nói: "Làm luôn bây giờ?"
Hoàng Tiểu Đào nói: "Bây giờ làm sườn xào chua ngọt chẳng phải là hợp lý sao? Nguyên liệu tôi mua sẵn rồi, để lâu sẽ mất ngon."
Nói xong nàng nhảy xuống khỏi ghế, tâm trạng của tôi cứ như ngồi trên cáp treo, thay đổi liên tục. Nàng đi thẳng vào phòng ngủ, tôi hỏi: "Bếp nhà cô đây à?"
Nàng thò đầu ra cười hì hì: "Ngu si, tôi vào thay quần áo."
Hai chúng tôi xuống bếp, cùng nhau làm sườn xào chua ngọt. Hai con người với tài nghệ nấu ăn thuộc tầm cặn bã, luống cuống tay chân nửa ngày mới vất vả làm được một đĩa, chỉ cần ăn được thôi đã là đủ rồi.
Ăn tối xong, cả hai ngồi sofa xem TV, trên Tv chiếu cái mẹ gì tôi hoàn toàn chẳng biết, bởi bên cạnh Tiểu Đào mặc một bồ đồ ngủ hai dây bằng tơ tằm, từng đường nét cơ thể hiện ra dưới tấm vải, một mùi thơm quyến rũ cứ xộc vào mũi tôi.
Có vẻ mệt mỏi, nàng thì thào nói: "Mỗi ngày chỉ cần được tan ca đúng giờ, ăn một bữa cơm, ngồi xem Tv đã là hạnh phúc lắm rồi."
Tôi nói: "Nếu công việc tan ca đúng giờ, cô lại không hứng thú, có thể trách ai được."
Nằng chợt ngồi bật dậy: "Chỉ anh hiểu tôi. Phải rồi, sau khi tốt nghiệp anh có dự định gì không?"
Tôi đáp: "Thì đang tìm phòng xông hơi massage nào thiếu nhân viên đây."
Nàng cười đấm tôi một cái: "Nói chuyện nghiêm túc. Nếu không tìm được việc thì tỷ bao nuôi ngươi. Tỷ cũng chẳng yêu cầu gì quá đáng, chỉ cần giúp tỷ quét dọn nhà, nấu cơm, trải giường chiếu là đủ."
Tôi nói: "Vương Đại Lý rủ tôi cùng buôn bán, tôi nghĩ hay là thử lăn lộn một chút, xem có thể tìm thấy hướng đi riêng cho mình không."
Hoàng Tiểu Đào cười: "Thật không ngờ anh cũng có hoài bão đấy nhỉ."
Vừa nói nàng vừa ghé sát dần vào tôi, gần tới mức nghe được tiếng thở của nhau. Tôi nhất thời cảm giác máu trong người nóng lên, tim đập loạn thình thịch. Nhưng không như những lần trước, lần này tôi quyết đoán nắm lấy hai vai nàng, từ từ tiến lại...
Nhưng đột nhiên tiếng chuông điện thoại làm xé tan bầu không khí này, Tiểu Đào vươn người ra bàn cầm điện thoại lên nghe. Từ góc độ của tôi có thể nhìn rõ bầu ngực của nàng qua làn áo ngủ mỏng manh. Tiểu Đào lại cứ giữ nguyên tư thế như vậy mà nghe hết cuộc điện thoại.
Tôi hỏi: "Sao vậy?"
Tiểu Đào la lên: "Tiểu Chu nhớ nhầm ngày tháng, buổi tiệc từ thiện diễn ra tối nay, mau đi thôi."
Tôi tỏ ra thất vọng não nề, Tiểu Đào cười: "Thật không may mắn."
Nhưng ngọn lửa trong người tôi đã bị nhóm lên, làm sao tắt ngay được, Tiểu Đào vừa đứng dậy, tôi đột nhiên ôm lấy nàng, đặt lên môi một nụ hôn. Trước giờ tôi chưa hôn ai, chẳng biết làm sao cho phải, chỉ như môi chạm môi mà thôi.
Nhưng Tiểu Đào thì có vẻ rất kinh nghiệm, lưỡi nàng tách môi tôi ra, luồn vào trong, ướt át, hai mắt lim dim. Theo bản năng, tay tôi đặt lên bầu ngực nàng, xoa bóp. Tiểu Đào rũ nhẹ cánh tay, dây áo lỏng lẻo liền tụt xuống, tay tôi tham lam sờ nắn cặp tuyết lê căng mọng, mát rượi. Nàng khẽ rên, choàng hẳn lên người tôi, cặp mông căng tròn đè lên thằng nhỏ khiến toàn thân tôi như nổ tung, bàn tay tham lam bắt đầu mò vào... (Xin lỗi tác giả, xin lỗi toàn thể bạn đọc, đoạn vừa rồi là e bịa ra, nguyên tác chỉ đến phần môi chạm môi thôi ạ😅😅😅).
Sau khi tách ra, cả hai người mặt đều đỏ như gấc chín. Có điều ánh mắt của Tiểu Đào lại vô cùng dịu dàng, nàng động tình tiến lại gần nhưng đột nhiên nói: "Không được, không kịp, mau lên đường thôi!"
Nàng vào phòng thay quần áo, lúc ra đã trở lại là hình ảnh một nữ cảnh sát hình sự oai nghiêm. Tôi thì vẫn lâng lâng, cảm giác nụ hôn vừa rồi cứ như một giấc mơ, đi xuống cầu thang mà bàn chân cứ nhẹ bẫng.
Sau khi lên xe, Tiểu Đào lại bấm điện thoại nói chuyện, trong lúc nói chuyện cứ đưa tay qua sờ mó eo tôi. Tôi nhột không chịu được cười hỏi: "Cô làm gì vậy?"
Nàng vẫn nói chuyện điện thoại: "Tìm một bộ âu phục cỡ XL, chúng ta tới lấy luôn."
Cúp máy, nàng giải thích: "Chúng ta ăn mặc thế này mà dự tiệc quyên góp thì không ổn, tôi vừa gọi nhà may chuẩn bị cho hai bộ lễ phục có sẵn, cha tôi là khách quen của tiệm này, cho nên rất dễ nói chuyện."
Tôi khen: "Cô đúng là biết lắm chiêu!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất