Bá Võ

Chương 436: Nghịch Thần chi hỏa (3)

Chương 436: Nghịch Thần chi hỏa (3)

Hắn lắc lắc đầu: “Không phải ngươi luôn muốn cái lá cờ này sao? Đồ vật rơi vào trong tay nhà ngươi rồi, sao ngươi còn không vui?”
Lục Loạn Ly gãi gãi má một chút: “Vấn đề là cha ta không ở Đông Châu, trên người Đông thúc lại có vết thương, thứ này bây giờ chính là một củ khoai lang nóng bỏng tay.”
Hiện giờ, nàng chỉ cầu thứ này không rơi vào trong tay triều đình là được rồi.
Chỉ không biết Húc Nhật Đông có thể duy trì lý trí, lựa chọn thời cơ thích hợp để ném nó ra ngoài hay không.
Bằng không thì Đông thúc của nàng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Sở Hi Thanh thầm nói, cô bé này vẫn rất tỉnh táo nha, không có bị thần khí mê hoặc. . .
Lúc này, Sở Vân Vân mở miệng nhắc nhở: “Chúng ta nên đi rồi.”
Khi đám người cao thủ tranh cướp Nghịch Thần Kỳ chạy đến bờ đông sông Thần Tú, thì đám ngục tốt và lao ngục Cẩm y vệ còn sót lại đã tập hợp lại.
Sở Hi Thanh không nói thêm gì nữa.
Hắn nhìn thấy Lý Thần Sơn cũng đã đi ra khỏi pháo đài, tất cả mọi người đều đã đầy đủ, lập tức đạp chân xuống, cõng Ngụy Dương nhảy qua bức tường cao bốn trượng của đại lao Cẩm y vệ.
Sau khi đám người Sở Hi Thanh rút lui được năm khắc thời gian, Thiên hộ Cẩm y vệ Tào Hiên cũng trở về đại lao Cẩm y vệ.
Đã không cần thiết phải đuổi theo nữa, Húc Nhật Đông đang bỏ chạy về phía quận Thái Sơn, đã lao ra ngoài hơn hai trăm dặm, tiếp cận biên giới quận Thái Sơn rồi.
Cao thủ tranh cướp Nghịch Thần Kỳ cũng càng ngày càng nhiều, chỉ cao thủ cấp độ tứ phẩm cũng đã có hơn mười bị, cao thủ tam phẩm trên Đại Bảng cũng có hai người.
Tu vị của Tào Hiên chỉ là ngũ phẩm thượng, có thể nghênh ngang ở trong địa phận quận Tú Thủy này, nhưng ở trước mặt đám người này thì lại chẳng là gì cả.
Tuy nhiên, cao thủ của Đông trấn phủ ty cũng đã chạy đến, chuyện Nghịch Thần Kỳ đã không cần hắn quan tâm.
Tào Hiên bay lên hạ xuống, đứng ở vị trí trung ương đại lao Cẩm ý vệ. Hắn quét mắt nhìn bốn phía, nhìn đống ngổn ngang ở khắp nơi, chỉ cảm thấy khí huyết trong lồng ngực đang cuồn cuộn.
Nội thương vừa mới đè xuống đã phát tác lần nữa, làm cho hắn có xúc động muốn phun máu.
Hắn vẫy tay, ra hiệu cho một bên Bách hộ Cẩm y vệ thất phẩm ở gần đó tiến lại gần.
“Nói đi, tổn thất của chúng ta thế nào? Tử thương bao nhiêu người rồi?”
Bách hộ thất phẩm kia thì lại sắc mặt tái nhợt, nở nụ cười khổ: “Đại nhân, trận chiến này tử thương nặng nề! Bảy trăm Cẩm y vệ đóng giữ ở đây, có hơn 400 người chết trận, ngục tốt ở khu phía nam chỉ còn ba mươi người sống, khu phía bắc cũng thương vong nặng nề. Ngoài ra, Lương phó thiên hộ và Trang phó thiên hộ, Lý phó thiên hộ đều đã chết trận.”
Hắn còn chưa nói đến thương vong của binh lính quận Tú Thủy, hơn một ngàn người kia, cũng chỉ có năm trăm người sống sót.
Tào Hiên không khỏi hừ một tiếng tức giận.
Vạn hộ và người của Đông trấn phủ ty Đông Châu đến quá muộn! Bằng không thì sao Thiên hộ sở quận Tú Thủy bọn họ sẽ thương vong đến mức độ này chứ? Nghịch Thần Kỳ cũng sẽ không bị di đảng của Lệ thái tử cướp đi.


Sai đó, tâm thần Tào Hiên hơi động: “Lý phó thiên hộ? Không phải hắn tọa trấn ở khu phía bắc sao? Sao cũng chết trận rồi? Còn nữa, rốt cuộc bên trong này đã xảy ra chuyện gì?”
Tào Hiên ngưng thần nhìn khu vực phía bắc.
Lúc nãy hắn đã cảm thấy kỳ quái, mấy cái cửa thông gió ở bên khu bắc đang tràn ngập khói đặc.
“Là có người nhân cơ hội này để cướp ngục, còn giết chết Lý phó thiên hộ.”
Sắc mặt Bách hộ thất phẩm ngưng trọng, ôm quyền nói: “Bên trong có một lượng lớn Thái Âm Độc Hỏa, chắc hẳn là do đám người Huyết Phong Đạo, mục tiêu của bọn họ là hai tên trọng phạm Huyết Phong Đạo bị giam giữ ở tầng dưới cùng. Nhưng Kiếm Tàng Phong của Vô Tướng Thần Tông đã hiện thân ngăn cản, Huyết Phong Đạo không thể chống lại, đành phải sử dụng Tử Mẫu Độc Hỏa Đạn để mượn cơ hội bỏ chạy.”
Hắn cười khổ nói: ‘Tuy nhiên, tù nhân tầng dưới cùng đã gặp tai vạ, Thái Âm Độc Hỏa đã bao trùm dưới nền đất, thậm chí còn lan tràn đến tầng thứ nhất, toàn bộ tù nhân tầng dưới đã bị chết sạch.”
“Độc hỏa này vẫn đang còn thiêu đốt ở bên trong, không thể nào dập tắt. Có điều, khi đó còn có mấy người bịt mặt ra tay, phá hết tất cả khóa của các phòng giam trong tầng một và tầng hai, khiến cho đám phạm nhân ở bên trong cũng chạy ra khỏi khu phía bắc. . .”
“Người bịt mặt?” Tào Hiên hơi cau mày: “Còn có một thế lực khác tiến vào khu phía bắc? Có thể nhận ra thân phận của những người bịt mặt này không?”
Trên mặt tên Bách hộ Cẩm y vệ kia lại hiện lên vẻ khó khăn: “Đại nhân! Ta đã hỏi thăm các huynh đệ còn sống sót bên khu phía bắc, nhưng không có ai nhìn thấy mặt bọn họ. Ta đoán là những người nhìn thấy mặt họ đều không còn sống sót.”
“Còn về phần đám phạm nhân kia, khi đó cả đảm chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi này, bên trong khu bắc lại có độc hỏa càn quấy, lòng người bàng hoàng, nên càng không có ai chú ý đến thân phận của bọn họ.”
Hết chương 436.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất