Bá Võ

Chương 145: Dưới nước lạnh lắm (3)

Chương 145: Dưới nước lạnh lắm (3)

Mặt Sở Hi Thanh nhất thời đen xì, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía mặt sông.
Đám Hà La Ngư chết tiệt này, chuyện này còn chưa xong đâu!
Chờ đến ngày đao pháp của hắn đại thành, hắn nhất định chém sạch đám Hà La Ngư này để nhắm rượu.
Huynh muội bọn họ đi thuyền của Lý Đức Hậu trở về bờ tây, sau đó đi theo ba người nữ thị vệ trở về võ quán Chính Dương.
Quá trình này rất bình an, không có chuyện gì bất ngờ cả.
Nhưng Tạ Chân Khanh và mấy tên tùy tùng của nàng vẫn luôn đi theo sau đuôi.
Điều đáng nhắc đến là, nữ nhân này không chỉ đeo một cái khăn che mặt, mà ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Sở Hi Thanh.
Ánh mắt kia cực kỳ sắc bén như đao thương kiếm kích, suýt nữa thì xuyên thủng thân thể của Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh cảm thấy hơi khó chịu, nhưng mà việc này là do hắn đuối lý, nên chỉ có thể làm như không thấy.
Khi đoàn người đi đến võ quán, Sở Hi Thanh nhìn thấy đám người quán chủ Lôi Nguyên ở phía xa xa, một đám võ sư giáo viên và quan liêu đang đứng ở cổng lớn, giống như là đang chờ đợi ai đó.
Khi Lôi Nguyên nhìn thấy bọn họ, nhất thời tỏ vẻ vui mừng, bước nhanh qua đó.
Sở Hi Thanh được yêu mà sợ, lòng thầm nói lẽ nào vị quán chủ đại nhân này đang nghênh đón mình sao?
Có điều, tuy rằng hai ngày nay hắn có chút danh tiếng ở Cổ Thị tập, nhưng không đến mức để cho Lôi Nguyên coi trọng như vậy chứ?
Một chớp mắt tiếp theo, Lôi Nguyên liền đi qua bên cạnh hắn.
Hắn cười ha ha, chào đón Tạ Chân Khanh: “Tạ lâu chủ, hôm nay thật sự là để Lôi mỗ chờ mong rồi, lát nữa lâu chủ phải tự phạt ba chén rượu mới được!”
“Tạ lâu chủ? Lâu chủ gì?” Sở Hi Thanh quay đầu nhìn lại, mặt viết đầy ngạc nhiên và nghi ngờ.
Nữ thị vệ thì lại lườm hắn một cái: “Nàng chính là lâu chủ của Luận Võ Lâu quận Tú Thủy, ngươi không biết sao?”
Sắc mặt Sở Hi Thanh nhất thời đen xì, nữ nhân họ Tạ này, lại chính là lâu chủ của Luận Võ Lâu quận Tú Thủy?, quan ‘Giáo khám lang’ cấp thất phẩm?
Sở Hi Thanh hối hận không thôi: “Vân Vân, ngươi nói xem, bây giờ ta mà chân thành xin lỗi nàng, thì nàng có tha thứ cho ta hay không?”
Hắn đang định tiêu chút tiền để tìm người Luận Võ Lâu viết vài bài văn chương về mình đây.
Dựa theo lời giải thích của hiện đại, chính là cái gọi mua lưu lượng.
Lần trước, sau khi Luận Võ Thần Cơ – Đông Vân Chí phát hành, thì đã mang đến cho hắn rất nhiều điểm võ đạo, Sở Hi Thanh ăn tủy mới biết vị.
Lần này thì tốt rồi, hắn đắc tội với lâu chủ của Luận Võ Lâu quận Tú Thủy rồi.
Sở Vân Vân không khỏi liếc mắt nhìn Tạ Chân Khanh một chút.
Thị lực của nàng mạnh mẽ, nên có thể nhìn xuyên qua lớp lụa mỏng kia, nhìn thấy dấu giày ở trên mặt Tạ Chân Khanh, còn cả ánh mắt tức giận của Tạ Chân Khanh nữa.
Sở Vân Vân hơi do dự một chút: “Có lẽ được, ngươi có thể thử xem?”
Nàng biết sức mạnh của cán bút.
Đắc tội với lâu chủ của Luận Võ Lâu quận Tú Thủy, đúng là một chuyện rất rắc rối.
Bọn họ có thể dùng văn tự đến nâng một người lên, cũng có thể giẫm một người xuống đáy bùn.
Cao thủ chân chính, tất nhiên sẽ không thèm để ý đến bọn họ.
Nhưng hai người bọn họ bây giờ chỉ là mấy cái mầm cây nhỏ, không chịu nổi sóng gió.
Tạ Chân Khanh cũng chú ý đến ánh mắt kinh ngạc của hai huynh muội bọn họ.
Trong lòng nàng nhất thời có thêm vài phần đắc ý.
Tiếp đó, Tạ Chân Khanh còn kiêu ngạo mà vênh mặt lên.
Nàng còn chưa bắt đầu đâu!
Ta sẽ cho người lên Thanh Vân Bảng!
Chờ đến kỳ Luận Võ Thần Cơ – Đông Vân Chí này phát hành, tên của người sẽ leo lên Thanh Vân Bảng của quận, khi đó ngươi mới biết Tạ Chân Khanh ta lợi hại như thế nào!
. . .
Cuối cùng, Sở Hi Thanh giả vờ hờ hững đi thẳng vào trong võ quán.
Chủ yếu là hắn đã thiết lập hình tượng của mình rồi, là một cao thủ lạnh lùng cao ngạo bất quần.
Hắn há có thể phá hỏng hình tượng của mình ở trước mặt mọi người?
Trường hợp riêng thì không có vấn đề, Sở Hi Thanh chuẩn bị qua một chút thời gian, đợi đến khi dấu giày trên mặt Tạ Chân Khanh biến mất, thì hắn sẽ mời nàng ra, bày tiệc rượu để xin lỗi nàng.
Hắn còn muốn dựa vào Luận Võ Thần Cơ để dương danh đây, không thể đắc tội với vị lâu chủ này được.
Sau khi trở lại võ quán, Sở Hi Thanh liền ngâm mình ở trong tiểu viện của mình để tập trung luyện đao.
Những câu mà hắn nói với Tả Thanh Vân, cũng không phải là nói suông.
Mặc kệ là Truy Phong Trục Điện Chi Thủ giai đoạn thứ hai, hay là toàn đồ Bí Chiêu của Truy Phong đao pháp, không phải là thứ mà ba năm ngày là có thể nắm giữ, hắn phải tiềm tu một thời gian mới được.
Đầu tiên, Sở Hi Thanh bỏ ra một buổi chiều để nghe Sở Vân Vân chỉ đạo đao pháp.
Bây giờ tốc độ đao của hắn đã nhanh hơn sáu phần mười so với khi đánh sinh tử lôi, phương thức dùng đao tất nhiên sẽ khác.
Tiếp đó, hắn lấy lý do là mệt mỏi vì đánh sinh tử lôi, để tiến vào huấn luyện giả lập rồi tập luyện.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất