Chương 292: Tương tự
Khoảng tầm 170 cái hô hấp sau, Sở Hi Thanh đi ra từ trong Tùng Trúc Quán, mỗi một bước chân của hắn đều có một dấu máu.
Lúc này, Sở Hi Thanh đã cởi bộ quần áo dạ hành, nàng thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi chờ ở trong viện.
Nàng quay đầu nhìn Sở Hi Thanh một chút, ý cười nơi đáy mắt đã không giấu được: “Rất tốt! Nhưng vừa rồi không cần phải dùng Hóa Thi Thủy!”
Lúc nãy, nàng ngoại trừ đánh chết mấy tên cao thủ lục phẩm và thất phẩm kia, chặn tất cả kẻ địch chạy đến từ phía Túy Hoa Lâu ra, thì nàng hoàn toàn bỏ mặc đám hộ vệ trong Tùng Trúc Quán, để cho Sở Hi Thanh tự mình giải quyết.
Sở Hi Thanh lại chỉ dùng 170 cái hô hấp để giải quyết tất cả, trong đó bao quát cả Thượng Quan Long Tiển và mười ba vị võ tu bát phẩm và hai mươi vị võ tu cửu phẩm, bản thân hắn lại không bị thương chút nào.
Nếu như trừ thời gian Sở Hi Thanh dùng Hóa Thi Thủy ra, thì hắn chỉ dùng có 150 cái hô hấp để giải quyết đám người này.
“Không cần Hóa Thi Thủy? Vậy phải làm sao?”
Sở Hi Thanh cũng cởi bộ quần áo dạ hành trên người mình xuống, bỏ vào cái đèn lồng bên cạnh, mặc kệ bộ quần áo dạ hành trị giá ba trăm lượng bạc biến thành ngọn lửa.
Đám quần áo này đã dính máu, sẽ trở thành manh mối để Thượng Quan gia đuổi bắt bọn họ.
Sở Hi Thanh còn chuẩn bị nước hoa đặc thù, là do hắn mua phương pháp phối chế từ trong tay Lục Loạn Ly.
Lúc này có thể dùng trên người hai người họ, chờ bọn họ qua sông thì sẽ tẩy đi, khi đó có thể cắt đuôi đám người truy tung.
Sở Vân Vân nghe vậy thì mỉm cười, hai tay nàng bắt quyết, vô số ngọn lửa màu đỏ son đang lượn lờ ở quanh người nàng.
Lúc này, cái bao tay và dây trang sức trên trán của nàng đều lóe sáng, phía trên còn lộ ra từng cái từng cái phù văn kỳ dị.
Giờ đã trôi qua hơn một tháng rồi, Sở Hi Thanh đã mua cho hàng hai cái pháp khí thất phẩm từ con đường của Tả nha nội.
Phẩm chất của chúng nó rất tốt, mỗi một kiện đều có giá trị bốn ngàn lượng bạc, có thể làm cho nhiệt độ của ngọn lửa kia tăng lên gấp bội.
Mà một chớp mắt tiếp theo, những ngọn lửa kia đã ngưng tụ thành một con hung thú giống như sư tử to bằng vại nước.
Đó chính là Toan Nghê mà Sở Vân Vân nghĩ hóa ra, hình thể của nó đã to hơn trước gấp vài lần.
Con Toan Nghê này đột nhiên co cẳng chạy như điên, những ngọn lửa quanh người nó lan tràn ra bên ngoài, khiến cho nơi này biến thành một biển lửa.
Đám lửa này không chỉ có nhiệt độ cao, còn làm cho những thi thể ở bên trong đều cháy hừng hực.
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn chung quanh, công nhận là không cần phải dùng Hóa Thi Thủy.
Lần ở kho hàng của Long gia, hắn dùng dầu để phóng hỏa, nhưng vẫn không thể thiêu hủy thi thể.
Cộng thêm gần đó có rất nhiều cao thủ, làm cho bọn họ không thể ở lại chỗ đó quá lâu.
Nhưng lúc này, Sở Vân Vân thao túng Toan Nghê lại có thể đốt những thi thể này thành tro bụi.
Mà đúng lúc này, Thượng Quan Nguyên đang quất ngựa chạy đến Cổ Thị tập bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy ánh lửa ngập trời ở phía nam.
Trong lòng hắn vừa sợ hãi lại vừa bất an.
Phương hướng này. . . hình như là Tùng Trúc Quán của Túy Hoa Lâu? Thiếu chủ sẽ không có chuyện gì chứ?
Khi gia chủ Thượng Quan Thần Hạo của Thượng Quan gia đi đến Tùng Trúc Quán của Túy Hoa Lâu, nơi này đã bị đốt thành một bãi đất trống.
Trừ một ít gạch xanh ra thì không còn sót lại bất cứ thứ gì.
Lúc này, chủ của Túy Hoa Lâu là quận úy Thẩm Chu, Thiên hộ Cẩm y vệ Tào Hiên, cùng với tổng bộ đầu Lục phiến môn của quận Tú Thủy là Lý Quang Dục, tất cả đều đã đi đến nơi này trước hắn.
“Nơi này không còn lại gì cả.” Quận úy Thẩm Chu quay đầu nhìn Thượng Quan Thần Hạo một chút: “Tất cả thi thể đều bị đốt thành tro bụi trong một thời gian cực ngắn, hiện trường cũng không có bất kỳ manh mối nào. Tuy nhiên, chắc hẳn lệnh lang và hai vị cung phụng lục phẩm của nhà ta đã gặp nạn.”
Sau đó, hắn lại nhìn về phía người trẻ tuổi mặc chiến giáp màu bạc ở sau lưng Thượng Quan Thần Hạo, ôm quyền nói: “Lẽ nào đây chính là Trung Vũ tướng quân Sở đại nhân? Thẩm mỗ có lễ.”
Sở Tuyên Tiết ở sau lưng Thượng Quan Thần Hạo cũng ôm quyền đáp lại: “Thẩm đại nhân!”
Hắn ngưng thần nhìn bốn phía, trong mắt hiện lên vẻ tìm tòi nghiên cứu.
Sở Tuyên Tiết mới đến Tú Thủy hai ngày.
Hắn ở quận Lâm Hải hơn một tháng, điều tra vụ án của Sở Chính Dương bị ám sát mà vẫn không có kết quả, đành phải tạm thời từ bỏ, chuyển hướng đi đến quận Tú Thủy thăm bạn.
Không ngờ mới qua hai ngày đã gặp phải thảm án, con trai của Thượng Quan gia và mấy chục tên tùy tục đều bị giết sạch.
Sắc mặt Thượng Quan Thần Hạo tái mét, hắn cất bước đi đến sàn nhà gạch xanh ở trước mặt, nhìn một mảnh dấu vết màu nâu nhạt ở trên đó.
Đây là phòng ngủ chính của Tùng Trúc Quán, những dòng máu này có một phần của Thượng Quan Long Tiển.