Chương 372: Tám trăm Tuyển Phong (6)
“Mười lăm dặm phía trước, chính là trấn Tây Sơn!”
Sắc mặt Giả Đại Lực vừa đen vừa âm trầm, hắn liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một cái, trong mắt ngậm lây vẻ căm ghét và lạnh lùng.
“Ngươi muốn đánh thế nào? Đừng bảo là chờ nước đến chân mới nhảy, để các huynh đệ chạy đến đây mà vẫn chưa có chuẩn bị gì nhé?”
Giả Đại Lực vốn cũng không chán ghét người này, thậm chí còn có vài phần cảm kích.
Trận chiến ở Tri Vị Cư đêm hôm đó, người này đã thể hiện nhiều mặt như dũng cảm kiên nghị. . . quả thật là làm cho người ta ấn tượng. Hơn nữa lại có ơn cứu mạng với sư thúc Thiết Tiếu Sinh của hắn.
Vấn đề là người này vừa mới gia nhập Thiết Kỳ Bang, Thiết Cuồng Nhân liền cho người này ngồi lên vị trí cao như đường chủ, địa vị sánh ngang với hắn!
Thử hỏi một đám đường chủ của Thiết Kỳ Bang, có người nào là không phải một quyền một cước, một đao một kiếm đánh ra để leo lên chứ? Tất cả mọi người đều có công huân tại người.
Tuy rằng danh tiếng của Sở Hi Thanh rất lớn, nhưng lại không có công trạng gì! Sao xứng với địa vị đường chủ?
Chỉ bởi vì Sở Hi Thanh xếp hạng 60 trên Đông Châu - Thanh Vân Bảng? Chỉ bởi vì hắn cứu mạng sư thúc Thiết Tiếu Sinh? Thiết Ngưu - Giả Đại Lực hắn cũng từng leo lên Danh Hiệp Bảng đây! Cũng từng sóng vai chiến đấu với Thiết Tiếu Sinh đây!
Đặc biệt là những câu nói mà Sở Hi Thanh nói với Thiết Cuồng Nhân ngày hôm nay, càng làm cho hắn không thích.
Dùng 800 nhân mã mà đã muốn san bằng Tây Sơn Đường, chém đầu Lưu Định Đường xuống, thực sự là chuyện cười!
người nói nói phét không biết ngượng, vừa nhìn đã biết là không đáng tin cậy.
Hết lần này đến lần khác mà Thiết Cuồng Nhân lại tin tưởng giọng điệu khoe khoang khoác lác của kẻ này, không chỉ sai tên khốn này chỉ huy tám trăm bang chúng của Tuyển Phong Đường đi thảo phạt Tây Sơn Đường, mà còn sai hắn đi theo, bảo hắn nghe lệnh, không được trái lệnh của tên này.
Thật ra thì Giả Đại Lực không muốn đi theo, nhưng đầu tiên là không dám cãi lời sư thúc. Thứ hai là lo tên này đưa các huynh đệ Tuyển Phong Đường vào trong hố.
“Tiểu đệ đang có ý đó!’
Sở Hi Thanh nhanh chân đi về phía một khối đá xanh lớn ở bên ven đường.
Hắn đem bản đồ trải xuống mặt hòn đá: “Tất cả đàn chủ trở lên của Tuyển Phong Đường đến đây nghị sự!”
Giọng nói của hắn rất lớn, truyền khắp trước và sau đội ngũ.
Tuyển Phong Đường của Thiết Tiếu Sinh có tổng cộng mười vị đàn chủ, ba vị phó đường chủ.
Trong đó có một vị đường chủ đi theo Thiết Tiếu Sinh đến châu thành, còn mười hai người còn lại đang giục ngựa đi đến bên cạnh hòn đá xanh.
Sở Hi Thanh âm thầm thán phục, Tuyển Phong Đường này không hổ danh là một chi binh mã mạnh mẽ nhất của Thiết Kỳ Bang.
Mười vị đàn chủ này, tất cả đều có thực lực thất phẩm hạ. Hai vị phó đường chủ lại có thu vị thất phẩm thượng.
“Nói đi, ngươi chuẩn bị đánh như thế nào?” Thiết Ngưu - Giả Đại Lực khoanh tay trước ngực, cười gằn nhìn Sở Hi Thanh: “Ta có thể đảm bảo, hơn 800 người chúng ta còn chưa tiến lại gần trấn Tây Sơn, thì đã có một phần ba người bị Lục phiến môn bắt đi rồi, nói không chừng ngay cả ta cũng bị bắt vào lao ngục ngồi vài ngày.”
Hắn cũng có án cũ ở trong nha môn.
Tuy rằng quan phủ không có chứng cứ để định tội hắn, nhưng nếu như đám người kia muốn bắt hắn vào ngồi lao một hai ngày thì vẫn có cớ.
Cũng không thể trực tiếp giết quan tạo phản, đúng không?
“Lục phiến môn đúng là một rắc rối.” Sở Hi Thanh hơi gật đầu: “Tuy nhiên, đặc sứ Bạch Hổ Đường của Lục phiến môn vẫn còn đang ở trong nha môn. Đây là một cơ hội hiếm có, trước khi ta đến thì đã bàn bạc với Cuồng thúc rồi, bọn họ sẽ không rảnh để quan tâm đến chúng ta.”
Giả Đại Lực nghe vậy thì hơi ngẩn ra, sau đó vẫn cười gằn như cũ: “Như vậy ngươi muốn tấn công trấn Tây Sơn thế nào? Lưu Định Đường nhất định đã nhận được tin tức rồi, hắn đã bày trận ở trong trấn để đón địch rồi. hắn không chỉ có người đông thế mạnh, mà còn có hơn chín mươi cái Tứ tí trọng nỏ ở trong trấn, lần trước chúng ta đã bị thiệt lớn.”
Sở Hi Thanh thầm nói, uy lực của Tứ tí trọng nỏ này đúng là rất lớn, ngoại trừ Giả Đại Lực có tu vị lục phẩm hạ ra, thì tất cả mọi người ở nơi này đều không chống đỡ được.
Tuy nhiên. . .
“Ai nói ta muốn tấn công trấn Tây Sơn?” Khóe môi Sở Hi Thanh hơi cong lên: “Lưu Định Đường có căn cơ thâm hậu, mạnh mẽ tấn công là tuyệt đối không thể! Lần này, chúng ta không ngại sử dụng mưu kế, vây thành đánh viện binh.”
Sở Vân Vân ở bên cạnh, vẻ mặt vẫn yên lặng như cũ.
Nhưng khi nàng nghe thấy mấy lời này, không khỏi liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một cái. Lòng thầm nói cái tên này lại còn biết binh pháp? Là vì tổ phụ của hắn sao?
Tất cả mọi người ở đây đều không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Giả Đại Lực phản đối, ý trào phúng trong mắt càng đậm hơn: “Vây thành đánh viện binh? Lưu Định Đường còn có thể mặc kệ sào huyệt của mình mà đi cứu nơi khác sao? Nực cười!”