Âm Phủ Thần Thám

Chương 628: Đồng đội nằm vùng

Chương 628: Đồng đội nằm vùng


Tôi vừa nói suy đoán này cho Tiểu Đào thì thấy hai tay Vương thúc túm chặt cổ áo tên bịt mặt, định quật hắn xuống đất, Tiểu Đào hô to: "Đủ rồi!"
Vương Nguyên Thạch hai má đỏ bừng, lỗ mũi phập phồng, đồng tử co lại, nghiến răng, như đang cố nén sự phẫn nộ vô cùng. Giật cái mũ che mặt ra, Vương thúc hét: "Quả nhiên là ngươi, ngươi đã tàn tạ đến mức này rồi sao?"
Người kia lớn tuổi hơn Vương thúc một chút, dáng người to con, da màu nâu bóng, nếp nhăn trên mặt như vẽ, hai bên tóc mai điểm bạc, tạo cho người ta một cảm giác cường tráng.
Bởi vì vừa bị Vương thúc đạp một cước, má ông ta sưng lên, thở hổn hà hổn hển, trợn mắt nhìn Vương thúc.
"Mở mồm!" Vương Nguyên Thạch lại rống lên một tiếng. Đây là lần đầu tôi thấy ông ấy kích động như vậy, Tiểu Đào khuyên nhủ: "Lão Vương, ông bình tĩnh lại đã, ông biết người này sao?"
Vương Nguyên Thạch không nói gì, Tiểu Đào nói với Trịnh đội trưởng: "Phiền anh giải nghi phạm này về."
"Được!"
Đặc nhiệm giải nghi phạm đi, Tiểu Đào gọi Vương thúc ra ngoài, để tổ chuyên án nói chuyện riêng. Lúc này ông ta mới lên tiếng: "Hắn là đồng đội cùng thời với tôi, Lý Tấn Phong."
"Cái gì?" Tiểu Đào giật mình: "Hắn là cảnh sát?"
"Đã từng, nhưng từ khi nghiện ma túy thì không còn nữa..." Vẻ mặt Vương thúc buồn bã nói, năm xưa ông cùng Lý Tấn Phong cùng học trường cảnh sát, quan hệ rất thân thiết, cùng nhau uống rượu, cùng nhau đánh lộn, cùng theo đuổi người đẹp. Cả hai đều thích quyền cước, những thứ được dạy trong trường chẳng thỏa mãn được, họ ra ngoài cùng bái một võ sư làm thầy.
Vương Nguyên Thạch và Lý Tấn Phong đã từng ôn luyện với nhau từng chiêu từng thức, cho nên vừa thoáng nhìn cách đối phương ra đòn, Vương thúc đã đoán được là ai.
Sau đó Lý Tấn Phong bị nhà trường phát hiện ngụy tạo hồ sơ, nói ra nghe có vẻ kịch tích, cha ông ta chính là lão đại xã hội đen vùng duyên hải, liền bị đuổi học. Lúc đó có một cảnh sát già tìm hắn muốn hắn nằm vùng, cũng hứa hẹn sau khi kết thúc nhiệm vụ sẽ được trở lại làm cảnh sát. Lần đó Vương thúc không hề biết, lại tưởng huynh đệ gia nhập xã hội đen, hai người còn đánh nhau một trận. Cho đến 10 năm sau, cảnh sát càn quét băng đảng sau đó giải mã hồ sơ, Vương thúc mới biết nội tình. Vụ đó Lý Tấn Phong lập được công lao to lớn.
Nhưng cuối cùng Lý Tấn Phong vẫn không thể quay về làm cảnh sát, bởi trong lúc nằm vùng đã dính vào ma túy. Người cảnh sát già kia đưa ông ta vào trại cai nghiện nhưng không cai được, còn bỏ trốn. Sau đó cướp ma túy trong hộp đêm, đả thương nhiều người.
Sau chuyện này hắn bị ngồi tù hai năm, Vương thúc từng tới thăm hắn, đối mặt với sự biến chất của huynh đệ năm xưa, ông ta rất khó chịu. Vương thúc móc hết tiền trong túi đưa cho hắn rồi từ đó không liên lạc lại.
Vương Nguyên Thạch siết chặt nắm đấm, mắng: "Ta không ngờ hắn lại gia nhập với Cảnh Vương Gia, thật đã nhìn lầm người!"
Tôi nói: "Sự việc còn chưa rõ ràng, không kết luận bừa được."
Tiểu Đào tiếp lời: "Lão Vương, việc thẩm vấn giao chúng tôi, ông về khách sạn nghỉ ngơi đi."
Vương thúc kiên quyết lắc đầu: "Không, ta muốn nói chuyện với hắn một chút."
Tiểu Đào ôn hòa: "Quan hệ giữa ông và ông ta thân thiết, khó tránh khỏi nghi ngờ, nguyên tắc này một cảnh sát lâu năm như ông còn cần tôi nhắc sao? Băng Tâm, cô theo Vương thúc về khách sạn đi, chờ bọn tôi về rồi ăn tối."
Băng Tâm vốn không muốn, nhưng thực sự mấy ngày qua đã vất vả, mắt ai cũng thâm quầng, cho nên không bướng bỉnh nữa, lên xe Vương thúc về khách sạn.
Tôi và Tiểu Đào vào trong xưởng rượu khám xét, các manh mối chứng minh đây đúng là hang ổ tạm thời của đám tội phạm. Ngoài ra, lúc đi vào nhà kho tôi có một phát hiện, đó là mùi người quen thuộc!
Nơi này từng nhốt rất nhiều người, nhưng đã bị chuyển đi, tôi nói: "Xem ra đây cũng là hang ổ của bọn buôn người, bên ngoài nấu rượu bình thường, bên trong thì nhốt người."
Tiểu Đào nói: "Cùng là châu chấu trên một sợi dây, đám tội phạm sống ở đây cũng không có gì lạ."
Trịnh đội trưởng hỏi chúng tôi, giờ quay về cục ư, tôi xua tay: "Thẩm vấn ngay tại đây luôn, có đầu mối gì có thể lập tức ra tay. Anh và Niếp cảnh quan có việc thì cứ về trước."
Trịnh đội trưởng cười: "Chẳng có việc gì."
Chúng tôi tìm một căn phòng yên tĩnh, dẫn Lý Tấn Phong vào, trói vào một cái ghế. Câu đầu tiên ông ta nói là: "Anh bạn nhỏ, có rượu không?"
Tôi không khỏi bật cười, chẳng trách người này là bạn thân của Vương thúc ngày xưa. Người trước mặt phảng phất là một phiên bản khác của Vương Nguyên Thạch, nhưng sao lại sa đọa đến mức trở thành động bọn của đám buôn người, khoảng cách lại quá xa.
"Rượu? Dùng lời khai của ông mà đổi." Tiểu Đào nghiêm nghị nói.
Lý Tấn Phong cười khẩy.
Tiểu Đào vỗ bàn: "Tốt nhất ông nên chú ý thái độ, ông cũng được huấn luyện qua, biết thừa nguyên tắc của chúng tôi chứ?"
Lý Tấn Phong chẳng nói lời nào.
Tôi bắt đầu đặt câu hỏi, nhưng dù cho tôi có hỏi thế nào, Tiểu Đào có quát ra sao, ông ta vẫn không hé răng nửa lời, khiến cả hai đau đầu. Tiểu Đào gấp gáp, nhỏ giọng nói với tôi: "Dùng chút thủ đoạn đi."
Tôi không mang theo nhập mộng tán, bất đắc dĩ thở dài: "Mang người về trước đi!"
Chúng tôi quay về, tới thị cục đã là 6h tối. Lúc ngồi ăn lẩu, Vương thúc hỏi: "Hắn có khai không?"
Tiểu Đào thở dài: "Bạn của ông cứng miệng lắm, hỏi gì cũng không nói."
Băng Tâm lấy làm lạ, nói: "Mấy người không thấy kỳ lạ sao? Lúc xông vào chỉ có một mình ông ta ở đó, đám buôn người rút đi sao lại bỏ ông ta lại, há chẳng phải là tự chuốc lấy phiền toái sao?"
Tôi trầm ngâm: "Một điểm này ta cũng đã cân nhắc qua, theo ta thì ông ta có phải nghi phạm hay không, đừng để ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo."
Tiểu Đào nói: "Đúng thời điểm này, xuất hiện ở nơi này, không phải là nghi phạm, chẳng lẽ là cảnh sát?"
Câu nói vô tâm này chợt nhắc nhở tôi, liền gọi điện cho Niếp cảnh quan, bảo anh ta tra hồ sơ về người này. Sau đó quay qua nói với Lão Yêu đang cắm đầu ăn: "Lão Yêu, ngươi cũng hỗ trợ điều tra về người này đi."
"Mẹ, hành động trùng lặp à, ngươi đã bảo người của bộ điều tra, còn bắt ta tra cái gì?" Lão Yêu vừa nói vừa gắp thịt trong nồi.
"Bởi ta tin ngươi sẽ tra được."
Một câu này của tôi liền khiến hắn mặt mày hớn hở, còn kết thúc việc ăn uống luôn. Tiểu Đào khen đây là lần biểu hiện EQ cao nhất trong đời của tôi, đáng tiếc đối tượng lại là Lão Yêu.
Sáng hôm sau, Niếp cảnh quan nói cho chúng tôi, theo hồ sơ trên bộ, năm 99 Lý Tấn Phong đã bị trục xuất khỏi ngành cảnh sát, sau đó ngồi tù 2 năm. Làm người ta bàng hoàng là, ông ta ra tù liền làm xã hội đen, còn bị xử lý hình sự mấy lần, vết nhơ loang lổ.
Lão Yêu thì không tra được tin gì mới, nhưng ở một góc độ khác, hắn tìm được một tin tức!
Năm 2002 Lý Tấn Phong kết hôn với Dương Tuyết Nhi, có một đứa con gái. Dương Tuyết Nhi làm việc ở hộp đêm, năm 12 bị chết trong một trận đấu súng. Cản sát Quảng Đông lại bí mật cử hành tang lễ cho chị ta. Trong lúc bất chợt tôi nghĩ, liệu có phải Lý Tấn Phong vẫn là cảnh sát đang nằm vùng?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất