Bá Võ

Chương 141: Nhận thua

Chương 141: Nhận thua

Hơn một ngàn năm trước, trận đại nạn của Lâm Hải Chu gia chính là do Huyết Nhai Đao Quân mà thành.
Bốn vị võ tu tam phẩm của Chu gia đều chết dưới tay Huyết Nhai Đao Quân. Một thế gia Kiếm tu nhất đẳng khi đó, đã bị Huyết Nhai Đao Quân đánh cho tan tành.
Nhưng chuyện này có quan hệ gì với Sở Hi Thanh?
“Sở Hi Thanh đã tu thành Nhai Tí đao ý, môn đao ý này rất đặc biệt, càng có nhiều người ở quanh có ác ý với hắn, thì đao ý của hắn càng mạnh hơn.”
“Thời điểm Huyết Nhai Đao Quân mạnh mẽ nhất, đã dựa vào môn đao ý này, một người địch vạn quân, một đao diệt một quốc gia. Ngàn vạn võ tu trong thiên hạ, hợp lại với nhau mà còn không phải đối thủ của một mình hắn, thái tổ Đại Ninh ở trước mặt hắn cũng phải cúi đầu nghe theo.”
Thần sắc Độ Vân Lai hơi phức tạp, cũng ngậm lấy bất đắc dĩ: “Nếu như đặt ở địa phương khác, thì ngươi có tám chín phần mười là sẽ chiến thắng Sở Hi Thanh. Chỉ có ở gần Thắng Bại Lâu, là ngươi không có một cơ hội nào cả, ngươi chắc chắn phải chết!”
Sau trận chiến của Sở Hi Thanh và Trang Hồng Phi, hắn tận mắt nhìn thấy đao ý của Sở Hi Thanh đã kéo lên toàn thịnh khi đám dân cờ bạc giận dữ và mắng mỏ.
Với kiếm ý của Chu Lương Thần, chắc chắn sẽ thất bại nhanh chóng chứ đừng nói đến thắng.
“Hoang đường!” Hai mắt Chu Lương Thần trợn lên vì giận dữ: “Không có chiến đấu thì làm sao có thể biết thắng bại thuộc về ai?”
Chu Lương Thần hắn, đương đường là nam tử hán đại trượng phu, sao có thể bỏ chạy khi lâm trận được?
Hắn không chịu nổi sự mất mặt này!
Chu Lương Thần không có ý định tranh luận với Độ Vân Lai, mà nhảy người lên một cái, trực tiếp chui vào trong sông Thần Tú, mạnh mẽ bơi về phía bờ sông bên kia.
Độ Vân Lai nhìn thấy cảnh này thì chỉ cảm thấy buồn cười, cũng không có ý định ngăn cản.
Nơi này cách Cổ Thị tập 1200 dặm, dù Chu Lương Thần có chạy nhanh đến đâu thì cũng sẽ không kịp.
Hơn nữa, mặc dù Chu Lương Thần có đến Cổ Thị tập, thì cũng không còn sinh tử lôi cho hắn đánh nữa.
Không có Độ Vân Lai cho phép, Tả Thanh Vân sẽ không cho phép Chu Lương Thần leo lên sinh tử lôi.
Sáng sớm, khi Sở Hi Thanh bò dậy, Lục Loạn Ly vẫn chưa trở về.
Tuy nhiên, trên bàn bát tiên trong phòng khách lại có thêm một con hạc giấy.
Sở Hi Thanh mở hạc giấy ra, phía trên có sáu cái chữ xinh đẹp.
Ra ngoài có việc, chớ tìm. . .
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày lên, tò mò mà hỏi dò Sở Vân Vân: “Đây là nàng để lại từ tối hôm qua à?”
Sở Vân Vân lườm hắn một cái: “Nếu như là tối hôm qua, ngươi cho rằng ta sẽ không nhìn thấy sao?”
Sở Hi Thanh bắt đầu nhớ lại cảnh tượng tối hôm qua.
Đêm qua, khi Lục Loạn Ly rời đi, thì đúng là hắn không nhìn thấy con hạc giấy nào ở trên bàn bát tiên cả.
Nói cách khác, con hạc giấy này đã bay trở về sau khi hắn ngủ say lần nữa.
Sở Hi Thanh hơi lắc đầu, ánh hơi hiện lên vẻ khó hiểu.
Không biết Lục Loạn Ly đi nơi nào mà trắng đêm không về.
Tuy nhiên, cô bé này là thuật võ song tu thất phẩm, mà thiên phú rất cao, sức chiến đấu cực mạnh, Dù gặp phải lục phẩm thượng thì cũng có thể chạy trốn, không đến lượt mình lo lắng cho nàng.
“Nàng không ở đây cũng tốt.” Sở Hi Thanh nhét con hạc giấy vào trong tay áo: “Ngươi xem đao pháp giúp ta một chút, sau khi ngủ dậy ta lại có chút cảm ngộ mới với đao pháp, ngươi nhìn xem giúp ta.”
Sở Vân Vân liếc mắt nhìn qua một cái, lòng thầm nói lại nữa rồi.
Giấc ngủ của Sở Hi Thanh, chính là một thứ mà nàng không thể nào hiểu nổi.
Mỗi khi Sở Hi Thanh có vấn đề gì khó hiểu, hắn chỉ đi ngủ một giấc là có thể lĩnh ngộ triệt để.
Hoặc là hôm qua vừa mới bắt đầu luyện một môn võ mới, ngày hôm sau tỉnh lại thì sẽ tiến bộ một đoạn dài hoặc là cực kỳ thạo thạo.
Nhưng đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên ở bên ngoài, Tả Thanh Vân dẫn theo nữ thị vệ đẩy cửa mà vào.
Hắn nhìn thấy Sở Hi Thanh đang múa đao ở giữa phòng khách thì lại thấy buồn cười: “Đang chuẩn bị cho trận sinh tử lôi ngày hôm nay à? Không cần nữa đâu, Vân Kiếm trang chủ - Độ Vân Lai vừa mới cho người qua, nhận thua thay cho Chu Lương Thần rồi, trận sinh tử lôi ngày hôm nay đã bị hủy bỏ.”
“Nhận thua?” Sở Hi Thanh giật mình nhìn về phía Tả Thanh Vân: “Sao Chu Lương Thần có thể nhận thua được?”
Hôm qua, khi bọn họ chạm mặt nhau, thì trong mắt Chu Lương Thần tràn đầy chiến ý.
Theo như hắn phán đoán, thì tính cách của người này cực kỳ mạnh mẽ và ương bướng.
“Không biết, nói là thân thể đột nhiên phát bệnh hiểm nghèo, nhưng mà ta đoán là người này đã bị dọa sợ sau trận chiến ngày hôm qua rồi.”
Tả Thanh Vân lắc quạt xếp, trên mặt tràn trề ý mừng.
Trước đêm qua, hắn còn tưởng rằng mình sẽ thua thiệt lớn, không mất mấy tòa võ đài là không được, thậm chí còn có thể thua luôn cả tòa Thắng Bại Lâu này.
Kết quả là Sở Hi Thanh thần dũng dị thường, sau đó còn kiếm được một mớ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất