Âm Phủ Thần Thám

Chương 779: Bài post của 20 năm trước

Chương 779: Bài post của 20 năm trước


Đi ra khỏi phân cục, Tiểu Đào hỏi tôi: "Tống Dương, anh hoài nghi cô gái này?"
Tôi cười nhạt: "Khoảng 30%, hiện giờ cảnh lực có hạn, không đáng để bỏ công sức ra điều tra cô ấy. Nhưng nói không chừng, chẳng lâu sau sẽ gặp lại cô ta, anh có linh cảm như vậy."
Lúc này Lão Yêu gọi điện tới, nói: "Tống Dương, bọn ta tìm được manh mối, mau quay lại đây!" Tôi và Tiểu Đào lập tức phi xe về cục, Lão Yêu cũng những học viên tìm được một bài post khả nghi trong diễn đàn thành phố Nam Giang 20 năm trước, tiêu đề là: "Vương tiên sinh, chiếc xe gia đình bốn chỗ của anh ở chỗ tôi đã lâu, mau lập tức nộp hết phí thu hồi, nếu không tôi sẽ gửi ban ngành liên quan tới xử lý."
Tiểu Đào cau mày: "Là ý gì? Xe gia đình rất ít loại có bốn chỗ, lại còn ban ngành liên quan là cái gì?"
Tôi nói: "Đây rõ ràng là ám chỉ, trên tay ta nắm đằng chuôi, nếu như người không giao tiền, ta sẽ báo cảnh sát."
Lão Yêu gật đầu lia lịa: "Đúng đúng, Tiểu Tống Tống đầu óc thật nhạy bén, kết quả cuộc thảo luận của chúng ta cũng là như thế, đây là tống tiền!"
Tôi kéo xuống dưới nhìn một chút, có người trả lời bài post: "Tiền sửa chữa quá cao, có thể giảm 50% không, nếu được sẽ thanh toán ngay."
Chủ post nói: "Không chấp nhận mặc cả, có muốn hay không thì ba ngày nữa cũng đến hạn."
Người kia rep: "Hiểu rồi, để lại phương thức liên lạc đi!"
Tôi hỏi: "Chủ post này là ai?"
"Admin của diễn đàn." Lão Yêu hớn hở nói: "Nói cho ngươi biết, có những admin còn thối hơn cả phóng viên, ví như có ai đó báo cáo bài viết, hắn sẽ gọi điện cho chủ post, thu tiền xóa bài. Nếu đối phương thêm chút tiền, thậm chí hắn còn có thể bán tin tức người dùng cho đối phương..."
Tiểu Đào cười: "Sao ngươi hiểu rõ như vậy, không phải là đã từng làm đấy chứ?"
Lão Yêu bĩu môi: "Tôi chẳng thèm làm cái kỹ thuật hạ đẳng này, những admin rác rưởi bị bọn tôi thịt đầy ra, treo lên trên mạng, vì dân trừ hại."
Tôi nói: "Xem ra người này biết một chút nội tình, nhân tiện tìm admin đó xem."
Lão Yêu nói: "Lúc các ngươi tới ta đã làm rồi, có điều thời gian đã là 20 năm trước, lúc đó lên mạng đăng ký không cần danh tính thật, tên này đăng ký tên là Tần Thủy Hoàng, số điện thoại 12345, các ngươi có muốn gọi thử không?"
Tôi cười: "Thế còn người rep?"
"Hắn khai là Lưu Đức Hoa, người này thì ta biết, nếu phải đi gặp nhớ dẫn ta theo."
Nhìn gương mặt thô bỉ của Lão Yêu tôi chỉ muốn đấm cho một phát, liền nói: "Được rồi, nói thẳng ra đi, ngươi tra được manh mối hữu dụng nào rồi?"
Hắn cười hề hề, mở một trang web khác lên, nói: "Tên này tự cho là mình đẹp đẽ, khoe ảnh chính bản thân đây này, ngươi nhìn xem có tìm được manh mối gì không."
Chúng tôi đến gần xem thử, ảnh chụp là một nhóm đang ngồi ăn uống, rồi là trong phòng tập gym, không rõ mặt, chỉ khoe cơ thể và độ giàu có.
Tiểu Đào nhìn lướt qua, lập tức có ý tưởng: "20 năm trước phòng gym ở Nam Giang tổng cộng chỉ có 4, 5 chỗ. Trong ảnh, bên ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy một mảng lớn thành phố, chứng tỏ vị trí phải rất cao. Có thể là một cơ sở thể hình của khách sạn nào đó."
Tôi bổ sung: "Mặc dù anh ta không lộ mặt, nhưng hẳn là phòng gym có ghi danh tin tức cá nhân, 20 năm trước mà kinh doanh ngành nghề này cũng là rất hiếm."
Học viên trường cảnh sát ở đây đọc tin tức đã sớm không ngồi yên được nữa, nhao nhao muốn thử, nói: "Hoàng đội trưởng, để chúng tôi điều tra người này đi." "Chúng tôi nhất định sẽ tìm ra ông ta!"
Tiểu Đào mỉm cười: "Được, các cậu đừng làm tôi thất vọng. Bắt xe thì nhớ lấy hóa đơn để thị cục còn thanh toán."
Các học viên hớn hở rời đi, tôi thật sự bội phục với cách dùng người của Tiểu Đào. Băng Tâm vẫn đang xét nghiệm ADN, tôi nghĩ chờ đợi ở đây chi bằng ra ngoài ăn bữa cơm, đương nhiên là cho cả Lão Yêu đi, thuận tiện khao thưởng hắn.
Tốc độ điều tra manh mối của học viên còn chưa bằng cảnh sát được, đến 2 rưỡi chiều bọn họ mới gọi điện về: "Tra được rồi, người này tên Từ Vị Sinh, số cmnd là..."
"Được, các cậu vất vả rồi, về thẳng trường luôn đi." Tiểu Đào nói.
"Hoàng đội trưởng, không cho chúng tôi tiếp tục tra án sao?"
"Đúng vậy, bọn tôi tết không được về nhà, tra án mới có cái để làm."
Đầu dây bên kia một trận ai oán, khiến tôi liên tưởng đến lũ chim non trong tổ kêu gào đòi ăn. Tiểu Đào bật cười nhìn tôi, tôi dùng khẩu hình miệng nói mấy chữ, nàng liền nói: "Được, giao cho các cậu một nhiệm vụ, đi rà soát quan hệ xã hội của hai nạn nhân. Đây chỉ là điều tra phổ thông, phải chú ý mức độ."
"Tuân lệnh!"
Cúp máy, Tiểu Đào lắc đầu cười: "Đám nhãi này thật giống em thời xưa."
Nhiệm vụ này cùng lắm chỉ là loại bỏ một ít nghi phạm, cũng không quá quan trọng. Dĩ nhiên vẫn có một việc tôi muốn xác nhận lại, đó là hai nạn nhân có tư giao hay không.
Ưu tiên của việ điều tra này cũng không cao, tuy nhiên trước mắt có nguồn nhân lực này, tra một chút cũng ok.
Tôi với Tiểu Đào bật máy tính trong thị cục, tra về cái tên Từ Vị Sinh cùng số cmnd, tìm được chỗ ở hiện tại của ông ta, sau đó liền lái xe tới nơi đó.
Đến một khu chung cư, Tiểu Đào bước vào cổng thì tặc lưỡi: "Chà chà, đến cha em cũng không dám mua nhà ở đây, xem ra người này kiếm được không ít tiền."
"Nhờ vậy mới để lại manh mối cho chúng ta đấy." Tôi nói.
Bây giờ nạn nhân hiện tại có phải là hung thủ năm xưa hay không, chân tướng đang gần ngay trước mắt, khiến lòng tôi trở nên kích động.
Từ Vị Sinh ở tầng 1, chúng tôi gõ cửa mấy tiếng, Tiểu Đào hô to: "Bảo vệ đây, đến thu tiền phí vệ sinh!"
Không có ai trả lời, tôi ghé vào khe cửa ngửi ngửi, thấy một mùi hôi hôi, trong lòng hồi hộp, đừng nói là bị người ta đi trước một bước nhé. Dùng dụng cụ phá khóa, cảnh tượng đập vào mắt là một mớ lộn xộn, điều hòa hai chiều trong phòng bật nhiệt độ cao, toàn bộ đồ gia dụng bị mở tung, đồ đạc bên trong ném đầy đất, cảm giác như bị người ta lục soát thứ gì đó. Tủ lạnh bị đổ, thực phẩm rải đầy sàn nhà, dưới nhiệt độ hơn 30°C, đã thối rữa biến chất, mùi hôi vừa rồi chính là ở đây mà ra.
Nhặt một quả táo đã ủng thối lên, nhìn một chút tôi nói: "Đồ ăn ở trong nhiệt độ phòng đã 2 ngày."
Kiểm tra vòng trong vòng ngoài căn nhà, nhà này rất rộng, từ những đồ đạc bên trong cho thấy có một người lớn và một đứa trẻ sinh sống. Quay lại phòng khách, Tiểu Đào đang đi về phía cái ghế sofa, bên dưới gối ôm hình như giấu gì đó.
Liếc mắt trông thấy ở khe hở của đệm ghế có vật gì đó, tôi lập tức kéo tay Tiểu Đào lại, la lên: "Đi!"
Tiểu Đào nói: "Trên ghế có đồ..."
Tôi kiên quyết: "Đi, lập tức đi!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất