Bá Võ

Chương 344: Tam đao lục động (2)

Chương 344: Tam đao lục động (2)

Võ sư trọng tài hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn không có phán định La Lễ thất bại.
Dù sao thì Sở Hi Thanh ở bên kia còn đã sử dụng đến cả ‘pháp thuật’ rồi kìa.
Mà lúc này, toàn bộ thao trường lại bắt đầu ầm ầm như sấm rền.
“Đó có phải là năng lực của thuật sư không?”
“Không phải là thiếu niên Bá Đao sao? Tại sao lại bắt đầu điều khiển gió rồi?”
“Sở Hi Thanh là võ tu đúng không? Lẽ nào Luận Võ Thần Cơ đã sai lầm rồi, thật ra thì Sở Hi Thanh là thuật võ song tu?”
“Cái này có thể là pháp thuật sao? Ngươi có thấy hắn bắt quyết hay niệm chú không?”
Dưới lôi đài, hai người Sở Vân Vân và Lục Loạn Ly đồng thời nhướn mày lên, cả hai đều hiểu là chuyện gì.
Hai người lại liếc mắt nhìn nhau một cái, ánh mắt hiện lên vẻ nghi ngờ không thôi.
Sở Hi Thanh bây giờ đã mạnh mẽ hơn khi còn ở trận chiến Tri Vị Cư.
Lẽ nào những lời nói của cái tên này là thật? Càng nổi danh, càng nhiều người chú ý, càng nguy hiểm thì sẽ càng kích thích, càng hưng phấn, khiến cho hắn kích phát tiềm năng, càng ngày càng mạnh mẽ hơn?
Mà giờ phút này, ở trên bệ đá trung ương.
Kiếm Tàng Phong, Lôi Nguyên và Diệp Tri Thu đều hiện lên vẻ vui mừng.
Kiến thức của Lôi Nguyên rất rộng, nhưng hắn không thể xác định, mở miệng hỏi với vẻ thăm dò: “Tuần sát sứ, ngươi đã từng nhìn thấy tình huống này chưa? Có phải là Nã Phong Ngự Điện Chi Thủ không?”
“Đã từng gặp.” Kiếm Tàng Phong mỉm cười gật đầu nói: “Chính là Nã Phong Ngự Điện Chi Thủ tứ giai, thiên phú này rất thích hợp với người tu luyện Truy Phong đao pháp và Trục Điện Chỉ.”
Hắn chắp tay sau lưng, trong mắt hiện lên một tia kinh dị: “Tuy nhiên, không chỉ là ‘Nắm Phong Ngự Điện’, mà hắn đã tu luyện Truy Phong đao pháp và Trục Điện Chỉ lên đến tầng thứ năm, còn tu luyện Phong Lôi võ ý lên đến tầng thứ tư, lại còn nắm giữ thiên phú Thuần Dương ở tam giai là ít nhất, cộng thêm sức mạnh nguyên thần mạnh mẽ. Tất cả những thứ này cộng lại, mới có thể sử dụng năng lực Nắm Phong Ngự Điện này giống như là thuật sư. Đổng Lâm Sơn vẫn coi thường Sở Hi Thanh, công phu quyền cước của cái tên này cũng chỉ kém hơn đao pháp của hắn một bậc mà thôi.”
Thật ra thì bây giờ hắn rất muốn biết, Truy Phong đao pháp của Sở Hi Thanh bây giờ đã nhanh đến trình độ nào rồi?
Tử Tĩnh đạo nhân thì lại rất là tiếc nuối.
Sở Hi Thanh có thiên phú như vậy, không tu luyện pháp thuật thì thật sự đáng tiếc. . .
Hai huynh muội Sở gia đều có thiên phú ở phương diện pháp thuật, mà đều là thiên phú vô cùng tốt.
Sau khi La Lễ đeo đôi găng tay kia vào, tính hình của hắn đã được cải thiện hơn rất nhiều.
Đôi găng tay này có thể sinh sôi cương lực, một là con là hạc, một con là hổ.
Những đao gió của Sở Hi Thanh đều bị hắn đánh tan, hoặc là bị hắn né tránh.
Bóng người của La Lễ cũng tấn công về phía Sở Hi Thanh một lần nữa.
Lúc này, La Lễ đột nhiên cắn đầu lưỡi một cái, kích phát tinh huyết nơi đầu lưỡi, làm cho tinh khí thần đều tăng lên trong một thời gian ngắn, võ ý hóa hình ở sau lưng cũng phát sinh biến hóa.
Đó là một con hổ trắng, một cái sừng bạc.
Sừng bạc linh động tuyệt luân, siêu thoát phàm trân. Hổ trắng bá đạo cương liệt, uy hiếp vạn quân.
“Bại cho ta!”
La Lễ bỗng nhiên ấn một chưởng xuống, một chưởng này có cả cương lẫn nhu cùng tồn tại. Làm cho cả tòa võ đài hư huyễn được ngưng tụ từ pháp lực này xuất hiện tình trạng bất ổn trong chốc lát.
Sở Hi Thanh trợn tròn mắt lên, hắn vô cùng kính phục với Hổ Hạc võ ý cao thâm của người này.
Sau đó, hai cơn gió lốc loại nhỏ ở trong lòng bàn tay hắn bỗng nhiên bắt đầu xuất hiện lôi đình.
Vô số dòng điện màu xanh xuất hiện, chúng bắt đầu oanh kích lên trên người La Lễ như những trường mâu.
La Lễ hoàn toàn không tránh né kịp, toàn thân đều đau xót, tựa như vạn kiến cắn xé thân thể, sau đó lại hoàn toàn cứng đờ, không thể động đậy.
Sau đó, Sở Hi Thanh vừa mỉm cười vừa đưa một ngón tay ra, nhẹ nhàng búng một cái vào giữa trán của La Lễ!
Hắn cũng không dùng bao nhiêu sức lực, thân hình của La Lễ liền lảo đảo lùi ba bước về phía sau.
Vị võ sư trọng tài thì lại lắc lắc đầu, cao giọng nói: “La Lễ đã bại, song phương dừng tay!”
Vừa rồi, chỉ cần Sở Hi Thanh dùng thêm chút sức, đầu của La Lễ đã nổ tung như trái dưa hấu rồi.
Mà lúc này, toàn bộ thao trường đều yên tĩnh trong giây lát, sau đó là vô số tiếng hoan hô, khiến cho toàn bộ võ quán Chính Dương như núi rung đất sập.
Khi Sở Hi Thanh đi xuống võ đài thì tiếng hoan hô trong và ngoài thao trường vẫn liên miên không dứt.
Lúc hắn đi thẳng về phía bệ đá ở trung ương, chỉ thấy có vô số người ở ven đường đang chen vào giữa.
Đó đều là các thiếu nữ thiếu phụ và các bác gái, khí thế rất mạnh mẽ và điên cuồng.
Tuy rằng võ quán Chính Dương đã sắp xếp hơn 200 vị võ sư bảo vệ bên dưới lôi đài, nhưng căn bản là không ngăn cản nổi, chẳng mấy chốc mà hơn 200 vị võ sư này bị chen cho tơi bời tan tác.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất