Chương 140: Lâm Hải Chu thị
“Chẳng trách!” Sở Vân Vân hơi gật đầu, sắc mặt vui vẻ: “Hôm nay ta thấy đao của ngươi có ẩn chưa phong và lôi, đây là sau khi người sinh sôi linh thức, thần phách mạnh hơn, thì gợi sức mạnh phong lôi ở bên trong cơ thể ngươi ra.”
“Điều động phong lôi, đây là năng lực của Truy Phong đao pháp tầng thứ năm mới có thể làm được, bây giờ ngươi đã chạm đến biên giới. Đây chính là thành tích mà những thiên tài của thế gia cũng chưa chắc đã có. Bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ dạy Trục Điện Chỉ cho ngươi, phong lôi cùng sinh, mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của Truy Phong Trục Điện Chi Thủ và Thuần Dương.”
Sở Hi Thanh vui mừng khôn xiết, hắn chờ mong Trục Điện Chỉ này từ lâu rồi.
Lúc này, thần sắc Sở Hi Thanh hơi động: “Đúng rồi, đối thủ ngày mai của ta là Cửu Phẩm Kiếm Ma – Chu Lương Thần, Vân Vân ngươi cảm thấy thế nào?
Thật ra thì hắn đang hỏi Chu Lương Thần này có sơ hở hoặc nhược điểm gì hay không.
Sở Vân Vân lại không trả lời, nàng liếc nhìn Sở Hi Thanh một chút, rồi quay người trở về phòng: “Điểm yếu của Chu Lương Thần, ngày mai ngươi giao thủ với hắn thì tự nhiên sẽ biết.”
Nàng không muốn Sở Hi Thanh có thói quen ỷ lại mình.
Sở Hi Thanh thì lại hơi đăm chiêu.
Sở Vân Vân không muốn chỉ điểm cho hắn, vậy thì phải có nguyên do.
Thần sắc hắn hơi động: “Từ trước đến nay, Chu Lương Thần đều chế địch bằng ba chiêu, ta nghi ngờ tên này sở hữu một kiếm ý mạnh mẽ nào đó. Từ lịch sử chiến đấu của Chu Lương Thần đến xem, người này rất ỷ lại kiếm ý của mình.”
“Biết rồi còn cố hỏi?”
Sở Vân Vân nói xong cầu này thì đóng sầm cửa phòng lại.
Sở Hi Thanh lập tức nhìn về phía hai chữ Nhai Tí ở trong màn hình huỳnh quang hư ảo.
---Võ tu ôm ấp địch ý với người đã vượt quá ba ngàn người, võ tu bát phẩm trở lên ôm ấp địch ý với người đã vượt quá 100 người, Nhai Tí đao ý của người đã tăng lên đến trình độ cao đẳng!
Tuy rằng trận sinh tử lôi với Trang Hồng Phi đã trôi qua ba canh giờ, nhưng hận ý của đám người này vẫn không giảm chút nào.
Khóe môi Sở Hi Thanh nhất thời cong lên.
Từ xưa đến này, thế gian này đều là một vật khắc một vật. . .
. . .
Sáng ngày hôm sau, Chu Lương Thần tỉnh lại từ giấc ngủ.
Chu Lương Thần trong lòng cả kinh, hắn phát hiện hoàn cảnh trước mặt hoàn toàn khác biệt với trước lúc hắn ngủ.
Nơi này không phải là phòng khách xa hoa bên trong Thắng Bại Lâu, mà là một gian phòng trúc nhỏ bé, chật hẹp và ẩm thấp.
Chu Lương Thần còn nghe thấy tiếng nước chảy róc rách ở bên ngoài.
Nơi này là trên một chiếc thuyền!
Chu Lương Thần lấy làm kinh hãi, lúc này hắn cầm kiếm ở bên cạnh lên, đồng thời bật dậy, đi ra khỏi khoang thuyền chật hẹp.
Sau đó, hắn liền ngây người một trận, bởi vì hắn nhìn thấy cậu của mình, Vân Kiếm trang chủ - Độ Vân Lai đang cầm một cái cần câu, mặt mũi tràn đầy thản nhiên ngồi ở đầu thuyền.
“Cậu?”
Chu Lương Thần quét mắt nhìn bốn phía, phát hiện con thuyền này đang xuôi dòng xuống hạ du, tốc độ nhanh như một mũi tên nhọn ở giữa sông.
Hắn cau chặt lông mày: “Xin hỏi đây là nơi nào?”
Độ Vân Lai thản nhiên như không: ‘Nơi này là địa phận quận Lâm Hải, cùng lắm thì giữa trưa là có thể đến nhà ngươi.”
Hai mắt Chu Lương Thần lập tức trợn tròn lên, quận Lâm Hải cách quận Tú Thủy tận 1200 dặm.
Trong lòng hắn vừa giận vừa vội: “Vì sao phải về quận Lâm Hải?
Không phải đã an bài xong rồi sao, hôm nay ta còn phải đánh sinh tử lôi với Sở Hi Thanh cơ mà?”
“Trận sinh tử lôi này đã bị hủy bỏ.” Độ Vân Lai vẫn bình thản và nhàn nhã như cũ, giọng nói không có một tia rung động nào: “Ta đã bảo người đưa tin cho Tả Thanh Vân, nhận thua thay cho ngươi rồi.”
“Chịu thua?” Chu Lương Thần nghe thấy thế thì rất khó tin, sau đó càng tức giận hơn: “Dựa vào cái gì mà ngươi chịu thua thay cho ta?”
“Dựa vào ta là cậu của ngươi.” Độ Vân Lai ngẩng đầu lên, nhìn Chu Lương Thần đang tức giận khó chịu một chút: “Trận sinh tử lôi ngày hôm nay, chắc chắn ngươi không phải là đối thủ của Sở Hi Thanh, ta là cậu của ngươi, không thể nhìn người mất mạng như thế được. Cha mẹ người để ngươi mài giũa kiếm pháp và kiếm ý ở trên sinh tử lôi, chứ không bảo người mang mạng ra đánh.”
Chu Lương Thần lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: “Ngươi cho rằng ta sẽ thất bại? Bại bởi cái tên vẫn còn kém Trang Hồng Phi nửa bậc kia?”
“Là chắc chắn phải thua!” Độ Vân Lai nói như chém đinh chặt sắt, hắn lại đưa mắt về phía mặt sông lần nữa: “Ngươi là con trai trưởng của Chu gia, chắc cũng biết Huyết Nhai Đao Quân và Thần Ý Xúc Tử đao ngàn năm trước chứ?”
Thật ra thì Chu Lương Thần họ Chu, hắn mai danh ẩn tích để đi tham gia sinh tử lôi rèn luyện.
(hai họ Chu này là đồng âm khác nghĩa, họ thật của Chu Lương Thần là chu trong chu= thuyền)
Chu Lương Thần lại cau chặt mày lại.
Hắn há có thể không biết?