Chương 713: Ma thuật giết người
Con bé kéo áo gã đàn ông: "Chú ơi, chú ấy là người tốt. Chú ấy đang chơi với con mà!"
Gã đàn ông nói: "Người tốt? Nam Nam, ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, người xấu không viết chữ xấu lên mặt, đừng có tự tiện nói chuyện với kẻ lạ."
Nam Nam oan ức vùng vằng: "Con biết rồi lần sau không dám nữa, chú buông chú ấy ra đi."
Tôi vẫn đang chịu tác dụng của tuyệt tình đan, nên chẳng thấy sợ hãi gì trước sự uy hiếp. Nhìn cách hai người nói chuyện thì gã đàn ông đại khái là người giám hộ, tôi quan sát tướng mạo hắn một chút, mặt chữ quốc, râu quai nón, lông mày bên trái có vết sẹo.
Hắn trừng mắt lườm tôi, chỉ thẳng vào mặt nói: "Nếu để ta thấy ngươi một lần nữa thì đừng trách ta không khách khí!"
Dứt lời hắn nhặt cái túi dưới đất lên, kéo con bé bỏ đi. Trong tôi trào dâng cảm giác ngờ vực, nhìn chăm chăm theo bóng lưng hai người cho tới khi họ biến mất trong đám đông.
Vừa xoay người bước đi thì bắt gặp hai cảnh sát tuần tra đường phố, tôi liền nhờ họ giúp đỡ, dẫn mình đi gặp Lương cảnh quan. Cả hai tỏ ra rất ngờ vực, gọi điện về cục hỏi thăm một chút, sau đó hỏi tôi: "Anh là Tống cố vấn từ đại lục tới?"
"Phải!" Tôi gật đầu.
"Đi theo chúng tôi, Lương cảnh quan đang tìm anh đó."
Cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng được cứu rồi!
Tôi lên xe cảnh sát, nửa giờ sau thì về đến cục, Tiểu Đào và Tống Tinh Thần lao ra, cả hai cũng bị thương mặt quấn băng. Tiểu Đào nhào vào ngực tôi, kích động khóc không thành tiếng: "Anh không sao...tốt quá rồi. Ơ mà sao người anh có mùi thơm?"
Tôi đỡ Tiểu Đào dậy, kể cho nàng về chuyện xảy ra. Nghe đến đoạn tôi dùng chai rượu đập vào đầu Huyết Anh Vũ, nàng rất kinh ngạc: "Anh xuống tay được ư? Không ngờ ngồi trong lòng yêu nữ mà anh vẫn không loạn."
Tôi cười khổ: "Không đơn giản thế đâu. Để đối phó với sự dụ dỗ của cô ta, anh phải uống một loại thuốc ức chế tình cảm. Cách điều chế là do Tinh Thần cho anh, em cứ hỏi hắn thì biết."
"Được rồi, không sao đâu. Vì tìm anh mà cả ngày nay bọn em chạy khắp nơi." Tiểu Đào nói.
"Có tung tích của tập đoàn Phong Thiên không?" Tôi hỏi.
"Vào trong nói đi!"
Tôi vào phòng làm việc tạm thời, ngoài Đao Thần thì tất cả đều có mặt ở đây. Biểu hiện của mọi người khá ngưng trọng, xem ra vụ án gặp bế tắc, Tôn Lão Hổ nhíu chặt chân mày: "Không ngờ được là Joker lại hành động nhanh như vậy, hớt tay trên trước mặt chúng ta."
"Vậy V.I.P..." tôi hỏi.
"Tập đoàn Phong Thiên cũng khá quỷ quyệt, chúng đã đưa V.I.P rời đi từ trước. Cho con xem cái này."
Tôn Lão Hổ bỏ một đĩa cứng vào ổ máy tính, nói đây là bản chính của camera theo dõi. Trong hình xuất hiện một công ty nhìn như phổ thông, nhân viên bên trong đều mặc vest đen, tôi để ý thấy một tên xem hình nửa rồng nửa rắn trên cánh tay.
Đột nhiên Joker phá cửa xông vào, tay cầm SMG xả đạn khiến họ không kịp trở tay. Tôn Lão Hổ tua qua một đoạn, nhảy đến hình ảnh khác, vẫn là cảnh Joker giết người nhưng là ở góc quay khác.
Tôn Lão Hổ bấm play, tôi nhìn thấy Joker túm áo một tên bị thương, tra hỏi: "V.I.P ở đâu?"
Tên kia sống chết không nói, Joker đè đầu hắn xuống mà đánh, hỏi tiếp: "V.I.P ở đâu?"
Mỗi lần hỏi một câu hắn lại đánh một cái, tên kia cũng là hán tử, nhất quyết không nói. Joker nói phải làm một màn ma thuật ngọn lửa tinh linh, hai gã thủ hạ đứng trước kéo áo của tên kia lên, sau đó đặt một con chuột lên bụng hắn, úp cái bát sắt vào, rồi dùng đèn khò nung cái bát.
Loại tra tấn này tôi biết, con chuột bị hun nóng sẽ liều mạng mà đào xuống đất, xé da thịt ra, chui vào bụng nạn nhân. Tên kia hét thảm, máu tràn ra từ miệng bát, rốt cuộc thì ý chí của hắn cũng bị lung lay, la lên: "Ta không biết...ta không biết...lão đại đã đưa đi mất rồi!"
Joker dùng súng kết liễu mạng hắn, bụng cái xác có một vật nhô lên, đang di chuyển không ngừng. Joker vô cùng tức giận, đoàng đoàng hai tiếng, bắn chết hai thủ hạ, hắn xoay người mặt mũi dữ tợn hét: "Tiếp tục tìm kiếm!"
Tôn Lão Hổ ấn pause, hình ảnh dừng ở gương mặt quái đản của Joker khiến người nhìn không rét mà run.
"Xem ra trò mèo vờn chuột này vẫn còn tiếp tục!" Tiểu Đào nói: "Tôi không hiểu, rốt cuộc cái V.I.P này có bao nhiêu ma lực."
"Tôi đã biết V.I.P là gì!" Tôi nói.
Để phòng bị nghe lén, tôi đứng dậy đóng hết cửa sổ, bảo mọi người tắt toàn bộ thiết bị điện tử. Việc bị Joker nghe lén đã nằm ngoài dự tính của tôi, tên này nhìn có vẻ điên điên khùng khùng nhưng lại cực kỳ thông minh, cho nên không thể chủ quan lần nữa.
Tôi ngồi xuống, nói những thông tin có được từ Huyết Anh Vũ, nghe xong ai nấy đều bừng tỉnh. Tôn Lão Hổ lẩm bẩm: "Thì ra là như vậy, chẳng trách mà tất cả đám thiên vương lại đổ xô đi tìm."
Lương cảnh quan nói: "Số tiền lớn như vậy, chúng ta đoạt được thì phải xử lý thế nào?"
Tiểu Đào nói: "Đương nhiên sẽ đóng băng tài khoản. Số tiền bất nghĩa này này nếu lại để rơi vào tay tổ chức, sẽ biến thành đạn thành súng, biến thành kẻ địch đếm không xuể, tóm lại là tuyệt đối không thể để chúng có được."
Tôi hỏi: "Hiện trường để lại xác thủ hạ của Joker đúng không? Tôi đi xem một chút cái đã."
Vừa đứng dậy thì Tiểu Đào nói: "Tống Dương, anh thay quần áo đi đã."
Tôi nhìn lại mình, thật giống như một bồi bàn, bật cười. Thay bộ quần áo khác, chúng tôi đến phòng giữ xác, ngoài xác của hai thủ hạ bị Joker bắn chết, còn có ba tên chết trong lúc giao chiến. Chúng đều mặc quần áo diêm dúa của gánh xiếc, mặt vẽ trắng bệch, trang điểm cổ quái.
Lương cảnh quan nói: "Mất một ngày điều tra danh tính chúng trong kho dữ liệu, chúng đều là tội phạm có tiền án, hầu hết là án trộm cắp, móc túi. Có ba tên mắc bệnh về tinh thần nghiêm trọng, qua camera giám sát thì có thể thấy chúng được huấn luyện tương đối bài bản."
Tiểu Đào hỏi: "Lẽ nào Joker cũng biết tẩy não như Thuần cẩu sư?"
Tôi lắc đầu: "Không, người bị tẩy não ánh mắt sẽ đờ đẫn, giống như không có linh hồn. Còn từ lúc giao thủ với đám người này, chúng ai ai cũng bắt chước Joker, nói không chừng chúng đã tôn sùng Joker như lãnh tụ tinh thần. Đám tội phạm này bản chất phản xã hội có từ trong máu, cho nên mới bị sự xảo trá của Joker hấp dẫn, anh nghĩ cái này còn cao siêu hơn là tẩy não."
Băng Tâm chợt nói: "Hôm nay trong lúc mọi người đi tìm huynh thì muội ở đây lấy mẫu máu xét nghiệm. Bọn chúng hình như đã hít một lượng chất kích thích lớn, cụ thể là gì thì không tìm ra." Liên tưởng đến bộ dạng điên cuồng của đám người này, tôi không cảm thấy bất ngờ, gật đầu nói: "Bắt đầu nghiệm thi!"