Bá Võ

Chương 179: Giống cái cây đó (2)

Chương 179: Giống cái cây đó (2)

Chu Tượng Sơn nghe thấy vậy thì nở nụ cười, mở miệng nói với giọng sảng khoái: “Vậy thì mời Sở thiếu hiệp dời bước, ta đã bảo người đặt một bàn tiệc rượu ở Tuy Hương Các rồi.”
Hắn chợt nghĩ đến võ đạo của người này rất cao minh, có thể dùng một đao để đánh bại Chu Lương Thần ở cấp độ cửu phẩm, chứng tỏ thiên phú rất cao, tiền đồ rộng lớn.
Nghe ý của gia chủ, thì nhất định phải cố gắng kết giao với người này, sau này sẽ có rất nhiều chỗ nhờ.
Vậy thì mình cũng không ngại bán thêm một chút ơn huệ, làm tình cảm của song phương sâu sắc hơn.
Hắn liền lạnh lùng quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Long Tiển: “Ngươi là người của Thượng Quan gia?”
Xem cách ăn mặc và tư thế của người này, giống như là con cháu dòng chính của Thượng Quan gia.
Lúc này, sắc mặt Thượng Quan Long Tiển hơi động, đang muốn mở miệng trả lời, thì Chu Tượng Sơn đã tỏ vẻ xem thường, rồi lạnh lùng nói: “Ngươi nghe cho rõ đây, Sở thiếu hiệp chính là bạn của Lâm Hải Chu thị chúng ta. Mặc kệ ngươi muốn làm gì với hắn, tốt nhất là thu hồi ý nghĩ của ngươi lại đi. Nếu như ta nghe thấy bạn của Chu gia chúng ta có bất trắc gì ở quận Tú Thủy này, vậy thì các hạ sẽ giống như cái cây đó.”
Hắn tiện tay vung lên, một luồng chưởng lực âm nhu nhẹ nhàng đánh ra.
Một chớp mắt tiếp theo, cái cây hòe cao tầm năm trượng kia bỗng nhiên tan rã, hóa thành một đống gỗ vụn nát bấy, rồi bay đầy trời.
Thượng Quan Long Tiển đứng ở ngay dưới đám gỗ vụn, sắc mặt của hắn đã trắng bệch, không còn chút máu nào.
Hắn bình tĩnh nhìn bóng lưng rời đi của mấy người Sở Hi Thanh và Chu Tượng Sơn, song quyền nắm chặt, ánh mắt âm lãnh như đao.
“Chủ thượng.” Thượng Quan Nguyên đi đến bên cạnh Thượng Quan Long Tiển, sắc mặt của hắn cũng cực kỳ khó coi: “Không ngờ hắn lại có quan hệ với Lâm Hải Chu thị, chuyện này hơi vướng tay rồi.”
Quận Lâm Hải là quận lớn nhất của Đông Châu, tài phú và nhân khẩu đều xếp hàng đầu Đại Ninh.
Mà Lâm Hải Chu thị là võ đạo thế gia nằm trong top ba của quận Lâm Hải.
Có người nói, ngàn năm trước Lâm Hải Chu thị từng có hai vị cao thủ nhị phẩm, khi đó Chu thị là một thế gia mà cả thiên hạ biết đến.
Gia chủ bây giờ là Tam Chỉ Kinh Thần – Chu Hùng Bá, tu vị đặt đến tứ phẩm thượng, uy chấn một phương.
Còn có một người đệ đệ đảm nhiệm trưởng lão của Tinh Tú Tiên Tông, một trong lục đại tiên tông, võ đạo càng cao minh hơn, có thể nói là quyền cao chức trọng.
“Có cái gì mà vướng chân vướng tay.” Thượng Quan Long Tiển cười khẽ một tiếng, sắc mặt hắn đã khôi phục bình thường: “Lâm Hải Chu thị là cường long, nhưng mà bọn họ không thò tay được đến nơi này. Bức chiến đồ của Dưỡng Nguyên Công kia, ta nhất định phải có được, há có thể vì một lời của người này mà chắp tay nhường cho kẻ khác? Chỉ cần để lại cho hắn một mạng, cho Chu gia chút mặt mũi là được.”
Trong lòng Thượng Quan Long Tiển cảm thấy cực kỳ khó chịu, chỉ hận không có chỗ để phát tiết.
Hắn thở dài một hơi, cố gắng kiềm chế cơn tức giận này.
“Chúng ta đi thôi!”
Động tĩnh nơi này sẽ kinh động đến quán chủ Lôi Nguyên.
Nếu bọn họ tiếp tục ở lại chỗ này, thì chỉ có thêm rắc rối thôi.
Hắn cũng không biết là Sở Hi Thanh đang đi ra đến cổng của võ quán cũng đang lặng lẽ nhìn hắn.
Sở Hi Thanh hơi suy tư.
Chỉ cần tên Thượng Quan Long Tiển này không từ bỏ chuyện đừng đầu chân truyền, vậy thì bọn họ vẫn sẽ tiếp tục xung đột.
Sớm muộn gì thì người này cũng mang lại rắc rối lớn cho hắn.
Chờ chuyện kho hàng Long gia qua đi, liền nghĩ cách làm thịt người này, chém sạch hậu hoạn.
. . .
Trong một gian phòng riêng của Túy Hương Các bên ngoài cổng nam của võ quán, đám người Sở Hi Thanh đã qua vài vòng rượu.
Sở Hi Thanh cầm chén rượu trong tay, ngưng thần lắng nghe lời nói của Chu Tượng Sơn.
“. . .Thần Ngao Tán Nhân tuy xuất thân tán tu, lại có huyết bán yêu, lại là thuật võ song tuyệt, leo lên nhất phẩm thọ đạt ngàn năm. Vị này từng lấy tu vị vô thượng mở bí cảnh ở trên đảo Kim Ngân, dừng thành Vân Hải Tiên Cung. Mà lần này, bí cảnh cửu phẩm xuất hiện ở quận chúng ta, cũng có quan hệ với Vân Hải Tiên Cung, nó là bí cảnh mở trước Vân Hải Tiên Cung.”
Chu Tượng Sơn vừa gắp thức ăn cho Sở Hi Thanh, vừa giải thích cặn kẽ: “Có người nói, nguyên công của Thần Ngao Tán Nhân cực kỳ đặc dị, cần thiên phú đặc thù mới có thể tu luyện. Đương thời hắn tìm khắp toàn bộ thiên hạ, cũng không tìm được người kế thừa y bát. Thần Ngao Tán Nhân không thể làm gì khác, chỉ có thể trả một cái giá lớn trước khi hết tuổi thọ để thi triển Tử Vi Đấu Sổ.”
“Hắn thôi diễn và biết được, khoảng tầm 3700 năm sau sẽ có người có thể kế thừa y bát, cho nên đã bố trí ba mươi sáu tòa bí cảnh cửu phẩm ở ba mươi sáu châu trong thiên hạ, dùng để lựa chọn người hữu duyên, kế thừa y bát của hắn, còn có cả của cải mà cả hắn tích lũy cả đời, và cả tòa bí cảnh tiên cung kia. Lần này, ta nhận mệnh lệnh của gia chủ đến thăm hỏi Sở thiếu hiệp, chính là muốn mời thiếu hiệp ra tay, trợ giúp chúng ta lấy được một chiếc chìa khóa của Tiên cung.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất