Âm Phủ Thần Thám

Chương 499: Man thiên quá hải

Chương 499: Man thiên quá hải


Trước khi cảnh sát tới, tôi khám nghiệm qua thi thể trước. Tiểu Đào hỏi chủ nhà, biết được phòng này đúng là Cổ Sung thuê. Do sáng nay thị cục Giang Lăng bề bộn công việc đối phó với nghi phạm chạy trốn khắp nơi, đội trưởng Đường còn chưa có tới, tôi lẩm bẩm: "Lần này không xong rồi, hung thủ có thể sẽ nhân cơ hội chạy khỏi Giang Lăng."
Tiểu Đào kinh ngạc nói: "Chẳng phải là ở đây sao? Hai nữ sinh, năm nam sinh, tất cả đều đủ."
Tôi khoát tay một cái: "Tạm thời chưa giải thích được, em có thể liên lạc với các phân cục, chốt chặn các ngả đường, đừng để xổng Cổ Sung không?"
Thấy nàng còn chần chừ, tôi hét: "Tin tưởng anh một lần đi!"
"Được rồi, em tin anh!"
Chờ Tiểu Đào bố trí xong, đội trưởng Đường cũng vừa tới, tôi bảo ông ta mang thi thể về trước, vì còn cần làm ít hóa nghiệm.
Quay về thị cục, Băng Tâm mang số thuốc hung thủ để lại đi làm hóa nghiệm, tôi nói: "Nhân tiện xét nghiệm lượng đường trong máu và gan."
"Tại sao phải xét nghiệm cái này?" Băng Tâm hỏi.
"Muội cứ đi làm đi, lát nữa ta sẽ nói tỉ mỉ." Tôi dặn dò.
Băng Tâm đi khỏi, đội trưởng Đường lại gần hỏi: "Tống đại thần thám, hung thủ tự sát, vụ án chẳng phải đã kết thúc sao?"
Tôi lắc đầu nói: "Cái xác này không phải của hung thủ."
"Nhưng chẳng phải hắn đã khắc trên cây rằng, tự mình sẽ đi kết thúc sao?" Đường đội trưởng gãi đầu.
Tôi cười: "Ông tin lời hắn nói? Cái quỷ kế này, hung thủ đã nghĩ ra ngay từ khi bắt đầu. Cái xác này có mâu thuẫn rất rõ ràng, nếu hắn đã muốn tự sát, vậy hủy mặt có ý nghĩa gì?"
"Chẳng phải cậu nói từ đầu rằng, hung thủ có tính nghi thức rất cao, có lẽ đây là một khâu không thể thiếu."
Tôi lắc đầu: "Tính nghi thức có cao hơn nữa cũng không thể chiến thắng bản năng cầu sinh. Chính là vì cái xác nào cũng bị hủy mặt, đã tạo cho chúng ta một xu hướng tâm lý bình thường, cho nên hắn mới có thể ve sầu thoát xác. Tay phải thi thể bị bỏng acid, thoạt nhìn giống như là tự cầm acid hắt vào mặt, nhưng tôi dùng thính cốt mộc nghe thì thấy bụng trống, gan có dấu hiệu co rút, thận bị nhiễm trùng, người này hẳn đã bị giam lâu ngày dẫn tới đói lả, cho nên mới để mặc hung thủ định đoạt. Ngoài ra trên thi thể còn có bầm tím nhẹ, nội tạng cũng bị hư hại mức độ nhất định, giống như bị trùm chăn rồi đánh. Người này bị ngược đãi như vậy, cho thấy hung thủ có thù hằn với anh ta, hiển nhiên cũng nằm trong danh sách phải giết của hắn."
Đội trưởng Đường kinh ngạc: "Vậy chẳng phải thừa ra một người ư?"
Tôi hỏi: "Đã có thể khám nghiệm thi thể trong tủ đông chưa?"
"Được rồi." Đội trưởng Đường gật đầu.
"Chúng ta qua xem một chút." Tôi phất tay.
Thi thể kia được rã đông trong phòng pháp y, chúng tôi đến, trên giường sắt có một cái xác trần truồng. Tôi kiểm tra một chút, thỉ thể tuổi chừng 30, thời gian tử vong khoảng 5 ngày trước, nguyên nhân cái chết là thủ pháp quen thuộc của hung thủ, dùng vật tày đánh vào thái dương, một đòn vong mạng.
Tôi nhấc bàn tay thi thể lên kiểm tra, vân tay bị cắt bỏ, bàn tay tương đối mạnh khỏe, phía trên có hai vết chai chạy dọc. Tôi đột nhiên nghĩ tới lúc Cổ Sung chuồn đi trước mắt chúng tôi, trên người mặc bộ quần áo giáo viên thể dục, nhất thời hiểu ra.
Tôi nói: "Quay về trường hắn dạy điều tra chút đi, khả năng thiếu một người."
Đội trưởng Đường hỏi: "Không thể nói ngay bây giờ sao?"
Tôi cười: "Mặt bị hủy rồi, làm sao tôi biết được. Có điều cho các ông một phương hướng, người này hẳn là một giáo viên thể dục, là bạn của Cổ Sung."
Lúc này Băng Tâm đẩy cửa đi vào: "Có kết quả xét nghiệm rồi, người chết bị tiêm natri xyanua, bên trong có 20% ibuprofen, là thành phần chính của thuốc giảm đau."
Đường đội trưởng tỏ vẻ may mắn, nói: "Nếu như đây không phải tự sát, tại sao hung thủ phải cho thêm thuốc giảm đau?"
Tôi nhếch mép: "Đừng quên hắn là một giáo viên môn hóa, đây là cố ý để lại cho ta xét nghiệm. Đường trong máu và gan thì sao?"
Băng Tâm nói: "Chỉ số đường trong máu và gan rất thấp, ít nhất đã bị bỏ đói 1 tuần, trạng thái khả năng đã là nửa hôn mê."
Tôi cảm ơn, việc sau đó giao cho đội trưởng Đường đi làm.
Quả nhiên đúng như tôi nói, trong trường của Cổ Sung có một giáo viên thể dục họ Trịnh mất tích. Theo đồng nghiệp nói, thầy Trịnh và Cổ Sung thường ngày ăn cơm cùng nhau, thầy Trịnh là giáo viên thể dục, chương trình tương đối nhẹ, muốn nhận thầu căng tin trong trường, vay tiền mua một cái tủ đông lớn, nhưng căng tin sang năm mới hoàn thành, nên để tạm trong phòng Cổ Sung.
Vụ án tới đây đã sáng tỏ, thầy Trịnh trong lúc vô tình đã phát hiện Cổ Sung giấu xác chết trong tủ đông, bị hắn diệt khẩu. Chương trình thể dục vốn đã xong, thêm nữa tiếp đó là kỳ nghỉ trung thu, cho nên không ai để ý thầy Trịnh mất tích.
Trùng hợp là, thầy Trịnh cũng 28 tuổi, chắc là bắt đầu từ đó Cổ Sung mới nảy ra kế ve sầu thoát xác.
Qua điều tra, chúng tôi biết quan hệ giữa Cổ Sung và Kha Văn Viễn. Kha Văn Viễn là một kẻ yêu thích lolicon, sau chuyện mua dâm nữ sinh học đường, vẫn giữ quan hệ bất chính với một số nữ sinh khác. Hắn thường bỏ tiền mua quần lót nữ sinh mặc dở, tất chân, cả lông bộ phận sinh dục và ảnh nude.
Một nữ sinh trùng hợp lại học trong lớp Cổ Sung, sau khi biết được, Cổ Sung bắt đầu tống tiền, số tiền cũng không lớn lắm, chỉ vài trăm đến một ngàn. Kha Văn Viễn biết rõ sở thích của mình không trong sạch, nếu để lộ ra thì danh tiếng sẽ lụn bại hoàn toàn, chỉ có thể im lặng mặc cho hắn sai bảo.
Sau khi xảy ra vụ án, không biết hai người liên lạc thế nào, chắc hẳn cũng là Cổ Sung lấy việc này ra uy hiếp, ép Kha Văn Viễn phải làm đồng bọn.
Điều trong vụ án khiến tôi khiếp sợ đó là, Cổ Sung chỉ là một kẻ mới phạm tội, lại có biểu hiện già dặn như vậy. Có lẽ giống trong một quyển sách tâm lý tội phạm từng viết, một số người từ khi sinh ra đã có gen phạm tội. Gen trội này sẽ khiến người đó trở thành đặc biệt, một là thành võ sỹ ngôi sao, hai là thành tội phạm.
Không, Cổ Sung cũng không phải lần đầu giết người, nếu như tôi đoán không nhầm, thì hồi cấp 3 hắn đã từng thoát được lưới pháp luật.
Mấy ngày tiếp theo là việc cảnh sát truy lùng Cổ Sung. Chúng tôi dù gì cũng là người nơi khác đến, chẳng giúp được gì, có điều tôi cho đội trưởng Đường một hướng, có thể bố trí tai mắt ở gần nhà các nạn nhân.
Đúng như dự đoán, chiều ngày 30 tháng 9, Cổ Sung bị phong tỏa tài khoản ngân hàng, trên người không xu dính túi, chạy vào nhà nạn nhân tìm đồ ăn, bị bắt tại chỗ.
Bản án tới đây kết thúc, rốt cuộc tôi cũng có thể gặp mặt Cổ Sung trong phòng thẩm vấn!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất