Âm Phủ Thần Thám

Chương 285: Tới gần chân tướng

Chương 285: Tới gần chân tướng


Sáng sớm hôm sau, chúng tôi chạy tới phân cục, mở một cuộc họp chớp nhoáng về vụ án. Hiện giờ vẫn chưa có bước tiến triển đáng kể nào, còn phải chờ tiểu Chu bên kia. Chúng tôi ngồi họp trong lo âu, đúng 8h, tiểu Chu gọi điện cho tôi, tôi hưng phấn nói: "Khớp không?"
Tiểu Chu thở dài: "Tống ca, ngươi tính sai rồi, dấu răng của hung thủ và Dịch Tỳ không khớp nhau."
Tôi nhất thời như bị choáng váng, cả thế giới đang xoay tròn trước mắt, những câu sau của tiểu Chu tôi hoàn toàn không nghe thấy gì, khó khăn nuốt nước bọt: "Ngươi chắc chắn chư?"
Hắn đáp: "Vô cùng chắc chắn, dùng mắt thường cũng phân biệt được. Hay là ta gửi bản so sánh cho ngươi?"
Tôi nói: "Khỏi cần, cám ơn!"
Cúp điện thoại, trông thấy biểu hiện của tôi Tiểu Đào cũng đoán được kết quả, an ủi: "Tống Dương, đừng nản chí, đường này không đi được thì tìm đường khác."
Tôi im lặng không trả lời, nếu dấu răng không trùng khớp thì hung thủ không phải là Dịch Tỳ. Trừ khi giết và cắn đứt của quý là hai người khác nhau, có điều việc này khả năng không cao.
Nhất định là tính sai ở đâu đó, nhất định là sai ở đâu đó!
Tôi cố gắng sắp xếp lại chuỗi câu đố đã hình dung trong đầu, Tiểu Đào ở bên cạnh trợ giúp. Nàng hỏi: "Liệu mẫu răng ta lấy có nhầm không?"
Tôi cười khổ nói: "Ý cô là, tối qua trong thùng rác còn có miếng dưa do người khác cắn dở?"
Tiểu Đào gật đầu: "Chính là ý này."
Tôi nhớ rất rõ trong thùng rác lúc đó gần như chẳng có gì, nhưng Tiểu Đào thì không biết, nên vẫn nuôi hy vọng. Nàng liếc nhìn weibo, nói: "Phải rồi, chẳng phải hôm qua Lão Yêu có lên mạng bóc phốt, Dịch Tỳ từng bị tạm giữ vì sử dụng chất kích thích sao? Chắc chắn sẽ lưu lại dấu vân tay và ADN, chúng ta có thể liên lạc với nơi tạm giữ hắn."
Nàng đi ra ngoài, tôi ngồi một mình trong căn phòng trống, ngửa mặt lên trần. Cái cảm giác thất vọng lúc này của tôi thật không có lời nào diễn tả được.
Một lát sau, Tiểu Đào quay lại, tôi nói: "Cho dù có được dấu vân tay với ADN của hắn thì sao, trên thi thể cũng chẳng lưu lại mấy thứ này."
Tiểu Đào chẳng hề nản chí: "Vậy thì lại tìm tiếp, tìm được hung khí sẽ định tội được hắn."
Tôi lắc đầu: "Đối phương đã cảnh giác như vậy, chỉ e hung khí xử lý từ lâu rồi."
Tiểu Đào ngồi xuống nói: "Tống Dương anh đừng ủ rũ như vậy nữa mà, tôi lo lắm. Chúng ta thử thuật lại từ đầu một lượt xem. Thi thể phát hiện trên xe Dịch Tỳ, lúc xảy ra án mạng hắn không có bằng chứng vắng mặt, hơn nữa sau chuyện này tên quản lý lại đứng ra giải quyết sự tình, che giấu chân tướng."
Tôi theo dòng suy nghĩ của nàng, nói: "Giờ chúng ta thiếu sót ở khâu nào?"
Tiểu Đào nói: "Chứng cứ định tội trực tiếp, xác minh danh tính nạn nhân. Có điều danh tính chẳng quan trọng, chỉ cần định tội được Dịch Tỳ, cái này tự khắc sẽ rõ."
Tôi lẩm bẩm: "Danh tính nạn nhân...danh tính nạn nhân...danh tính nạn nhân?"
Tôi đã mơ hồ nắm được gì đó, nhưng không rõ nó là gì, lập tức la lên: "Mang tất cả manh mối có trong tay đưa cho tôi. Tôi muốn xem kỹ lại một lần."
Hoàng Tiểu Đào vỗ vỗ vai tôi: "Đúng, phải thế chứ, hăng hái lên!"
Hoàng Tiểu Đào mang tài liệu của vụ án từ đầu tới cuối ra, tôi lần lượt xem lại, tới trưa cũng chẳng thấy đói. Xem hết toàn bộ, vẫn chưa có phát hiện gì lớn.
Hai giờ chiều, một cảnh sát mang tập tài liệu vào, nói là của cục cảnh sát thành phố Bắc Thương chuyển tới. Đây là hồ sơ năm đó Dịch Tỳ bị tạm giữ vì hít mai thúy, thời gian là tháng 7 năm 2011, tên thật là Mike.Chu.
Tôi nhìn chằm chằm tài liệu hồi lâu, ngẩn người. Tiểu Đào nói: "Không ngờ tên Dịch Tỳ này chơi mai thúy thật."
Đột nhiên hai mắt tôi sáng lên: "Hít mai thúy bị tạm giữ mấy ngày?"
Tiểu Đào suy nghĩ một chút, nói: "Hít mai thúy không phải tội hình sự, nhưng ít nhất sẽ mất một tháng để cai nghiện bắt buộc."
Tôi dùng điện thoại search một chút, tháng 7 năm 2011 Dịch Tỳ vừa mới ra mắt, tên tuổi chưa nổi. Nhưng đám Fan đã tổng kết lại toàn bộ quá trình hoạt động của hắn, tháng 7 này vẫn xuất hiện trên mạng, chẳng lẽ hắn có thuật phân thân?
Tôi mở lại weibo xem mấy bài bóc phốt của Lão Yêu, thành tích cấp ba của hắn rất bết bát, nhưng quản lý lại nói hắn là học bá; năm đó còn đánh nhau, hút thuốc, quản lý lại nói hắn là thanh niên ưu tú.
Còn một chuyện nữa, Lão Yêu bóc phốt Dịch Tỳ từng làm con gái nhà người ta có thai, nhưng giới tính của hắn vẫn đang là một ẩn số, phần lớn còn nói hắn là gay.
Chỉ một người, sao lại có những sự mâu thuẫn như vậy? Có vẻ câu trả lời chỉ có một, muốn kiểm chứng điều này cũng không khó, tôi liền gọi điện cho tiểu Chu: "Khuôn mẫu răng tối qua còn ở đó chứ?"
Hắn đáp: "Còn, ngươi lại muốn so sánh à?"
Tôi nói: "Bây giờ đổi lại một chút, so sánh khuôn mẫu đó với hàm răng của nạn nhân bị đốt xem."
Tiểu Chu không hiểu, hỏi: "Tống ca, hà tất phải làm như vậy, so sánh răng của nghi phạm với răng của nạn nhân, có ý nghĩa gì sao?"
Tôi nghiêm giọng nói: "Làm nhanh đi!"
Hoàng Tiểu Đào sững sờ nhìn tôi: "Tống Dương, đầu anh bị chập mạch à, đây rõ ràng là hai người mà."
Tôi cười lạnh nói: "Chúng ta có nguyên một bộ bài trong tay, nhưng không biết rằng nó có nhiều cách để chơi."
Hoàng Tiểu Đào xoa đầu cứ như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc: "Hic, sao càng nghe tôi càng thấy hồ đồ, anh nói thẳng cho tôi nghe đi."
Đang định nói thì bên ngoài chợt có tiếng huyên náo, một cảnh sát chạy vào nói, ngoài cổng có một đám Fan lớn đang biểu tình, đòi tôi với Tiểu Đào ra. Xem ra là họ đã lần ra được tung tích chúng tôi, hoặc là do tên đại diện đứng sau giật dây.
Đám Fan khí thế ngút trời, Tiểu Đào định gọi đội đặc nhiệm, tôi ngăn lại: "Đừng nóng, chờ điện thoại của tiểu Chu đã."
Cảnh sát kia dùng mắt xin ý kiến Tiểu Đào, nàng tin tưởng tôi, phất tay nói: "Các ngươi ra ngoài nói mấy lời trấn an đám đông đã, để chúng ta tranh thủ thời gian."
Cảnh sát thúc giục: "Vậy hai người mau nghĩ cách thoát thân đi."
Tôi bí hiểm nói: "Không, chúng ta cứ ở đây, chỉ cần suy đoán của ta là đúng, ta sẽ có cách bảo họ rời đi."
Cảnh sát không yên tâm, nói: "Tống thần thám, ta tuyệt đối không có ý nghi ngờ tư chất của ngươi, nhưng đám bạo dân này rất không có lý trí. Ngộ nhỡ cục diện mất kiểm soát, người trong phân cục không đủ để ngăn cản, hay là các ngươi cứ tạm thời tránh đi đã."
Tôi nhìn đồng hồ treo tường, nói: "Ngươi yên tâm, trước khi trời tối tất cả sẽ được giải quyết ổn thỏa."
Tay cảnh sát nhìn tôi, rồi lại nhìn Tiểu Đào, cuối cùng vẫn quyết định đi ra ngoài. Tiểu Đào nói: "Tống Dương, nhìn anh tự tin như vậy, xem ra nhất định là có tính toán rồi, tiết lộ cho tôi một chút được không?"
Tôi cười nói: "Spoil phim sẽ mất hay, cô cứ chờ lát nữa sẽ biết."
Tiểu Đào bĩu môi: "Hừ, làm người ta tò mò, để tối nay về xem tỷ phạt ngươi thế nào!"
Năm phút sau, Tiểu Chu gọi điện tới, kích động tới mức nói lắp bắp: "Tống ca, đây là chuyện gì? Dấu răng trùng khớp tới 90%."
Tôi cười nói: "Đa tạ, hôm khác mời ngươi ăn cơm."
Tiểu Chu nói: "Không được không được, ăn cơm thì đáng gì. Ngươi mau nói cho ta biết, sao nghi phạm lại biến thành nạn nhân, quá thần kỳ."
Tôi nói: "Ngươi tới đây một chuyến đi, lát nữa ta phải mời ngôi sao kia tới, nói chuyện với hắn một chút." Chợt dừng lại, tôi tự tin bổ sung thêm: "Hắn nhất định phải tới."
Tôi thở phào nhẹ nhõm, tất cả đều đã thuyết phục, lập tức gọi điện cho tên đại diện của Dịch Tỳ: "Chúng ta gặp mặt đi!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất