Chương 180: Hồi Thiên Đan
“Chìa khóa của Tiên cung?” Mí mắt của Khâu Phong giật một cái, cảm thấy rất hứng thú: “Cầm thứ này liền có thể kế thừa Vân Hải Tiên Cung?”
Chu Tượng Sơn bật cười: “Làm sao có thể? Ba mươi sáu tòa bí cảnh cửu phẩm, mỗi một bí cảnh đều có một chiếc chìa khóa. Mấy năm sau, Vân Hải Tiên Cung sẽ mở ra. Mỗi một người nhận được chìa khóa, đều có thể dẫn năm người tu vị không quá lục phẩm đi vào Vân Hải Tiên Cung, tham dự trận chiến cuối cùng ở trong đó, quyết định xem ai mới là người kế thừa Tiên cung.”
Sở Hi Thanh thấy Chu Tượng Sơn lại vô cùng nhiệt tình mà gắp một cái chân thỏ cho mình, trong lòng chợt cảm thấy không chịu nổi: “Ta không hiểu, Chu gia các ngươi chính là đại tộc của Đông Châu, cao thủ nhiều như mây, vì sao phải tìm một tên vô danh tiểu tốt như ta?”
“Nếu như là bí cảnh cửu phẩm, như vậy thì chỉ giới hạn người có tu vị cửu phẩm mới có thể đi vào.” Chu Tượng Sơn cười tủm tỉm nói: “Sở thiếu hiệp đừng khiêm tốn, người chém giết Trang Hồng Phi ở trên sinh tử lôi, lại ép Chu Lương Thần bỏ chạy. Chỉ sợ không có bao nhiêu cửu phẩm ở quận Tú Thủy này có thể chống lại ngươi.”
“Mà đúng là Chu gia chúng ta có không ít người, nhưng cũng chỉ có vài người nổi bật ở trong cấp độ cửu phẩm này mà thôi. Lần này, Chu gia chúng ta có mười danh ngạch tiến vào bí cảnh, thêm một kẻ mạnh thì sẽ tăng thêm một phần thắng mà.”
Thật ra thì hắn muốn nói, nếu như Sở Hi Thanh có thể đánh bại đại thiếu Chu Lương Thần nhà bọn họ, như vậy thì chỉ sợ toàn bộ thiếu niên thiên tài ở Đông Châu này, cũng không có bao nhiêu người cản được ba đao của Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, hắn phải chiếu cố mặt mũi của đại thiếu gia nhà mình, cho nên vẫn nhịn xuống.
Sở Hi Thanh nghe thấy Chu Tượng Sơn nói như vậy thì chỉ thấy cực kỳ đau đầu.
Thật ra thì hắn cũng có chút hứng thú với tòa bí cảnh cửu phẩm này.
Đương nhiên, hắn càng hứng thú với lễ ra mắt của Chu gia hơn.
Đi một chuyến là có thể kiếm được hai ngàn lượng bạc, vụ làm ăn này vẫn rất có lời.
Hắn đánh vài trận sinh tử lôi ở chợ đen mà cũng không kiếm được nhiều như vậy.
Sở Hi Thanh đang lo lắng mình không đủ mạnh, khi đó trái lại sẽ đắc tội với Lâm Hải Chu thị.
Hơn nữa, trong bí cảnh vô cùng nguy hiểm, không thể không lo lắng.
Hiện giờ, hắn có 89 điểm võ đạo, có thể đổi tám tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca, nhưng chưa chắc đã có thể đảm bảo trăm phần trăm.
Thẻ nhân vật Tần Mộc Ca là tu vị bát phẩm, có thể dùng ở trong đó hay không thì vẫn còn là chuyện chưa biết.
Sở Hi Thanh không thể không cẩn thận, hắn do dự một lát rồi hỏi: “Nếu như chuyện này quan hệ đến truyền thừa của Vân Hải Tiên Cung, vậy thì sẽ có rất nhiều thiếu niên thiên tài tập trung đến bí cảnh cửu phẩm?”
“Đúng là có rất nhiều thiên tài tập trung.” Chu Tượng Sơn cười gật đầu nói: “Tòa bí cảnh cửu phẩm này có thể chứa 500 người, đến khi đó, các thế gia vọng tộc, môn phái bang hội của Đông Châu đều tham dự vào trong đó.”
“Tuy nhiên, chuyện này này quá bất ngờ, ba mươi sáu tòa bí cảnh truyền thừa của Vân Hải Tiên Cung đột nhiên xuất hiện, thế lực khắp nơi chỉ có nửa tháng để chuẩn bị, không kịp bồi dưỡng cao thủ cửu phẩm. Vì thế ta có thể đảm bảo, lần này sẽ không có nhiều cao thủ, số người có thể chống lại thiếu hiệp. . . không vượt quá năm đầu ngón tay.”
Có thể còn không có một người nào luôn.
Chỉ có vài người trong số đó mới có thể chiến thắng Chu Lương Thần. Thực lực tương đương với Chu Lương Thần thì chỉ có khoảng hai ba mươi người.
Những người này ở trước mặt Sở Hi Thanh, đều là tồn tại như cặn bã vậy.
Chỉ cần vị này đồng ý ra tay, thì Chu gia bọn họ sẽ thắng chắc.
Khâu Phong ngồi bên cạnh, nhất thời nghi ngờ không thôi.
Sở Hi Thanh có mạnh như vậy sao?
Hay là nói mấy vị thiếu niên cửu phẩm trên Đông Châu – Thanh Vân Bảng đều không tiến vào bí cảnh cửu phẩm này?
Sở Hi Thanh cũng cảm thấy hơi nghi ngờ và khó hiểu, lòng thầm nói trình độ võ đạo của Đông Châu bây giờ yếu như vậy sao? Chỉ có năm người có thể chống lại hắn?
Hắn không biết là, người mà vị này muốn tìm chính là thiếu niên cao thủ đã dùng một đao để đánh bại Chu Lương Thần, Sở Hi Thanh vẫn nửa tin nửa ngờ: “Không thể nào? Theo như ta biết, trên Đông Châu – Thanh Vân Bảng bây giờ, đã có mấy vị thiếu niên thiên tài có tu vị cửu phẩm. Hơn nữa, bí cảnh này là tranh đoạt chìa khóa, chứng tỏ phải cực kỳ nguy hiểm đúng không? Tại hạ lo lắng mình không đủ mạnh, cô phụ kỳ vọng của các hạ.”
Chu Tượng Sơn không khỏi bật cười, lòng thầm nói vị Sở thiếu hiệp này thật sự quá khiêm tốn.
Mấy vị thiên kiêu cửu phẩm trên Đông Châu – Thanh Vân Bảng kia, có thể là tồn tại như quái vật ở trong mắt người bình thường, có căn cơ vững chắc ở cấp độ cửu phẩm, sức chiến đấu vượt cấp, ngay cả đại thiếu gia nhà bọn họ cũng kém xa.
Nhưng mà ở trước mặt Sở Hi Thanh, thì đám người đó lại đáng là gì?