Chương 496: Phong tỏa hung thủ
Mấy ngày trước, các bạn học cùng lớp năm đó tụ họp, năm người 10 năm sau lại tập trung một chỗ. Nhắc tới chuyện cũ này, phản ứng của mỗi người không đồng nhất, đối với Hầu Tử mà nói, sự việc năm đó giống như cái gai đâm trong lòng hắn, một người trong số họ lại nói thầy Từ là loại giáo viên cả đời không có tiền đồ, chết cũng đáng tội.
Một người khác đứng dậy tát thẳng vào mặt hắn, nói: "Mày coi thường giáo viên sao?"
Vốn là họp lớp vui vẻ, thoáng cái không khí trở nên rất căng thẳng, mọi người tan tiệc trong sự bực mình. Sau đó Hầu Tử bận công việc bề bộn, không liên lạc với bọn họ, cho tới đêm hôm trước thấy trên weibo có người chết, hắn lục soát trên mạng một chút, lập tức nghĩ tới vong hồn của thầy Từ quay về trả thù.
Bởi những ai từng học lớp thầy Từ đều sẽ không quên, thầy Từ có một chất giọng tốt, cũng thích nhất là ngâm thơ cổ, lần nào cũng tình cảm dạt dào, như đưa người ta nhập vào cảnh trong thơ.
Cuối bài đăng, Hầu Tử liền nói rất nhiều câu xin lỗi thầy Từ.
Đọc xong, tôi trầm ngâm hồi lâu, Tiểu Đào thở dài nói: "Đoạn văn này đã được chia sẻ cả trăm lượt, phía dưới mắng Hầu Tử cũng có mà đồng cảm, an ủi cũng có."
Tôi nói: "Xem ra hung thủ này là một trong 5 người, nhưng chẳng lẽ hắn định giết cả chính mình hay sao?"
Hán phục bị mất có hai bộ nữ, năm bộ nam, cho thấy hắn cũng coi mình là một trong số những kẻ phải chết.
Tiểu Đào nói: "Trước mắt không cần quan tâm những thứ này, nếu những manh mối này đã nổi lên, chúng ta liền chia binh hai đường. Một đội đi tìm ngôi trường năm đó xảy ra chuyện, một đội đi tìm Hầu Tử."
Tôi phấn chấn: "Nếu có thể tìm ra, vấn đề liền được giải."
Tiểu Đào định cùng Vương Nguyên Thạch hành động, còn tôi thì đi cùng Băng Tâm và Tống Tinh Thần. Đột nhiên Băng Tâm ho khan một tiếng, đẩy tôi về phía Tiểu Đào: "Huynh cứ đi với Tiểu Đào tỷ tỷ đi!"
Tôi với Tiểu Đào nhìn nhau, cười: "Được rồi, tôi với Tống Dương đi trường trung học, mọi người đi tìm Hầu Tử."
Tôi bổ sung một câu: "Chuyện trên internet, tìm Lão Yêu hỗ trợ đi."
Sau khi ba người đi khỏi, tôi và Tiểu Đào bắt đầu rà soát các trường tư trong thành phố, tổng cộng có mấy chục trường. Hỏi qua một lượt, tất cả đều nói chưa từng có việc này xảy ra, nhất định là giấu diếm tin tức.
Nếu đi hỏi thăm theo thứ tự thì không thực tế, tôi nói: "Vậy thì điều tra theo tỷ lệ nhập học."
Tra một cái, phát hiện có ba trường tư là tăng tỷ lệ nhập học, chúng tôi lập tức chạy xe tới ngôi trường gần nhất. Trên đường đi, Tiểu Đào cười nói: "Tối qua bị Băng Tâm bắt quả tang, kết quả em bị con bé bắt nói chuyện phiếm cả đêm."
"Nói chuyện về cái gì?" Tôi hiếu kỳ.
"Con bé này tâm tình thật phức tạp, vừa mong chờ anh hạnh phúc, lại vừa ghen tỵ. Em chỉ có thể khai sáng cho nó, nói rằng nếu sau này kết hôn rồi, sẽ vẫn cho hai người chơi chung, làm bạn tốt cả đời, tình cảm vẫn có thể chia sẻ. Haiz chuyện này là sao, em lại đi mở đường cho tình địch." Tiểu Đào bật cười.
Đối với lần này tôi cũng chẳng có lời nào để nói, thở dài: "Tiểu Đào, em thật là rộng lượng."
"Chỉ là em tin tưởng anh mà thôi." Nàng cười.
Đi thăm hai ngôi trường, tôi đều dùng động u chi đồng quan sát khi hỏi hiệu trưởng và những giáo viên, xem ra họ đều nói thật, chỉ còn một trường cuối cùng - Trung học phổ thông Anh Kiệt.
Trường Anh Kiệt nằm ở vị trí khá xa, lúc đang chuẩn bị tới thì Lão Yêu gửi cho tôi một tin, việc hắn chủ động gửi tin là tương đối hiếm thấy. Trong tin có một tấm ảnh chụp màn hình, trên ảnh là ghi chép nói chuyện giữa ID của Hầu Tử và ID của một nick khác tên là Thanh Thanh Tử Câm.
Thanh Thanh Tử Câm nói: "Hầu Tử, tao nhìn thấy bài của mày rồi, oan hồn thầy Từ thật sự quay về tìm chúng ta báo thù sao?"
Hầu Tử nói: "Đúng, mày, tao, Đại Tráng, Tiểu Phi và Vĩ Ca đều phải chết!"
Thanh Thanh nói: "Đừng suy nghĩ tiêu cực như vậy chứ. Phải rồi, giờ mày có bận gì không, tao muốn hẹn mày ra ngoài gặp nhau bàn chuyện này một chút."
Hầu Tử nói: "Có gì cần phải bàn bạc đâu, chuyện cần đến rốt cuộc cũng phải đến."
Thanh Thanh nói: "Nhưng là thế này, tao có một người bạn làm cảnh sát, nói muốn hiểu rõ tình huống lúc đó, hy vọng mày có thể tới một chuyến."
Hầu Tử nói: "Cái gì? Mày lại chủ động đi tìm cảnh sát?"
Thanh Thanh nói: "Phía cảnh sát đã xác nhận vụ này là do người làm, không phải hồn ma, mày yên tâm đi. Mày đến quán trà số 23 đường Kiến Khang nhé, tao với cảnh sát đang ở đây, nhanh lên một chút."
Hầu Tử đáp: "Được, tao đến ngay đây."
Xem xong, tôi cả kinh la lên: "Chết tiệt! Hung thủ đọc được bài đăng, chủ động hẹn Hầu Tử ra ngoài, nhất định là muốn diệt khẩu."
Tôi lập tức gọi điện cho Lão Yêu: "Ngươi lấy được đoạn hội thoại này ở đâu?"
Tình huống vô cùng khẩn cấp, lần này Lão Yêu cũng không dám cợt nhả, vào thẳng vấn đề: "Lão Vương vừa bảo ta tra cái ID này thử, ta lập tức hack vào cơ sở dữ liệu của diễn đàn, ID này lập đã lâu, lúc đăng ký còn không có giấy tờ xác minh cho nên không biết là ai, lúc ta vô tình phát hiện đoạn hội thoại là nửa tiếng trước. Phải rồi, bọn lão Vương đang chạy tới đó."
"Đa tạ!" Tôi nói.
"Ta tra tiếp địa chỉ IP, các ngươi làm việc trước đi." Lão Yêu đáp.
Cúp máy, tôi bải Tiểu Đào lập tức tới địa chỉ này, nàng liền quẹo gấp ngay trên đường, một lúc phạm liền ba bốn quy tắc giao thông, thẳng chạy tới đường Kiến Khang.
Cả đường đi ai cũng lo lắng, chỉ sợ tới trễ sẽ lại thêm một thi thể. Lúc tới nơi, nhóm Vương Nguyên Thạch cũng vừa đến, chúng tôi hỏi nhân viên phục vụ quán trà, vừa rồi có hai người đàn ông đi vào không? Phục vụ nói không có, nhưng anh ta nhìn thấy ngoài cửa có một chiếc xe con, túm một người đàn ông lên xe rồi lập tức lái đi, anh ta còn đang do dự xem có nên báo cảnh sát không, ai ngờ cảnh sát đã tới rồi.
Hỏi rõ phương hướng, chúng tôi vội lên xe đuổi theo, đồng thời liên lạc với cảnh sát giao thông, tìm chiếc xe kia bằng camera, rất có thể là xe của Kha Văn Viễn.
Cảnh sát rất nhanh đã tìm ra chiếc xe này, bởi nó một đường chạy lạng lách, rồi đi ngược chiều, bị quay được rất nhiều lần. Chúng tôi đuổi theo tới một ngã tư đường, trước mặt đột nhiên xảy ra va chạm, cũng may Tiểu Đào kịp thời đánh lái lên vỉa hè, tránh được tai nạn liên hoàn.
"Xảy ra chuyện gì, sao nhiều xe tông nhau như vậy?" Băng Tâm hỏi trong điện thoại.
Tôi nói: "Không quản được những thứ này, đuổi theo nghi phạm trước đã. Bảo đội trưởng Đường tới xử lý đi."
Chúng tôi tiếp tục đuổi, trên camera biểu hiện, chiếc xe van xuất hiện lần cuối ở một ngã tư đường Liên Thành Bắc Lộ rồi biến mất, chúng tôi dừng xe gần đó, chia nhau ra tìm, điện thoại giữ nguyên liên lạc.
Tìm khoảng 15p, Băng Tâm trong điện thoại nói: "Tìm được rồi, trong một nhà máy có tên là Đông Phương Cơ Giới."
Tôi nói: "Đừng manh động, ngàn vạn lần đừng manh động, chúng ta tới ngay đây."
Băng Tâm thở dài nói: "Thực ra muội đang ở hiện trường rồi, nhưng hung thủ đã...tự sát!"