Chương 187: Xem triều (2)
Sắc mặt Sở Vân Vân nhất thời trở nên quái lạ.
Bởi vì nàng cực kỳ quen thuộc với giọng nói này.
Mà ngay sau đó, Lục Loạn Ly hất rèm đi vào trong khoang thuyền.
Nàng nhìn thấy Sở Vân Vân ở bên trong, toàn thân nhất thời cứng đờ, ngây người tại chỗ.
Một lát sau, sắc mặt nàng cứng ngắc, bờ môi co rúm, vô cùng xấu hổ mà cố nặn ra một nụ cười: “Vân Vân, sao ngươi lại ở đây? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi Lâm Hải?”
Đúng rồi, nhà đò vừa nói khách của thuyền này muốn đi quận Lâm Hải, bảo nàng đi vào thương lượng với khách, xem có thể cùng đi không.
Người khách này chính là Sở Vân Vân?
“Chính là muốn đi Lâm Hải!” Sở Vân Vân thu hồi ánh mắt đang nhìn Lục Loạn Ly, lại ra vẻ bình tĩnh mà nhìn ra bên ngoài: “Nghe nói thủy triều ở quận Lâm Hải rất đẹp, đồ sộ mênh mông như quần long nhảy lên, ta muốn đi chiêm ngưỡng một hai.”
Sau khi Lục Loạn Ly nghe xong thì không khỏi oán thầm.
Thủy triều ở Lam Hải đều ở tháng tám, bây giờ đã là tháng mười, thì lấy đâu ra mà xem?
Sau đó, nàng lại nghe thấy Sở Vân Vân hỏi ngược lại: “Như vậy Lục cô nương thì sao? Ngươi muốn đến Lâm Hải làm gì?”
Lục Loạn Ly hoảng hốt, nàng không nghĩ ngợi mà trả lời ngay: “Ta cũng vậy! Đúng lúc ta cũng muốn đi mở mang tầm mắt, xem xem thủy triều ở Lâm Hải này thế nào, thực sự là rất trùng hợp.”
Sở Hi Thanh liền gật gù, mặt không hề thay đổi chút nào.
Đúng thật là trùng hợp nha!
. . .
Sở Hi Thanh hoàn toàn không biết có hai cái đuôi đi theo sau mình.
Hắn tập trung xem cuốn sách mà Sở Vân Vân đưa cho mình, cố gắng ghi nhớ từng chữ từng chữ một.
Sau đó, hắn liền nhìn về phía võ đạo bảo khố ở bên trong màn hình huỳnh quang hư ảo, bắt đầu mắc chứng khó khăn khi lựa chọn.
Võ đạo bảo khố đã làm mới từ đầu tháng, nhưng đáng tiếc là không xuất hiện bất cứ thứ nào mà Sở Hi Thanh muốn.
Hắn cân nhắc đến ngày 15 tháng 10, chính là ngày đi vào bí cảnh, xuất phát từ tâm lý muốn gia tăng thực lực lên cao nhất trước khi đi vào, Sở Hi Thanh đã tốn 5 điểm võ đạo để làm mới năm lần.
Nhưng mà tháng này hắn vô cùng xui xẻo, làm mới năm lần mà không có thứ gì phù hợp với hắn cả.
Chỉ có một lần cuối cùng thì còn đỡ một chút.
Vật phẩm ở ba vị trí đầu, phân biệt là Thần Lực Đan, thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 10 tuổi (bản trải nghiệm), và thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 11 tuổi (bản chính thức).
Trong đó có thêm một cái thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 10 tuổi.
Bản trải nghiệm, có nghĩa là tấm thẻ này có tác dụng trong vòng một canh giờ, giá cả cũng chỉ là 10 điểm võ đạo.
Tấm thẻ này là một niềm vui nhỏ, có thể làm một trong những lá bài tẩy của hắn, nhưng năng lực cũng có hắn.
Khi Tần Mộc Ca 10 tuổi, tu vị cao nhất cũng chỉ là cửu phẩm thượng, tương đương với tu vị bây giờ của hắn.
Cân nhắc đến chuyện khi đó nàng còn nhỏ tuổi, cánh tay cẳng chân nhỏ, nên sức mạnh và tốc độ thân pháp đều sẽ kém hơn hắn bây giờ một chút.
Thực lực tổng hợp của Tần Mộc Ca 10 tuổi nhất định là mạnh hơn hắn, nhưng có lẽ cũng chỉ mạnh hơn một chút thôi.
Dù sao thì khi đó Tần Mộc Ca có đồ đằng Bí Chiêu và pháp khí, nhưng Sở Hi Thanh bây giờ lại không có. Sở Hi Thanh suy đoán sức chiến đấu của tấm thẻ nhân vật này, cùng lắm là tương đương với đám thiên tài trên Thanh Vân Bảng.
Sau đó chính là Thuần Dương nhị giai.
Sở Hi Thanh cũng rất thèm cái thiên phú này, nhưng mà giá cả để đổi là 275 điểm võ đạo, đắt hơn giá giai đoạn thứ nhất đến tận năm lần.
Sở Hi Thanh bây giờ đang do dự, là nên tiếp tục làm mới, hay dùng đám điểm võ đạo quý giá này để tăng công pháp và võ đạo của mình lên.
94 điểm võ đạo, có thể để Khinh Vân Tung và Phong Lôi võ ý của hắn tăng lên một đẳng cấp. Hoặc là dùng 95 điểm võ đạo để tăng Nhai Tí đao ý lên một cấp.
Sở Hi Thanh mong muốn dùng điểm võ đạo này trên phương diện ‘thiên phú huyết mạch’ hơn.
Hắn vẫn luôn mang lòng nghi ngờ với cái hệ thống không rõ lai lịch này.
Sở Hi Thanh cho rằng võ đạo mình tự luyện ra, mới thật sự thuộc về mình, ai cũng không cướp được.
Mà những thiên phú này, một mặt là giá trị cao hơn, cũng tăng lên giới hạn võ đạo của hắn. Một mặt khác là do hắn vẫn ôm thái độ ‘chiếm được thì là nhờ vận may của ta, mất đi thì là do số mệnh của ta’.
Trước kia, hắn không có những thiên phú này, nếu như ngày sau mất đi, thì tất nhiên là đáng tiếc, nhưng cũng không hoàn toàn biến hắn thành một tên phế vật.
Ít nhất thì hắn vẫn còn võ đạo, đó là do hắn tự luyện tập được.
Vấn đề là, nếu như tiếp tục dùng điểm võ đạo để làm mới, thì hắn lại đau lòng!
Năm điểm võ đạo, đã có thể làm cho hắn tiết kiệm thời gian tu luyện năm tháng.
Sở Hi Thanh còn không xác định được là tiếp đó có xuất hiện thiên phú phù hợp với mình hay không, hắn cũng sợ tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 10 tuổi không còn.
Mãi cho đến khi chiếc tàu nhanh cập bến bến tàu phía bắc của thành Lâm Hải, thì Sở Hi Thanh vẫn chưa thể quyết định xem sử dụng 94 điểm võ đạo này ra sao.
Mục tiêu của hắn là ba vị trí đầu, nhất định phải lấy được một viên Thần Nguyên Hồi Thiên Đan.
Với thực lực của hắn bây giờ thì không có hy vọng, nhưng mà Sở Hi Thanh vẫn còn có hệ thống.
Hắn nhất định phải dũng 94 điểm võ đạo này một cách chính xác nhất.