Thanh niên lạnh lùng này đương nhiên là Tần Vũ, anh và Tần Tiểu Vũ vừa bước vào đã nhìn thấy cảnh này, Tần Vũ không chút nghĩ ngợi đã cứu được cô gái, con thây ma đen đủi cắn phải cây gậy sắt, vài chiếc răng sắc nhọn của nó đã bị gãy rụng.
"Bùm!"
Đầu của thây ma nổ tung như quả dưa hấu, Tần Tiểu Vũ đi cùng Tần Vũ chính là người ra tay, cô dùng gậy đập nát đầu thây ma, sau khi Tần Vũ huấn luyện mấy ngày nay, Tần Tiểu Vũ đã không còn là cô bé yếu ớt kia nữa rồi.
Đầu của thây ma bị phá hủy, toàn thân mất đi sức lực, mềm nhũn ngã xuống đất.
"Cám ơn... cám ơn..." Cô gái vẫn còn kinh ngạc.
Mà Tần Tiểu Vũ thấy cô gái kia rõ ràng sửng sốt một chút, hơi kinh ngạc nói: "Tiểu Na, là bạn sao?"
Cô gái lúc này mới nhìn rõ ràng bộ dáng của Tần Tiểu Vũ, kinh ngạc nói: "Tiểu Vũ!"
Rõ ràng là cả hai quen biết nhau, Tần Tiểu Vũ vui vẻ giới thiệu với Tần Vũ: "Anh, cô ấy tên là Bạch Tiểu Na, là học sinh cùng trường với em."
Tần Vũ gật đầu: "Xin chào, tôi là anh của Tiểu Vũ, Tần Vũ."
"Chào anh, em tên là Bạch Tiểu Na, cảm ơn anh vừa rồi đã cứu em." tâm lý của Bạch Tiểu Na khá tốt, mặc dù vừa rồi suýt chết, nhưng bây giờ ngoại trừ sắc mặt hơi tái nhợt thì cô không sao cả.
Bạch Tiểu Na rất xinh đẹp, so với Tần Tiểu Vũ cũng không kém chút nào, Tần Vũ đột nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt của Bạch Tiểu Na, mải suy nghĩ mà ngây người, điều này làm cho Bạch Tiểu Na không được tự nhiên, mà Tần Tiểu Vũ cũng chú ý tới ánh mắt của Tần Vũ, cô tức giận véo eo Tần Vũ: “Anh, anh đang nhìn gì đó!"
"Không có gì." Tần Vũ cười khổ, khi tỉnh táo lại, anh đương nhiên không bị Bạch Tiểu Na xinh đẹp hấp dẫn, chỉ là cảm thấy Bạch Tiểu Na rất giống một người, nhưng lại không nhớ rõ chính xác là ai.
"Anh bạn có bản lĩnh không tệ!" Lúc này, người đàn ông trung niên cũng đi tới, anh cười nói: "Vừa rồi cám ơn anh."
Người đàn ông trung niên quay đầu nhìn Bạch Tiểu Na, quan tâm nói: "Tiểu Na, cháu không sao chứ?"
"Chú Lưu, cháu không sao." Bạch Tiểu Na lắc đầu nói.
Lúc này những người khác cũng ngượng ngùng đi tới, bọn họ lâm trận bỏ chạy, còn không dũng cảm bằng một nữ sinh trung học, điều này làm cho bọn họ có chút xấu hổ.
“Có thể… giúp tôi trước được không?” Một giọng nói run run cất lên, người lên tiếng chính là cậu thanh niên lúc trước.
Lưu Khôn nghe vậy sắc mặt tương đối khó coi, vốn là năm người bọn họ đều có vũ khí trong tay, cẩn thận đối phó một con thây ma sẽ không thành vấn đề, nhưng bởi vì cậu thanh niên tên Trương Phong sợ hãi chạy trốn, làm những người khác cũng chạy trốn theo, khiến cho cả nhóm hỗn loạn như vừa nãy.
Nếu Trương Phong chết, cậu ta đáng bị như vậy, nhưng lại suýt chút nữa khiến Bạch Tiểu Na bị giết, điều này khiến cậu ta xấu hổ.
Hai người còn lại trong đội vội vàng dời dãy kệ đi, Trương Phong vội vàng từ dưới đất đứng lên, trên mặt nở nụ cười xán lạn nói: "Tiểu Na, vừa rồi thật sự cảm tạ em, em thật đúng là mỹ nhân cứu anh hùng!"
Bạch Tiểu Na sắc mặt có chút khó coi: "Gọi tôi là Bạch Tiểu Na đi, nghe đây Trương Phong, đừng cười cợt nhả nữa, đi ra ngoài ba, bốn lần trước tôi đều không có gặp nguy hiểm, nếu như lần sau còn lập lại tình huống vừa rồi, tôi sẽ không quản anh nữa."
Nếu không phải Trương Phong vừa rồi nhát gan, cô làm sao có thể gặp nguy hiểm?
Nghe Bạch Tiểu Na nói lời cay nghiệt, Trương Phong vẫn cười mỉa mai, nhìn thấy Tần Tiểu Vũ, ánh mắt sáng lên: "Em là Tần Tiểu Vũ sao? Anh tên Trương Phong, em hẳn là đã nghe qua tên của anh đi?" Anh nổi tiếng là nam sinh đẹp trai số một ở trường trung học của chúng ta đó! Anh cũng thường nghe qua tên của em!"
Khóe miệng Tần Tiểu Vũ giật giật, Trương Phong này thật sự là cực phẩm, vừa rồi suýt chút nữa chết trong miệng thây ma, sợ tới mức tè ra quần, hiện tại lại xem như không có chuyện gì xảy ra.
Tần Tiểu Vũ quả thực nghe nói qua, Trương Phong nói cũng coi là không sai đi, xác thực anh ta có đẹp trai, hơn nữa có gia cảnh giàu có, tính cách lẳng lơ, bạn gái một tuần đổi một lần, cho nên Tần Tiểu Vũ đối với cái tên Trương Phong không có chút cảm tình nào.
"Thì ra là anh, Trương Phong, hân hạnh được biết." Tần Tiểu Vũ thuận miệng nói qua loa, sau đó cùng Bạch Tiểu Na nói chuyện phiếm, trong hoàn cảnh tận thế rất khó gặp được người quen biết còn sống sót.
Tần Vũ nhìn lướt qua siêu thị một lượt, phát hiện đồ ăn trong siêu thị đã bị dọn đi phần lớn, chắc hẳn bọn họ cũng không phải nhóm đầu tiên tới đây, trước bọn họ đã có rất nhiều người tới.
May mắn thay, tận thế mới bắt đầu được nửa tháng, trong siêu thị vẫn còn một ít đồ ăn, nếu lâu hơn nữa, phỏng chừng sẽ không còn dư đồ ăn trong siêu thị.
Tần Vũ tự mình đi tới một dãy kệ hàng, cầm một hộp thịt bò, mở nắp, ăn một miếng lớn.
Những người khác nhìn thấy cảnh này cũng nuốt nước miếng, đi ra ngoài tìm đồ ăn, dù tìm được thức ăn, ngày thường bọn họ có bữa thì ăn có bữa thì nhịn để dành dự trữ, nhìn thấy Tần Vũ ăn ngon lành, thì đều thèm nhỏ dãi.
Lưu Khôn thấy thế ho khan một tiếng, sau đó nói: "Mọi người chia ra tự tìm đồ ăn thích hợp, còn dư lại thức ăn thì đóng gói mang đi."
Những người khác nghe vậy nóng lòng muốn tìm đồ ăn yêu thích, Tần Tiểu Vũ nói với Bạch Tiểu Na: "Chúng ta cũng đi ăn một chút đi, mình đói cả ngày nay rồi."
Mọi người bắt đầu ăn tại chỗ, Tần Vũ ăn nhanh nhất, chỉ vài giây anh ăn hết một hộp thịt bò, sau đó lại cầm một hộp khác đổ vào miệng, chỉ trong 1 phút, anh đã ăn sạch mười hộp liên tiếp.
"Thế này. . . Đây chẳng lẽ là quỷ đói đầu thai?" Lưu Khôn bọn người nhìn thấy cảnh này, đều là ngây người.
Tần Vũ, nét mặt như thường, anh là người tiến hóa, sức ăn cũng lớn hơn người bình thường, hơn nữa hiện tại trải qua một đêm chiến đấu liên tục, anh rất đói bụng.
"Hừ, đồ quỷ nghèo!" Thấy vậy, Trương Phong bĩu môi khinh thường, mặc dù tận thế đã đến, nhưng Trương Phong vẫn như trước luôn cảm giác bản thân ưu việt.
"Nhưng... tên này có em gái thật sự rất xinh đẹp." Trương Phong lén lút nhìn Tần Tiểu Vũ đang cùng Bạch Tiểu Na nói nói cười cười, trong lòng nhất thời nóng lên.
"Bạch Tiểu Na và Tần Tiểu Vũ đều là những nữ sinh xinh đẹp nổi tiếng trong trường. Nếu như mình có thể để họ thay nhau phục vụ, hầu hạ ... thì thật tuyệt!" Ánh mắt của Trương Phong đầy dục tính, anh ta tự tin rằng với vẻ ngoài đẹp trai và cách nói chuyện tao nhã lịch sự, sẽ có thể chinh phục họ, cùng lên giường với cả hai!
Bạch Tiểu Na tò mò hỏi: "Anh ấy thực là anh trai bạn sao? Nhìn hai người không giống nhau chút nào."
Tần Tiểu Vũ cười khúc khích nói: "Chúng mình không phải anh em ruột thịt, đương nhiên không phải, làm sao vậy, bạn thích anh mình có phải không?"
Bạch Tiểu Na đột nhiên tức giận nói: "Đừng đùa giỡn như thế!"