Chương 358: Tạ đập vỡ đầu
Dựa theo chu kỳ gây án của kẻ mô phỏng, lần kế tiếp chắc hẳn sẽ là một tuần nữa. Mấy ngày này mọi người điều tra khắp nơi, nhưng đối mặt với một tên tội phạm mơ hồ như vậy, càng điều tra thì chúng tôi càng cảm thấy hắn cách mình càng xa.
Tôi thì vẫn tiếp tục kiểm tra các vụ án gần đây ở Nam Giang, đến ngày thứ 3 thì phát hiện ở phân cục Đào Nguyên có một vụ án rất khả nghi. Vụ này xảy ra cách đây ba tuần, những tình tiết đều giống như có liên quan tới kẻ mô phỏng.
Bởi thời gian đã tương đối lâu, nghi phạm Cổ mỗ đã được đưa tới trại giam chờ ngày xét xử. Hoàng Tiểu Đào gọi điện cho phân cục, bảo gửi tất cả tài liệu của vụ án lên.
Một lát sau tài liệu được mang tới, cả một chồng lớn, tôi bắt đầu cầm lên nhìn. Vụ án xảy ra như thế này, một buổi tối vào ba tuần trước, nhà mẹ vợ của Cổ mỗ đột nhiên nhận được một cú điện thoại của cô ta, nói Cổ mỗ muốn giết mình, giọng điệu đặc biệt hoảng hốt, sau đó điện thoại lập tức bị ngắt.
Cha mẹ vợ Cổ mỗ cuống quít chạy tới nhà Cổ mỗ, phát hiện cửa phòng khép hờ, bên trong có mùi máu tanh.
Hai ông bà đẩy cửa một cái thì phát hiện con gái mình nằm dưới đất, cái đầu đã bị đập nát, hung khí là một cái tạ, trên cửa còn có dấu chân Cổ mỗ đạp lên.
Trên hung khí và hiện trường, cảnh sát tìm thấy rất nhiều dấu vân tay của Cổ mỗ cùng với dấu vết. Nghi phạm Cổ mỗ không rõ tung tích, vài ngày sau cảnh sát tìm thấy Cổ mỗ trốn trong một căn nhà cho thuê và bât giữ anh ta.
Lời khai của Cổ mỗ có rất nhiều sơ hở, anh ta nói mình và bà xã sắp ly hôn, tối hôm đó người vợ gọi điện cho anh ta về ký giấy. Sau khi về đến nhà, anh ta nghe thấy tiếng vợ mình và một người đàn ông có vẻ như đang làm trò chim chuột.
Cổ mỗ nộ khí xung thiên, hai vợ chồng còn chưa chính thức ly hôn mà cô ta đã dám dẫn trai về nhà, hơn nữa căn nhà này do chính tay anh ta mua.
Cổ mỗ lấy chìa khóa mở cửa thì phát hiện ổ khóa đã bị thay, lớn tiếng gọi cũng không ai ra mở, vì vậy đạp cửa xông vào. Vừa vào trong, anh ta lập tức sợ ngây người, vợ mình nằm trong vũng máu, não văng đầy đất.
Cổ mỗ lúng túng không biết vấp phải cái gì trượt chân, ngã nhào vào đống máu, anh ta hốt hoảng bò dậy chạy ra ngoài cửa.
Cảnh sát hỏi Cổ mỗ, tại sao lúc đó không báo án? Cổ mỗ nói sợ bị hoài nghi, sau đó lại lật lại khẩu cung của chính mình, nói mình làm chuyện trái với lương tâm, trong lúc quan hệ giữa hai vợ chồng căng thẳng nhất, đã lên mạng đăng tìm một sát thủ. Đối phương đã chủ động liên lạc với anh ta, dĩ nhiên cuối cùng giao dịch bất thành, bởi vì cái giá quá cao so với khả năng của Cổ mỗ. Cổ mỗ sợ chuyện này lộ ra ngoài, sẽ bị nghi ngờ, cho nên dứt khoát làm ra vẻ như không có mặt ở hiện trường.
Xem xong hồ sơ, tôi suy tư một lúc, Tiểu Đào hỏi: "Có phát hiện gì không?"
Tôi nói: "Có thể gặp nghi phạm chứ?"
Tiểu Đào có vẻ khó xử: "Vụ án này đã chuyển qua trình tự tư pháp, theo nguyên tắc thì có chút khó khăn, nhưng có thể thăm tù nhân, có điều hôm nay thì không được."
Tôi gật đầu: "Vậy trước tiên tới hiện trường xem một chút đi."
Chúng tôi tới hiện trường vụ án, căn nhà của Cổ mỗ đã bị dán niêm phong, mặc dù chỉ là một tờ giấy mỏng nhưng xé bỏ thì đồng nghĩa với vượt quyền. Tiểu Đào vênh mặt nói: "Sợ cái gì, xảy ra chuyện thì tỷ đây chịu trách nhiệm cho."
Nói xong nàng đưa tay định xé giấy, tôi chợt vung tay lên cản: "Chờ đã."
Tôi chạy xuống siêu thị nhỏ dưới lầu, mua mấy miếng dán tạo nhiệt và một chai nước lọc. Lấy miếng dán tạo nhiệt dán vào chai nước, nước rất nhanh đã ấm lên, sau đó làm mềm keo của giấy niêm phong, nhẹ nhàng gỡ ra, rồi dùng dây kẽm mở khóa.
Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc nói: "Anh thật là nhiều ý tưởng xấu xa, sau này ngàn vạn lần đừng làm trộm nhé."
Tôi cười: "Làm trộm thì nào có ý nghĩa, lại không có cảnh hoa xinh đẹp thế này làm bạn."
Tiểu Đào ra vẻ nghiêm túc nói: "Vì sự bình yên của Nam Giang, tôi phải tiếp tục duy trì sự xinh đẹp này vậy!"
Chúng tôi đẩy cửa đi vào, hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ, một vết máu cũng chẳng còn. Tôi liếc mắt, để ý thấy bên cạnh cửa chính là nhà vệ sinh, đẩy cửa ra thì thấy mặc dù bên trong không rộng lắm, nhưng để giấu một người thì dư sức.
Tôi trầm ngâm nói: "Đúng là táo bạo!"
Tiểu Đào hỏi: "Phát hiện cái gì?"
Tôi lắc đầu: "Hiện giờ chỉ là phỏng đoán, vẫn chưa thể chắc chắn rằng có liên quan tới kẻ mô phỏng, dù sao trong vụ án này quan hệ vợ chồng rất kém, có lẽ là án giết vợ thật."
Hoàng Tiểu Đào nói: "Có thể đặt giả thiết không?"
Tôi cười: "Được rồi, chúng ta đặt giả thiết một chút, đây cũng là do kẻ mô phỏng gây ra."
Nếu vụ án này cũng do hắn làm, thì có thể nói lần này tương đối cao tay. Kẻ mô phỏng không bắt chước người chồng mà bắt chước người vợ. Bản thân vụ án rất đơn giản, kẻ mô phỏng đi vào trong nhà, giết chết người vợ. Sau đó hắn gọi điện cho người chồng, có lẽ là dùng giọng giả, bảo anh ta về ký đơn ly dị. Chờ khi người chồng về tới, hung thủ cùng lúc đóng vai hai người trong phòng làm chuyện bại hoại, hắn đã dự tính được với tính cách nóng nảy của Cổ mỗ, sẽ hành động quá khích.
Lúc Cổ mỗ nóng giận đạp cửa, kẻ mô phỏng trốn trong phòng vệ sinh bên cạnh, khi Cổ mỗ vào, gặp cảnh kinh hoàng trước mắt, âm thầm thò chân ra ngáng một cái để Cổ mỗ ngã vào vũng máu.
Kẻ sát thủ trước đó chủ động liên lạc với Cổ mỗ cũng là kẻ mô phỏng đóng vai, không vì cái gì khác, mà là khiến trong lòng Cổ mỗ có quỷ, không dám báo cảnh sát. Như vậy thì có thể làm sự hoài nghi trên người Cổ mỗ tăng lên gấp nhiều lần.
Sau khi người chồng bỏ chạy, kẻ mô phỏng tiếp tục giả giọng gọi điện về cho bố mẹ vợ của anh ta, nói rằng Cổ mỗ muốn giết mình, rồi ung dung rời đi.
Lần này không những chỉ giá họa, mà còn biến những lời nói của Cổ mỗ trước cảnh sát đều thành nói dối.
Tất nhiên đây chỉ là suy luận, tôi không cách nào kiểm chứng được. Thực ra trừ vụ Đinh mỗ có thể tìm được chứng cứ quan trọng, thì kể cả vụ Lý mỗ cũng chẳng có cách nào chứng minh, cả anh ta và Cổ mỗ đều phải ngồi tù.
Đồ đạc trong nhà cũng bị dán niêm phong, tôi không cần bóc, mà trực tiếp áp tai lên, dùng tay gõ xung quanh liền biết bên trong đại khái có thứ gì.
Trong ngăn kéo bàn trang điểm hình như có đồ, tôi dùng cách cũ, nhẹ nhàng bóc giấy niêm phong ra. Trong ngăn kéo là một chút đồ dùng trang điểm, còn có một cái điện thoại di động. Điện thoại không bật nguồn, tôi hỏi Tiểu Đào: "Có mang sạc dự phòng không?"
Tiểu Đào nói: "Để tôi tháo pin máy mình ra vậy."
Nàng tháo pin máy mình, dùng dây điện nhỏ kết nối đơn giản vào điện thoại kia. Do đã lâu không bật máy, thoáng cái nhảy ra cả đống tin nhắn, tôi xem qua một chút, không có manh mối quan trọng gì, sau đó mở wechat của nạn nhân lên.
Đại khái xem qua một chút, tôi để ý tới một tin, là nạn nhân nhắn với bạn mình: "Cám ơn trời đất, rốt cuộc mình cũng cũng thi được bằng lái rồi. Chồng của bạn học mình là thày dạy lái xe, nhờ anh ấy chiếu cố, phần thi thực hành mình mới đạt tiêu chuẩn."
Tôi với Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc nhìn nhau, liền mở danh bạ trong điện thoại, quả nhiên trong đó có 'Thầy Lý dạy lái xe', tôi hỏi: "Cô có số của nghi phạm Lý mỗ không?"
Tiểu Đào nói: "Có...nhưng điện thoại tôi không có pin."
Tôi lấy điện thoại ra gọi về cục hỏi một chút, quả nhiên 'Thầy Lý dạy lái xe' chính là nghi phạm Lý mỗ. Nói cách khác, hai nạn nhân là bạn học...không, ba nạn nhân đều tương đồng về tuổi tác, chỉ e tất cả đều là bạn học với nhau.
Rốt cuộc tôi đã nắm được mối liên hệ giữa ba vụ án!