Nơi này trước kia là một khách sạn, thuận tiện nhất chính là có nhiều phòng ở, Bạch Tiểu Na rất nhanh liền sắp xếp cho hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ một phòng trống, nhưng thời gian còn sớm, hai người cũng không có ý định nghỉ ngơi.
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cũng đã nắm được tình hình cơ bản ở doanh trại của những người sống sót này dưới sự giới thiệu của Bạch Tiểu Na, đúng như Tần Vũ dự đoán, phần lớn những người ở đây vốn là cư dân lân cận, bởi vì tận thế ập đến nên mới tụ tập lại với nhau cùng sinh hoạt. Mãi cho đến khi trò chuyện cùng những người sống sót khác trong nhóm, Tần Vũ mới biết được, đám người Lưu Khôn sở dĩ vẫn ở lại nơi này, không phải vì trong lòng bọn họ có ý thức trách nhiệm, mà điều quan trọng nhất níu giữ họ ở lại chính là người thân, gia đình của bọn họ còn ở nơi này.
Ví dụ, với Lưu Khôn, đứa bé mới tám chín tuổi trong số người sống sót chính là con trai của anh ấy.
Tần Vũ không hề lạc quan khi nghĩ về số phận của những người sống sót này, bởi vì thực lực của bọn họ thật sự quá yếu ớt, cho dù hiện tại không có tai họa gì, sợ là họ cũng không thể tiếp tục sống sót trong những ngày tận thế càng ngày càng tàn khốc về sau.
Mà Tần Vũ lúc này cũng không có thời gian để ý chuyện này, hiện tại chuyện mà anh quan tâm nhất đương nhiên là ông lão có tên Bạch Thiên Hào, anh muốn học võ công từ Bạch Thiên Hào, nên nhất định phải thiết lập quan hệ tốt với những người sống sót ở nơi này.
Theo quan điểm của Tần Vũ, tính đến hiện tại, Bạch Thiên Hào có thể coi là một ông lão tốt bụng, Tần Vũ không cần ông lão thích mình, anh tập trung vào mục đích học tập được công phu của Cổ võ giả, ông lão chịu dạy anh là được, sự yêu ghét của những người xung quanh đối với anh không quan trọng.
Cả ngày hôm nay Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều ở trong khách sạn này, Tần Vũ đã bí mật quan sát mọi người, Bạch Tiểu Na và Lưu Khôn có thể được coi là những người nổi bật trong nhóm người sống sót, những người còn lại chỉ là những người vô cùng bình thường, không có gì đặc biệt.
Tổng cộng người sống sót có hơn 20 người, hơn một nửa là người già yếu, bệnh tật tàn phế, chỉ có thể dựa vào những người còn lại đi ra ngoài tìm kiếm đồ ăn, nếu như trước khi tận thế không phải đều là người có quan hệ họ hàng thân thích với nhau, không ai nguyện ý chăm sóc người già yếu bệnh tật. Tất nhiên từ thâm tâm Tần Vũ không muốn để ý gì đến họ, nhưng có thể được học công phu của Cổ võ giả, Tần Vũ đã rất siêng năng giúp đỡ người khác trong những công việc thường ngày trong doanh trại người sống sót này, việc này khiến Tần Tiểu Vũ rất khó hiểu, không biết tại sao Tần Vũ đột nhiên lại nhiệt tình như vậy.
Nhưng cô cũng không tìm Tần Vũ hỏi nguyên nhân, giống như Tần Vũ, cô cũng xắn tay lên, lăn xả giúp đỡ mọi người, sau một khoảng thời gian, mọi người trong nhóm người sống sót đối với hai anh em Tần Vũ đều rất có thiện cảm, chỉ có một người ngoại lệ, chính là tên vô dụng đẹp mã, Trương Phong.
Sự xuất hiện của Tần Vũ khiến trong lòng Trương Phong rất khó chịu, Tần Vũ tuổi tác tương đương, nhưng thực lực vượt trội hơn hẳn Trương Phong.
Đương nhiên, Tần Vũ có thể cảm nhận sự thù địch trong mắt Trương Phong khi tên này nhìn anh, nhưng Tần Vũ căn bản không thèm để ý, người vô dụng như Trương Phong không có khả năng uy hiếp được anh, nếu như Trương Phong dám chủ động tới quấy rầy anh, Tần Vũ sẽ cho tên vô dụng dám thái độ với anh hiểu thế nào là tận thế tàn nhẫn.
Ngoài việc làm thân, giúp đỡ nhóm người sống sót ở đây, Tần Vũ vẫn âm thầm quan sát Bạch Thiên Hào, Tần Vũ kinh ngạc, nếu như trước đây anh chỉ nắm chắc 70% rằng Bạch Thiên Hào là một Cổ võ giả, thì bây giờ anh ấy đã khẳng định 100%.
Bạch Thiên Hào từ lời nói đến hành động, nhấc tay nhấc chân, đều lộ ra một cố khí thế mạnh mẽ, Tần Vũ suy đoán Bạch Thiên Hào không chỉ là một Cổ võ giả bình thường, mà kỹ năng chiến đấu của ông mình có thể đã đạt đến cấp độ AAA, sánh ngang với anh!
Phải biết Tần Vũ sở dĩ có thể đạt tới cấp AAA, là do anh kiếp trước từ nhỏ rèn luyện liều mạng, thường xuyên trải những trận chiến đấu sinh tử, cho dù như vậy, anh cũng chỉ mới đạt tới cấp bậc AAA không lâu sau khi trọng sinh.
Bạch Thiên Hạo trong thời bình có thể đạt tới cấp độ AAA rất đáng kinh ngạc, Tần Vũ đoán chừng chỉ cần Bạch Thiên Hào trở thành người tiến hóa, trong thời gian ngắn nhất định có thể đạt tới cấp S, cảnh giới Tông sư!
Bạch Thiên Hào sở dĩ có bệnh tật trong người, chắc chắn là do ông lão khi còn trẻ đã liều mạng tu luyện cổ võ, ám thương tích tụ nhiều năm, Bạch Thiên Hào bây giờ tuổi già, sức yếu, gần như không thể khỏi bệnh, nếu ở thời bình thì đúng là ông không khỏi hẳn bệnh tật được, nhưng trong thời kỳ tận thế này lại khác, bây giờ chỉ cần Bạch Thiên Hào hấp thu tiến hóa năng lượng, chắc chắn sẽ khôi phục thương thế!
"Mình tại kiếp trước chưa từng nghe qua tên tuổi của Bạch Thiên Hào, ông có thể tu luyện cổ võ đạt tới kỹ năng chiến đấu cấp độ AAA, trong tận thế 100 năm sau cũng tính là một cường giả, lại chỉ là một người vô danh ở thời bình!" Tần vũ ngẫm nghĩ.
Tần Vu ngắt mạch suy nghĩ, tự nhủ, chỉ cần học cổ võ của Bạch Thiên Hào là được, mình nghĩ nhiều làm gì!
Tần Vũ không vội bày tỏ ý muốn của mình với Bạch Thiên Hào, nếu không sẽ khiến Bạch Thiên Hào cảnh giác là anh có ý đồ khác với ông ta, trong lòng anh đang nghĩ đến việc ngày mai anh sẽ ra ngoài săn giết thây ma, nếu thu được khối năng lượng tiến hóa, anh sẽ dùng nó làm quà trao đổi với Bạch Thiên Hào, để ông chấp nhận dạy võ công cho anh.
Dù thế nào, dùng một khối năng lượng tiến hóa đổi lấy công phu Cổ võ giả của Bạch Thiên Hào cũng là thích hợp, mình tin rằng ông ta sẽ không từ chối một thứ có thể chữa lành bệnh tật trong cơ thể.
Tần Vũ đang bí mật quan sát Bạch Thiên Hào mà không biết thực ra Bạch Thiên Hào cũng đang âm thầm quan sát hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, bởi vì dù sao hai người đều là người lạ mặt mới đến doanh trại người sống sót này, chưa kể đang ở trong thời đại tận thế, mọi quy chuẩn về đạo đức con người đã sụp đổ, cẩn thận vẫn là hơn.
Tần Tiểu Vũ thì không vấn đề gì, nhưng cảm nhận ban đầu của Bạch Thiên Hào về Tần Vũ lại khiến cho Bạch Thiên Hào trong lòng hơi trầm xuống, từ khi Tần Vũ tới đây Bạch Thiên Hào đã để ý quan sát Tần Vũ, vì Tần Vũ cho ông một cảm giác như đang đối diện với một con rắn độc lạnh lẽo, lại giống như một con mãnh hổ oai hùng! Hơn nữa, ánh mắt của Tần Vũ lại làm ông cảm thấy thêm nặng nề, đôi mắt đó tuyệt đối là ánh mắt của kẻ giết người, không những thế mà còn là kẻ đã từng giết rất nhiều người!
"Hi vọng Tần Vũ tới đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, bằng không cho dù không còn lại bao nhiêu khí lực, tôi cũng quyết không để anh thực hiện được mưu đồ xấu ." Bạch Thiên Hào trong lòng cười khổ, nhưng ông cũng hạ quyết tâm, nếu như Tần Vũ dám âm mưu gì đó xấu xa, ông sẽ liều mạng già để ngăn cản anh, bởi vì trong những người sống sót này có cháu gái yêu quý của Bạch Thiên Hào, chính là Bạch Tiểu Na.
Đêm đến, Tần Vũ thì đang nằm thoải mái ở trên giường, còn Bạch Thiên Hào thì lo lắng anh có mưu đồ gì, thật ra Tần Vũ không có mưu đồ gì xấu, lấy thực lực hiện tại của anh, tự nhiên có thể bắt ép Bạch Thiên Hào phải dạy mình cổ võ. Nhưng điều Tần Vũ muốn là Bạch Thiên Hào tự nguyện dạy cho anh cổ võ, như vậy ông ta mới dạy dỗ anh một cách toàn tâm toàn ý!
Vì vậy, những lo lắng của Bạch Thiên Hào chỉ là vô ích.
"Mình thật sự. . . không quen..." Tần Vũ đột nhiên trở mình ngồi ở trên giường, thoải mái thì thoải mái thật nhưng anh không ngủ được, từ khi trọng sinh mỗi khi ngủ Tần Tiểu Vũ đều ôm chặt lấy cánh tay của anh, nhưng hôm nay gặp người quen Tần Tiểu Vũ thấy xấu hổ không muốn nằm ngủ cùng anh, vì vậy Tần Tiểu Vũ đi ngủ trong một căn phòng riêng.
Tần Vũ mấy ngày nay cảm thấy rất hài lòng, không phải vì anh được trọng sinh, mà là vì anh đã có một người em gái, ai cũng sợ cô độc, Tần Vũ cũng không ngoại lệ, ở kiếp trước anh chỉ là một cô nhi không người thân thích, ở kiếp này anh đã khác…
Tần Vũ do dự một chút, xuống giường, đi giầy, quyết định lặng lẽ đi vào phòng Tần Tiểu Vũ, tạo cho cô một bất ngờ.
Phòng của Tần Tiểu Vũ ở ngay cạnh phòng của Tần Vũ, Tần Vũ vừa đi ra cửa là tới, đột nhiên Tần Vũ phát hiện cửa phòng mở không khóa trong, Tần Vũ khẽ mỉm cười, cảm thấy Tần Tiểu Vũ thật là to gan, cố ý để mở cửa chờ anh tìm vào.