Chương 490: Giáo viên khát máu
Nhìn cỗ thi thể này, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh hung thủ nấp trong phòng tối đen, chơi đùa với cái xác, đặc điểm và hình dáng bên ngoài của hung thủ cũng phần nào mơ hồ.
Tôi hỏi Băng Tâm: "Theo muội nghĩ thì hung thủ là người như thế nào?"
Bị đặt câu hỏi bất ngờ, Băng Tâm sửng sốt, suy nghĩ một chút rồi đáp: "Rất am hiểu về cổ trang, lại có thể mua được những thứ này, chắc hẳn trong nhà phải có nhiều tiền. Để đạt được mục đích định sẵn, hắn có thể duy trì cái xác lâu như vậy, muội nghĩ hắn là một người cố chấp, còn nữa, với tư chất như thế thì nhất định đã từng gây án trước đây."
Tôi phản bác: "Có tiền hay không ta còn chưa xác định được, nhưng hung thủ rất có thể là gây án lần đầu, hơn nữa là một kẻ không quyết đoán, thay đổi thất thường."
"Hả?" Băng Tâm sửng sốt.
"Tống Dương, đừng vòng vo, anh cứ nói thẳng ra đi. Ở đây lạnh lắm." Tiểu Đào giục.
Tôi mỉm cười phân tích: "Hung thủ đập chết người, hai cái xác được giữ đông khoảng 2 ngày, khoảng thời gian này hắn nghĩ ra một phương án xử lý thi thể. Vì để đạt được mục đích định sẵn, hắn phải làm kéo tóc nạn nhân dài ra, nhưng vì không nối được tóc nên cạo trọc rồi đội tóc giả. Vết thương vùng đầu là vết thương sớm nhất, kế đến là bụng. Phần da thịt thiếu sót biến đi đâu, hung thủ lấy nó có mục đích gì? Tôi nghĩ cũng giống việc hủy bộ mặt nạn nhân, là để che giấu cái gì đó. Lẽ nào bụng nạn nhân có ký hiệu đặc biệt gì? Không thể nào, cho nên đó là vì hung khí. Ban đầu hung thủ dùng thứ gì đó để rạch bụng, sau đó sợ hung khí này sẽ làm mình bại lộ cho nên dùng kéo cắt bỏ phần da thịt quanh miệng vết thương. Điều này chứng tỏ hắn đã chột dạ, tuyệt đối không phải kẻ đã có kinh nghiệm gây án."
"Vết thương trên mặt và các đầu ngón tay được gây ra cuối cùng, sau khi hoàn thành tác phẩm, sợ danh tính người chết sẽ tố cáo mình, cho nên hủy đi. Từ độ cũ của vết thương thấy rằng, phải tốn hai ngày để hoàn thành tác phẩm, hung thủ tuyệt đối không phải một kẻ đã quen tay, mà là kẻ giết người lần đầu."
Sau khi lời tự thuật của tôi chấm dứt, mọi người im lặng chốc lát, Tiểu Đào hỏi: "Như vậy thì hung thủ và nạn nhân là người quen?"
"Rất có thể." Tôi gật đầu.
"Mặc dù kẻ này không thành thạo, nhưng vẫn nắm được mấu chốt là không xác định ra danh tính sẽ khó phá án nhất, có thể là học trên phim ảnh."
Tôi hỏi đội trưởng Đường: "Thức ăn trong dạ dày hai nạn nhân có những gì?"
"Cá, tôm, rất nhiều. Hai vợ chồng này hẳn là có tiền." Đội trưởng Đường suy nghĩ rồi đáp.
"Cho tôi xem danh sách chi tiết." Tôi nói.
Đội trưởng Đường rời đi, mang về một tờ danh sách. Tôi để ý trong dạ dày nạn nhân, thức ăn có mấy chục loại, mỗi loại hàm lượng không nhiều. Cũng may là tôi đòi xem kỹ, nói: "Đội trưởng Đường, đừng để ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo, nhiều món như vậy, cho dù là người có tiền cũng không gọi một lúc nhiều món thế này."
"Ừ nhỉ." Đội trưởng Đường lúng túng gãi đầu.
Tôi nói: "Hẳn là bọn họ vừa đi dự tiệc về. Những đồ ăn này đa dạng, đủ để làm một bàn tiệc."
Tất cả tỏ ra bừng tỉnh, đội trưởng Đường xấu hổ nói: "Đúng là Tống cố vấn, điều này cũng chú ý tới..."
Tôi khẽ mỉm cười: "Không phải thận trọng mà là khách quan."
Tiểu Đào lên tiếng: "Được rồi, đừng tự khen tự nhận nữa, tiệc rượu cũng được, cơm nhạt cũng tốt, có gì trợ giúp cho việc phá án đâu?"
Tôi nói: "Có, nạn nhân nam lái một chiếc xe."
Tiểu Đào ngạc nhiên, cầm tờ danh sách lên nhìn rồi nói: "Ha ha, em hiểu, trong dạ dày người nữ có rượu, người nam thì không cho nên anh nghĩ người nam lái xe. Giờ em cũng có thể theo kịp suy nghĩ của anh rồi."
Tôi cười cười, nói: "Xem cỗ thi thể cuối cùng đi, Băng Tâm, đọc!"
Băng Tâm cầm báo cáo giám định lên bắt đầu đọc, nạn nhân nữ thứ hai khoảng 28 tuổi, người hơi gầy, thời gian tử vong khoảng 10 ngày trước, trên cổ có vết dây, nguyên nhân chết là cổ họng bị thít chặt dẫn đến ngạt thở. Xương sống hơi cong, nghĩ rằng hung thủ dùng lực mạnh kéo từ phía sau.
Nạn nhân nữ thứ hai cũng bị acid chlohydric ăn mòn gương mặt, dùng dao nhỏ cắt vân tay. Ngoài ra còn có một manh mối quan trọng, âm đạo nạn nhân có một lượng nước khử trùng 84 lớn, nghi là rót vào sau khi chết, đồng thời tìm được một ít tinh dịch, nhưng ADN đã bị phá hư.
Nghe xong, tôi liền lấy điện thoại ra search mấy thứ, Băng Tâm dậm chân nói: "Tống Dương ca ca, huynh có nghe không thế, sao tự nhiên lại lấy điện thoại ra chơi?"
Tôi cất điện thoại đi, lúng túng cười: "Xin lỗi, đột nhiên ta nghĩ đến một chuyện, ta vẫn nghe mà."
"Nghĩ đến cái gì?" Tiểu Đào hỏi.
"Thứ cho anh tạm thời giữ kín, Tống Tinh Thần, đưa ô nghiệm thi đây." Tôi nói.
Tiểu Đào bĩu môi.
Nạn nhân nữ thứ hai dáng người có thể nói là rất hoàn hảo, pháp y kết luận là tử thi đã bị xâm hại, cho nên tôi muốn xác nhận một chút.
Trong lúc chờ Tống Tinh Thần đi lấy ô, tôi nhấc tay nạn nhân lên ngửi, đáng tiếc là toàn mùi formalin. Một lúc sau, Tinh Thần mang ô vào, tôi bảo Băng Tâm soi đèn tử ngoại, lúc bóng ô chiếu lên thi thể, mọi người đồng thanh ồ lên. Trên cái xác có rất nhiều dấu tay, mặc dù ở trạng thái tĩnh nhưng có thể nhìn ra hung thủ đã từng vuốt ve cái xác này hồi lâu.
Trên đầu vú thậm chí còn có dấu răng, đủ thấy hung thủ có cảm tình đặc biệt với nạn nhân này, có lẽ là người thầm thương trộm nhớ.
Sau khi im lặng giây lát, tôi nói: "Hung thủ với lần gây án sau này đã có tố chất nhất định, lần thứ hai giết người rất sạch sẽ, gọn gàng."
"Này này, đầu mối lớn như vậy trước mặt anh không nói, lại nói xiên đi đâu vậy?" Tiểu Đào nói.
Tôi xua tay, chỉ: "Đừng nôn nóng, cảm tình đặc biệt của hung thủ đối với nạn nhân lát nữa sẽ phải nói đến, nhưng trước đó, anh có một suy luận...ba nạn nhân là bạn học thời trung học, hung thủ hẳn là một người làm bên giáo dục, ngày 7 tháng 9 họ tham gia một buổi họp lớp."
"Cái...sao?" Mọi người cùng kinh ngạc. Tiểu Đào trợn tròn mắt: "Làm sao anh thấy được?"
Tôi quay qua hỏi Băng Tâm: "Muội tốt nghiệp trung học khi nào?"
"Mười sáu tuổi, sao vậy?" Băng Tâm đáp.
"Ôi mẹ ơi, thần đồng. Không hỏi muội nữa, hỏi người khác. Tiểu Đào, em thì sao?"
"18 tuổi. Hầu hết mọi người đều 18 tuổi tốt nghiệp trung học." Tiểu Đào đảo con ngươi một chút: "Ý anh là, ba nạn nhân đều chừng 28 tuổi, đúng thời điểm tốt nghiệp được 10 năm?"
Tôi gật đầu: "Đây chỉ là một phương diện, nạn nhân tuổi tác trung hợp, gần như là thế, anh có thể nghĩ tới họ là bạn học. Còn có ngày 7 tháng 9 cũng chính là đêm hai vợ chồng này gặp nạn, là cuối tuần, họp lớp cũng hay ấn định vào cuối tuần. Thêm nữa hung thủ cố ý hủy bỏ gương mặt nạn nhân, hiển nhiên là họ quen biết nhau, biết được danh tính nạn nhân đồng nghĩa với việc hắn bị bại lộ."
"Vậy làm sao anh biết được nghề nghiệp của hung thủ?" Hoàng Tiểu Đào tò mò hỏi.
"Thời gian!" Tôi cười nói: "Hung thủ sát hại nạn nhân nữ thứ hai vào 10 ngày trước, trùng hợp là lần đầu tiên vứt xác cũng đúng 10 ngày trước. Mọi người nhìn một chút xem ngày đó là ngày bao nhiêu?"
"Ngày 10 tháng 9...ngày nhà giáo!" Tiểu Đào và Băng Tâm đồng thanh.
"Đúng, sau đó là lần thứ 2 vứt xác, là cuối tuần. Hung thủ là một người chỉ rảnh vào cuối tuần và ngày nhà giáo, hoặc là hắn là học sinh lớn tuổi ở lại lớp, hoặc chính là giáo viên!" Tôi suy nghĩ kỹ càng trước khi nói.