Chương 399: Đồng phạm
Hoàng Tiểu Đào có vẻ rất kinh ngạc, nhưng tôi chưa giải thích cặn kẽ ngay, mà cầm ô nghiệm thi lên, bảo nàng soi đèn tử ngoại.
Tuy nhiên lối vào đã bị cảnh sát giẫm đạp, dấu chân đã bị chồng lên nhau, chẳng thấy được gì. Tôi nói: "Hãy giả sử, lúc đó bọn chúng đang trong cảnh hoan lạc thì có người bước vào, bốn tên phú nhị đại đều hoảng hốt."
Tiểu Đào hỏi: "Chẳng lẽ bọn chúng không giết người này bịt miệng sao?"
Tôi lắc đầu: "Chúng không hề dữ tợn như chúng ta tưởng tượng, thậm chí còn có thể nói là yếu đuối, hơn nữa lúc đang hãm hiếp nạn nhân, quần áo xộc xệch mà đột nhiên bị phát hiện nhất định sẽ hoảng sợ."
Tiểu Đào hỏi tiếp: "Người này cũng không báo cảnh sát, chẳng lẽ bị bọn chúng mua chuộc?"
"Không, hắn là đồng phạm." Tôi đáp.
Tiểu Đào không khỏi trợn tròn mắt: "Đồng lõa??"
Vụ án có một chút phương hướng khác thường, nạn nhân nữ thì được từ từ đỡ xuống, nạn nhân nam lại bị thả thô bạo xuống, một hành vi cá nhân trong thời gian ngắn ngủi sao lại bất đồng như vậy?
Câu trả lời chính là, người đỡ nạn nhân nữ xuống là một người khác, đó là người mới bước vào. Không biết hắn đã nói gì với bốn hung thủ, nhưng tóm lại là chúng tin hắn, vì vậy mới để cho hắn xử lý hiện trường. Kẻ đồng phạm này là một tay lão luyện, đầu tiên hắn hủy dung nhan nạn nhân khiến danh tính khó xác nhận, sau đó thiêu hủy toàn bộ vật chứng.
Tiểu Đào thở dài: "Sao vụ án thoáng cái lại thêm phức tạp, từ đâu nhảy ra một người trợ giúp bọn chúng?"
Tôi chợt nghĩ tới lúc ở trại chó, la lên: "Phải rồi, người lạ mặt dùng ống nhòm theo dõi chúng ta, tìm ra chưa?"
Tiểu Đào nói: "Tìm được thì gặp quỷ, em phái cấp dưới chạy tới đó chẳng tìm thấy cái gì, ngay cả dấu chân cũng không, bọn họ còn tưởng chúng ta nhìn lầm."
Tôi im lặng một hồi, Tiểu Đào lại nói: "Chúng ta có cần quay lại ngọn núi kia điều tra không?"
Tôi xua tay: "Tạm thời không cần, dù sao người này không phải hung thủ, không nên đặt trọng tâm. Có lẽ hắn là cha chú của bốn tên phú nhị đại cho nên chúng mới tin hắn, chúng ta còn phải tiếp tục điều tra hung thủ."
Tiểu Đào cương nghị nói: "Đúng, tuyết đối không thể để xảy ra vụ án thứ 3!"
Tôi hỏi: "Chung cư này có camera không?"
Tiểu Đào đáp: "Không có, cũng chỉ có một bảo vệ do đội xây dựng thuê, chủ yếu đề phòng trộm cắp vật liệu hoặc người lang thang vào ngủ."
Tôi đề nghị xuống hỏi một chút. Dưới lầu là hiện trường xây dựng được quây bằng tôn, phòng an ninh ở ngay lối ra vào. Tiểu Đào nhìn một cái lắc đầu nói: "Tường tôn này thì vào dễ lắm."
Tôi nói: "Không, chúng mang theo ý định giết người, căn bản sẽ không nhảy tường. Chúng ta đi dọc theo xem sao."
Nhưng đi hết một vòng cũng không phát hiện chỗ nào có lỗ hổng, sau đó chúng tôi tới phòng bảo vệ, người bảo vệ khá lớn tuổi, hỏi: "Đồng chí cảnh sát, hiện trường án mạng điều tra xong rồi à?"
Tôi đáp: "Vẫn chưa, à chúng tôi muốn hỏi thăm giờ làm việc của ông."
Bảo vệ nói thẳng là ban ngày không cần tới, 6h tối mới đi làm, trực đến 8h sáng hôm sau. Cứ 12h đêm sẽ đi tuần tra mọi nơi, Tiểu Đào hỏi: "Ông nhiều tuổi như vậy, thức đêm cũng chịu được sao?"
Bảo vệ cười khổ: "Cũng chẳng có cách nào, tôi phải kiếm tiền đóng học phí cho con, mà thực ra công việc này của tôi cũng tương đối nhàn nhã, không vất vả như bảo vệ các khu dân cư."
Tôi hỏi: "Vậy hôm nay không thi công sao?"
Bảo vệ đáp: "Hôm nay nghỉ, nhân viên tạp vụ cũng không đi làm, chứ không sao tận hôm nay mới phát hiện trên lầu có án mạng."
Tôi hỏi: "Vậy tối qua ông có thấy ai khả nghi đi vào không?"
Bảo vệ nói: "Nếu trông thấy tôi đã báo án từ sáng sớm rồi, cả đêm qua ngồi trực, nếu có ai đi vào thì không thể qua mắt tôi được."
Đột nhiên tôi đổi giọng nghiêm nghị: "Đại thúc, ông nói thật cũng không trừ tiền của ông, tối qua ông ngủ đúng không?"
Bảo vệ hốt hoảng lắc đầu: "Không...không có!"
Tôi chẳng cần dùng động u chi đồng, chỉ một thứ trên ghế, nói: "Đó là một cái túi ngủ. Ông tối nào cũng ngủ hết, dù sao nơi này chẳng có ai quản ông cả, đúng không?"
Bảo vệ ngượng ngùng thừa nhận, ông ta nói ban đêm sẽ khóa cổng chính lại, dù sao cũng chẳng có ai tới trộm đồ, còn mình thì ngủ, chứ với tuổi tác này làm sao đêm nào cũng thức nổi.
Tôi bảo ông ta khóa cổng lại, muốn thử nhìn một chút. Bảo vệ kéo hai cánh cổng vào, chốt một cái khóa dài, tôi quan sát ổ khóa, không có dấu vết bị cạy.
Tôi kéo thanh then sắt, một đường liền kéo luôn cả ổ khóa ra, bảo vệ sợ hãi vô cùng, tôi nhắc: "Đổi một cái khóa ngắn hơn đi, loại khóa dài này vô dụng lắm, ông ngủ trong phòng bảo vệ cũng chả khác nào ngủ ngoài đường, như vậy rất mất an toàn."
Bảo vệ gật đầu lia lịa: "Tối nay tôi sẽ thức, mai đổi khóa khác."
Tôi đi sang bên đường đối diện quan sát bốn phía, Tiểu Đào hỏi tôi đang nhìn gì, tôi nói: "Anh đang nghĩ làm sao hung thủ biết nơi này?"
"Nghiên cứu địa hình từ trước?" Tiểu Đào nói.
Tôi lắc đầu: "Bốn tên này mặc dù gây chuyện không bằng cầm thú, nhưng thủ đoạn không hề tinh vi, chuyện nghiên cứu địa hình theo anh chúng không làm được. Chắc hẳn chúng thường qua lại khu vực này."
Tôi quay đầu nhìn lại, cuối đường có một cơ sở massage: "Có khả năng chúng từng tới đó, ta đi hỏi thăm xem sao."
Chúng tôi tới cơ sở massage, giờ đang là thời điểm làm ăn, Tiểu Đào giơ thẻ cảnh sát, bảo lễ tân gọi quản lý xuống. Quản lý là một phụ nữ, vừa bước xuống đã oán giận nói: "Ai da, cảnh sát các người làm cái gì vậy, điều tra manh mối mà dẫn người của chúng tôi đi, đến giờ vẫn chưa liên lạc được."
Tôi với Tiểu Đào sững người, Tiểu Đào hỏi: "Cô nói gì cơ?"
Quản lý nói sáng nay có một cảnh sát tới hỏi giám đốc mấy chuyện, còn gọi hai kỹ thuật viên tới, bốn người vừa nói vừa đi ra ngoài, tới giờ vẫn chưa liên lạc được.
Tiểu Đào hỏi: "Cô gọi điện cho bên cảnh sát chưa?"
Quản lý đáp: "Chưa, chẳng phải là mất tích hơn 48 tiếng mới được báo án sao?"
Tiểu Đào nghiêm túc: "Phải chăng cơ sở này có gì mờ ám, cho nên không dám báo án?"
Quản lý liều mạng xua tay: "Không có không có, chúng tôi tuyệt đối là làm ăn đàng hoàng."
"Trông người cảnh sát kia như thế nào?" Tiểu Đào hỏi.
Cô ta tả lại, là đang ông, mặt đầy râu quai nón, gương mặt bình thường, cao khoảng 1m8, chừng 4-50 tuổi."
Tôi đột nhiên xen vào một câu: "Có phải lúc đi, chân hơi khập khiễng?"
Hai mắt cô ta sáng lên: "Đúng đúng, hai người biết ông ta à, có thể bảo giám đốc mau trở về không?"
Tôi với Tiểu Đào nhìn nhau, tên này thật quá to gan, lại giám giả mạo cảnh sát, bắt cóc giám đốc!